Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 61 - Cho Cô Ta Bồi Cháu



Chương 61 - Cho Cô Ta Bồi Cháu



Chương 61: Cho Cô Ta Bồi CháuHơn nữa việc này đến cùng Hoa Chiêu có lý hay không còn khó mà nói đấy, hiện tại bọn họ không tin người “tính tình tốt” như Hoa Chiêu sẽ vô duyên vô cớ mà đánh người.“Hắn muốn đánh cháu.” Hoa Chiêu chỉ Lưu Thông nói: “Hắn là con kế của mẹ cháu, hắn tới đây để đòi tiền mẹ cháu, mẹ cháu không có, hắn lại muốn đòi cháu tiền nếu không sẽ đánh cháu.”Lời nói dối mở miệng sẽ tới.Tất cả mọi người đều tin.Lưu Thông tức giận muốn điên lên, không nghĩ tới cô ta có khuôn mặt xinh đẹp nhưng trong lòng lại đen tối như vậy.“Tôi mới không đòi tiền cô. Tôi chính là muốn giúp cô đem giỏ hạ xuống nha, tôi có ý tốt muốn hỗ trợ, cô lại hãm hại tôi. Tôi sẽ đi tố cáo cô!”“Anh không phải đến để đòi tiền hay sao?” Hoa Chiêu đột nhiên hỏi.“Không phải”“Anh về sau cũng sẽ không đến đòi tiền mẹ tôi sao?” Hoa Chiêu lại hỏi.Lưu Thông há mồm muốn nói, đột nhiên kịp phản ứng, cô ta đang muốn hố hắn đấy!Phi!Con nhóc chết tiệt này ngược lại rất gian trá! Hắn sẽ không mắc mưu!Nhưng hắn không nói lời nào chính là chấp nhận.Mọi người nhìn thấy nét mặt của hắn lập tức trào phúng.“Đây là người nhà nào vậy?”“Không ngờ là người ở trong huyện thành đấy? Sống không nổi à nha? Lại đến chỗ dân quê chúng ta đòi tiền?”“Nghèo đến điên rồi!”Lưu Thông mặt trắng bệch sau lại đỏ lên, hắn lại bị một đám dân quê xem thường? Thật sự vô cùng nhục nhã!“Mọi người nói đúng rồi đấy!” Hoa Chiêu còn ở bên cạnh nói: “Nhà hắn xác thực là không sống nổi rồi, trước khi mẹ cháu về còn dặn dò, trở về nông thôn kiếm được tiền đều phải cầm lại cho nhà bọn họ, bà ấy thiếu nợ nhà họ Lưu, trả 10 năm cũng không hết.”“Chậc chậc chậc, lần đầu nghe nói, con dâu làm việc kiếm tiền, sinh con dưỡng cái, còn thiếu nợ nhà chồng đấy.”Mọi người bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận lại đem Lưu Thông sỉ nhục một lần nữa.Lưu Thông tức giận đến điên rồi, lại không biết phản bác như thế nào, hắn không thể nói nhà mình chưa từng nói qua những lời kia, hắn càng không thể hứa hẹn về sau sẽ không đòi tiền cùng đồ của Trương Quế Lan.“Ah! Tay tôi đau quá! Khẳng định là gãy xương rồi! Mau đưa tôi đến bệnh viện” Hắn hô.Hoa Chiêu nhìn về phía Triệu Lương Tài, làm sao bây giờ? Cô đoán tám phần là gãy xương rồi, hiện tại phải nói gì đây?Cô biết rõ hiện tại cục công an quản rất ít, chỉ cần không phải là các vụ án giết người phóng hoả, đầu độc thì hoàn toàn mặc kệ, toàn bộ do đội sản xuất định đoạt.Đánh gãy xương theo lý là chuyện nhỏ.“Ai trông thấy cháu đánh hắn hả? Hắn là tự mình ngã đấy! Muốn lừa người đây này!” Hoa Cường đột nhiên trừng mắt liếc Hoa Chiêu nói.Hoa Chiêu…Được rồi, gừng càng già càng cay, cô vẫn chưa đạt đến giới hạn cuối…“Cô ta vừa rồi đều đã thừa nhận đánh tôi rồi!” Lưu Thông lập tức hô.“Con bé nói là nhẹ nhàng đấy! Một cô gái nhỏ nhẹ nhàng đánh một cái lên mu bàn tay, có thể làm sao?” Hoa Cường trừng mắt nói: “Anh chính là muốn lừa người, lại cố ý ngã trên mặt đất một cái, lại ngã đến gãy xương.”Dùng bằng ánh mắt của ông mà nhìn, thì cái tay kia quả thật gãy xương rồi, còn ở nhiều chỗ. Lực tay của cháu gái ông đã tăng trưởng rồi ah.Chính xác là như thế, vì có dị năng nên khí lực của Hoa Chiêu càng ngày càng tăng đấy.“Ông, cái lão già…” Lưu Thông chỉ vào Hoa Cường mắng.Anh ta mở miệng mắng nhiếc thì thì một chút đồng tình của người dân trong thôn cũng không còn nữa, Hoa Cường chính là lão anh hùng đấy. Là kiêu ngạo của thôn bọn họ! Không cho phép bất cứ ai làm nhục!“Cũng dám lừa bịp người khác! Đem hắn đuổi đi!” Triệu Lương Tài nói ra, xong lại nhìn thoáng qua Hoa Chiêu.“Được!” Hoa Chiêu nở nụ cười, chỉ cần Triệu Lương Tài không quản, cô liền không việc gì rồi.Hơn nữa hiện tại mọi người trong thôn đều đứng về phía cô, lại càng không có việc gì nữa.Mấy người đàn ông tiến lên, nắm lấy Lưu Thông đem hắn đẩy ra khỏi thôn.Lưu Thông hùng hùng hổ hổ đấy, lại không dám ở lâu, vừa rồi đã trúng mấy cước rồi, ở lại cũng sẽ bị thêm mấy cước, mà tay của hắn lại đau quá rồi, hắn phải tranh thủ thời gian tìm bác sỹ.“Đưa tôi tiền! Tôi đi gặp bác sỹ!” Lưu Thông hướng về Trương Quế Lan đứng ở phía sau hô.Trương Quế Lan bởi vì chột dạ, một mực đứng ở phía sau nhìn Lưu Thông.“Nha! Quả nhiên là lừa bịp người đấy!” Mọi người ồn ào.“Lừa bịp cái rắm mà lừa bịp! Các người xem tay của tôi! Đã sưng như vậy rồi!” Lưu Thông hét lên.Quả nhiên chậm trễ 20 phút đã làm tay hắn đã sưng phồng như móng heo và trở nên tím ngắt.Xem ra là thực sự bị thương.“Bị thương cũng là do anh cố ý, chính là muốn lừa bịp tiền.” Hoa Cường kiên trì nói.“Đúng! Chính là như vậy!” Tât cả mọi người cùng phụ hoạ.“Ngươi…Các người…Trương Quế Lan mau đưa tiền cho tôi! Nếu không tôi sẽ về nhà nói cho cha, để ông ấy đánh chết bà!”“A!!!” Đám người càng náo nhiệt hơn, lập tức cảm thấy một cái đánh này của Hoa Chiêu quá nhẹ, sao lại đánh ở tay? Có lẽ nên hướng lên đầu mà đánh!Trương Quế Lan vuốt túi.Thím Mã đứng bên cạnh lập tức kéo cô, nhỏ giọng nói: “Cô ngốc à, nếu thật sự đưa tiền cho hắn, hắn lại càng khoa trương, về sau sẽ bắt nạt chết cô.”“Trương Quế Lan, nếu bà không đưa tiền cho tôi, về sau cũng đừng nghĩ tiến vào cửa nhà họ Lưu nữa! Tôi sẽ nói cha bỏ bà!” Lưu Thông lại hét.Trương Quế Lan tay giữ lấy túi, nhỏ giọng nói: “Tôi không có tiền.”Lưu Thông vậy mà cũng nghe được: “Cái rắm! Buổi sáng tôi rõ rành trông thấy bà đi bán đồ rồi! Bán được thật nhiều tiền!...Nếu bà không đưa cho tôi, tôi sẽ đi báo cáo các người đầu tư trục lợi! Đi theo con đường tư bản chủ nghĩa! Đào góc tường của chủ nghĩa xã hội!”Một câu nói kia triệt để đem toàn bộ người trong thôn chọc giận.Trong bọn họ có ai chưa từng đi chợ đen? Đều đi qua ah! Đặc biệt là thím Mã cùng chị dâu Lưu, buổi sáng bọn họ còn giúp đỡ bán đồ đây này!“Đem hắn đuổi ra ngoài.” Mọi người hô.Lưu Thông đã bị mỗi người một cước đá đến nhà ga…Một mực đới tới lúc hắn bị đá lên xe lửa mọi người mới tản đi.Lưu Thông lúc này đã mặt mũi bầm dập, không thành bộ dạng. Hắn chỉ có một bộ quần áo tốt cũng bị xé nát rồi, vì đến nông thôn khoe khoang sự ưu việt của người huyện thành nên đã cố ý mặc đấy.Lưu Thông cứ như vậy đi vào bệnh viện với khuôn mặt này, tay hắn đau quá.Hắn có giấy chứng minh công tác, khám bệnh trên cơ bản là miễn phí, không tốn bao nhiêu tiền.Tay thực sự gãy xương rồi, gãy ba ngón tay, phải bó thạch cao về nhà.Người nhà họ Lưu nhìn thấy hắn trở về với bộ dạng này liền sợ hãi“Chuyện gì đã xảy ra?” Bà Lưu khẩn trương mà hỏi thăm. Nhắc tới trong cái nhà này bà ta hiểu rõ ai nhất? Không phải là con trai mà là cháu trai trưởng này.“Bà nội, cháu bị Trương Quế Lan đánh!” Lưu Thông khóc ròng.“Nói bậy! Trương Quế Lan dám đánh cháu?” Bà ta cũng không tin: “Hơn nữa nếu cô ta dám, cũng không có khả năng này!”Cháu trai bị thương thế này chính là bị một người lợi hại đánh, hoặc là một đám người.“Ai là cháu hồ đồ rồi, cháu bị con gái lớn của Trương Quế Lan đánh! Cái kia tên gì…?” Bà Trương đến nhà hắn tống tiền nói Hoa Chiêu xấu xa, hắn đã nghe qua vài lần, chính là nhất thời không nhớ nổi tên.“Tên gì Hoa đấy.” Bà Lưu cũng không nhớ nổi: “Cô ta ah! Xem ra bà Trương kia nói không sai, nó chính là một con gấu.”Lưu Thông liền ngẩn ra, ngược lại không phải là gấu, rất trắng trẻo, giọng nói cũng tốt, chỉ có tâm đen.“Bà nội, cháu muốn cho cô ta bồi cháu” Lưu Thông làm nũng nói.Hắn nghĩ không ra biện pháp, mọi người trong thôn bọn họ khinh dễ hắn, nhưng bà nội khẳng định có biện pháp! Người trong thôn cũng không thể đánh một lão bà.



Bạn cần đăng nhập để bình luận