Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1137 - Bán Được Rất Tốt?



Chương 1137 - Bán Được Rất Tốt?



Chương 1137: Bán Được Rất Tốt?"Không có ý gì." Hoa Chiêu nói.Hiện tại không có chứng cơ xác thực, cô cũng sẽ không nói gì với Chu Lệ Hoa.Miệng bà ta không dấu được chuyện, nói cho bà ta biết chắc chắn bà ta sẽ quay đầu lại nói với Diệp Lị, Diệp Lị lập tức đến tìm cô làm, loạn.Đoán chừng hiện tại ai nói Đào Lam một câu không tốt, Diệp Lị cũng sẽ tìm người đó dốc sức liều mạng."Thân thế của hắn khá phức tạp, cha xuất thân cán bộ, bất quá đã qua đời, mẹ hắn là người vợ thứ tư của cha hắn, trên hắn còn có bốn anh chị cùng cha khác mẹ, quan hệ không hòa hợp." Hoa Chiêu nói lại những gì cô tra được về thân thế Đào Lam.Chu Lệ Hoa nghe vậy nhíu mày, bất quá có đôi khi quan hệ giữa anh em trong nhà không hòa hợp ngược lại còn tốt hơn hòa hợp, hòa hợp rồi, người ta là người một nhà tương thân tương ái, con dâu chính là người ngoài.Không hòa hợp, con dâu mới là người một nhà."Vậy người này có hiếu thuận không?" Chu Lệ Hoa hỏi."Không nghe được lời đồn bất hiếu nào." Hoa Chiêu nói.Về phần đến cùng có hiếu thuận hay không, phải gặp chuyện mới có thể nhìn ra được."Tôi thấy Diệp Lị đối với hắn có chút để bụng. . . . Cô nói xem có được hay không?" Chu Lệ Hoa hỏi Hoa Chiêu."Chuyện này phải nhìn kỹ mới nói được." Hoa Chiêu nói."Vậy cô hãy nhìn thật kỹ, nếu không được..., hãy để cho Diệp Lị bỏ cuộc sớm hơn!" Chu Lệ Hoa nói.Hoa Chiêu gật đầu."Tôi tính đợi vết thương của hắn tốt hơn một chút, sẽ mời hắn đến chỗ Diệp Thần ngồi một chút, cô thấy được không?" Chu Lệ Hoa lại hỏi.Hoa Chiêu liếc nhìn bà ta một cái, người này vẫn có lương tâm đấy, ít nhất là có ơn tất báo.Cô cứu được bà ta, bà ta sẽ không bao giờ ... cùng cô đối nghịch nữa rồi, có người cứu được Diệp Lị, bà ta sẽ cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, còn muốn mời người đến nhà ăn cơm."Đến lúc đó cô cũng tới, cô nhìn một chút xem. . . Cũng đừng nhìn sai." Hốc mắt Chu Lệ Hoa đột nhiên đỏ lên: "Tôi chỉ còn lại một đứa con gái có hi vọng như vậy ."Thằng cả đã phế đi, thằng hai vốn rất tốt, nhưng bà ta thấy thế nào cũng có chút cưới vợ quên mẹ.Đứa thứ ba cũng bị phế rồi, chỉ còn lại đứa con gái thứ tư, bà ta hi vọng nó có một cuộc hôn nhân tốt đẹp, để cho bà ta yên lòng.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, cũng thay Chu Lệ Hoa khổ sở rồi, nguyện vọng này của bà ta hiển nhiên không thực hiện không được nữa.Cái mệnh của bà ta ah, đoán chừng đời trước không làm chuyện tốt, bốn đứa con đều là đến đòi nợ đấy."Được, sau khi định ra thời gian hãy đến tìm tôi." Hoa Chiêu nói."Ai!" Chu Lệ Hoa cao hứng mà thẳng bước đi.Bên này, tin tức về Đào Lam cũng từng chút từng chút được bổ sung.Trước kia cô không tra chi tiết như vậy, cô cảm thấy không cần thiết, Đào Lam đến được một bước này, sự thật chứng minh cô đã xem nhẹ hắn rồi."Tin tức của mẹ hắn có chút không đúng? Nhà mẹ của bà ta thì sao? Người ở nơi nào? Sao lại không được viết đến vậy?" Hoa Chiêu xem trang giấy trong tay, hỏi Ngũ Lạc."Chính là không có, không tra được." Ngũ Lạc nói: "Địa chỉ hộ khẩu này của bà ta chính là tùy tiện viết, bà ta căn bản không sinh ra và lớn lên ở đó, trong thôn kia cũng không có bất kỳ người thân nào của bà ta, về phần tin tức chân thật của bà ta, hiện tại sợ là chỉ có hỏi chính bà ta mới có thể biết.”"Đặc vụ của địch?" Hoa Chiêu cau mày nói.Ai có thể giấu kín mình như vậy? Khẳng định không phải người tốt!Ngũ Lạc nhíu mày, lắc đầu: "Tôi thấy ngược lại chưa hẳn, Đào gia tý nói là xuất thân cán bộ, đó cũng là cán bộ tầng dưới chót, không có thực quyền, nhiều nhất là có thể nói chuyện làm việc trên đường phố, huống chi cha Đào Lam đã chết bao nhiêu năm, nhà bọn họ sớm không phải là gia đình cán bộ."Nữ nhân kia tôi cũng đã điều tra trọng điểm, chính là nội trợ, cả đời vây quanh mấy con riêng của mình, không có chủ kiến." Ngũ Lạc nói."Bà ta cũng không thể nhảy ra từ khe đá, bà nội trợ cũng không cần phải che giấu tin tức." Hoa Chiêu không tin."Tôi ngược lại có một chút suy đoán." Ngũ Lạc nói: "Tôi hỏi thăm một chút, cha của Đào Lam lúc còn trẻ tính tình không tốt, đánh vợ, ông ta cũng thích giày vò vợ, nghe nói ba người vợ phía trước một người bị điện giật chết, một người rơi xuống nước, một người mất tích, sau đó ông ta không tìm vợ nữa, sau đó đi ra ngoài một chuyến, liền mang về người vợ hiện tại.”Ngũ Lạc nói: "Cha của Đào Lam tuyên bố với bên ngoài là có người giới thiệu, người phụ nữ kia là bé gái mồ côi, tôi thấy có vẻ là mua hoặc bắt cóc, nhưng giống như mua hơn.”Bắt cóc, người đàn ông nhà mình đã chết, mình làm chủ nhà, nên trở về tìm nhà mẹ đẻ, nhưng cũng không có, hàng xóm xung quanh bao nhiêu năm cũng không nghe nói mẹ Đào Lam trở về nhà mẹ đẻ."Thời đại đó, bé gái mồ côi không có nhà mẹ đẻ có rất nhiều." Ngũ Lạc nói.Hoa Chiêu từ chối cho ý kiến, muốn vào Diệp gia, thân thế có chút không rõ rang nào đều không được."Tiếp tục tra." Hoa Chiêu nói: "Bà ta cũng không phải người ngu a? Đã biết rõ cha mẹ của mình là ai, nhà ở nơi nào, không thể viết lung tung, nếu viết lung tung, khẳng định có chỗ không thể thông báo. ”Ngũ Lạc gật đầu: "Tôi sẽ tiếp tục tra, bất quá bà ta ngày hôm qua đã đến thủ đô rồi, có lẽ có thể trực tiếp hỏi bà ta."Hắn không thể nghĩ được biện pháp nào khác, mẹ Đào Lam là cha hắn không biết từ đâu mang về, người một nhà Đào Lam cùng hàng xóm bọn họ đều không thể nào biết được, hắn tìm ai điều tra? Chỉ có thể tự mình hỏi.Mặc dù hỏi không ra cũng phải hỏi, không có biện pháp khác."Bà ta đến thủ đô rồi hả?" Hoa Chiêu nói."Đúng vậy, đến thăm con trai, đám sinh viên kia sau khi trở về lập tức nói cho trường học, trường học liên hệ với người trong nhà Đào Lam rồi." Ngũ Lạc nói.Lúc ấy Đào Lam thiếu chút nữa chết rồi, các học sinh bị xe tải lớn chở về trường học, không cùng hắn đi bệnh viện, đều cho rằng hắn không sống nổi đến khi trời sáng, chuyện lớn như vậy đương nhiên phải nói cho trường học.Trường học cũng sợ rồi, tất nhiên muốn thông báo cho người trong nhà."Vậy thì thật là tốt, ta sẽ gặp." Hoa Chiêu nói.Điện thoại trên bàn vang lên, là Chu Lệ Hoa gọi tới, bà ta từ chỗ Diệp Lị biết được mẹ Đào Lam đã đến, bà ta còn gặp người rồi.Đào Lam hành động cũng không có vấn đề gì rồi.Chu Lệ Hoa lập tức mời bọn hắn ngày mai đến nhà ngồi một chút."Tốt, ngày mai tôi sẽ tới đúng giờ." Hoa Chiêu nói.9 giờ sáng ngày hôm sau, cô đúng giờ xuất hiện ở nhà Diệp Thần.Đến sớm hơn một giờ.Trong mắt người ngoài, đúng là Đào Lam liều chết cứu Diệp Lị, cô phải đại biểu cho Diệp gia xuất ra một tư thái tốt, không thể vong ân phụ nghĩa."Chị dâu hai, sao không mang bọn nhỏ tới đây? Em rất nhớ chúng!” Tôn Diễm thân thiết kéo tay Hoa Chiêu, khuôn mặt cười thành một đóa hoa. Nhiệt tình chưa từng có.Cô ta bây giờ nhìn Hoa Chiêu, tựa như nhìn thấy tiền, thích vô cùng.Hoa Chiêu cũng có chút ngoài ý muốn: "Sao lại cao hứng như vậy?""Câu đối xuân bán rất tốt, khục, em được phát tiền thưởng." Tôn Diễm nhìn thoáng qua Chu Lệ Hoa, thiếu chút nữa đem hai chữ "Dì Đường" gọi ra.Chu Lệ Hoa lập tức hung hăng liếc cô ta.Đường Phương Hà là một trở ngại mà bà ta sẽ không bao giờ vượt qua được!"Câu đối xuân bán rất khá? Bán được bao nhiêu tiền?" Hoa Chiêu hỏi.Vừa mới qua năm mới, còn chưa qua mười lăm, việc buôn bán câu đối xuân vừa mới chấm dứt, nhưng những chiếc đèn hoa đăng vừa làm vẫn có thể bán được trong vài ngày, cho nên Hoa Chiêu còn chưa tính sổ sách với Đường Phương Hà, về phần tình hình tiêu thụ cô cũng chưa hỏi qua cụ thể, thật sự không biết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận