Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1483 - Bắt lại



Chương 1483 - Bắt lại



Chương 1483: Bắt lại“Cô ta có thể phát hiện ra cái gì, chẳng qua chỉ là một con đàn bà, mỗi ngày không phải ở nhà chăm con, thì là ra ngoài tham dự các buổi gặp gỡ, ăn ăn uống uống, hoặc là đi dạo phố.”Uông Bằng là một trong những thành viên “Hành tẩu” bên ngoài, phụ trách tìm hiểu tin tức cho nhà họ Uông.Ông ta có chút xem thường Hoa Chiêu, ngoại trừ mặt mũi xinh đẹp, có thể đẻ, được gả cho một nhà tốt ra thì cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường.“Đừng xem thường cô ta.” Uông Vĩ nói: “Tôi đã từng đối mặt với cô ta, tuyệt đối không đơn giản như vậy.”Trong vài buổi tiệc, Uông Vĩ đã từng đối mặt trực tiếp với Hoa Chiêu.Có một số người rốt cuộc có đơn giản hay không, chỉ cần nhìn váo ánh mắt và khí chất của họ là có thể đoán được.“Hoa Chiêu kia không phải là cái bình hoa, có biết bây giờ ở thủ đô có bao nhiêu người nguyện ý bán mặt mũi cho cô ta không? Anh không tưởng tượng nổi đâu.” Uông Vĩ nói.“Đó là vì nể mặt nhà họ Diệp.” Uông Bằng nhỏ giọng nói.“Hừ, Lưu Nguyệt Quế kia cũng coi như là người nhà họ Diệp, còn là trưởng bối, nếu hôm nay anh để bà ta mời bảy người phụ nữ đến, anh nghĩ xem bà ta có thể mời được những ai? Một người bà ta cũng không mời được!” Uông Vĩ nói.Uông Bằng không lên tiếng, nếu ông ấy đã nhận định là Hoa Chiêu không đơn giản, vậy cứ coi là thế đi.“Có lẽ vẫn chưa lộ tẩy chuyện đó là do chúng ta tạm thời sắp xếp. Uông Phi Phi cũng không biết chuyện, còn có thể tùy cơ ứng biến, biểu hiện không tồi, mọi chuyện vẫn được tiến hành thuận lợi.“Chỉ là tại sao Hoa Chiêu lại dễ dàng thỏa hiệp như vậy? Cô ta không phải là người không bao giờ để mình chịu thiệt sao? Sao lại có thể dễ dàng trả nhiều tiền như vậy rồi coi như xong chuyện?” Uông Bằng khó hiểu nói.“Đúng là điểm này không bình thường!” Trong lòng Uông Vĩ càng không hiểu nổi, lại không thể nghĩ ra được Hoa Chiêu muốn làm gì.Hai người bàn bạc một lúc lâu, nhưng vẫn không bàn bạc được cái gì.“Vậy chỉ có thể đợi.” Uông Vĩ nói.Hoa Chiêu không để cho bọn họ đợi lâu. Ngày hôm sau, cả nhà Uông Phi Phi đã bị bắt đưa đến đồn công an.Hoa Chiêu tố cáo bọn họ tống tiền mình.“Tôi tốt bụng một phen. Mặc dù việc này thật ra chẳng thể nào trách được em trai của tôi. Nó đang đạp xe thì bị người ta đụng phải, làm chân nó bị thương, chúng tôi còn chưa trách cứ thì thôi, lại còn bị người ta đòi bồi thường!”“Tôi thấy cô ta là con gái, cũng chẳng dễ dàng gì, nên mới không so đo với cô ta, bồi thường cho cô ta giá trên trời là 45 vạn! Tôi làm sai chỗ nào? Có lòng tốt mà còn không được báo đáp!”“Hóa ra là có người kéo bè kéo cánh hãm hại tôi!”Trong đồn công an, Hoa Chiêu vỗ lên bàn.Cảm xúc của mọi người bị khơi dậy, quả thật là quá thảm rồi.Chuyện này rốt cuộc Lưu Đại Vĩ có đáng trách hay không, thật sự rất khó phán quyết. Lưu Đại Vĩ không cố ý đả thương người khác, chỉ là mang theo con dao gọt hoa quả bên người, tự làm bản thân bị thương rồi, ngược lại còn phải bồi thường mấy chục vạn cho người đâm mình.Nếu chuyện chỉ đơn giản như vậy, nhiều lắm cũng chỉ coi như Hoa Chiêu hào phóng.Không ngờ đây lại là một cái bẫy“Chuyện này không thể cứ thế mà bỏ qua!” Hoa Chiêu vỗ vỗ túi hồ sơ dưới tay.“Nếu không phải có người tốt bụng đi ngang qua chụp được ảnh, tới nói cho tôi, tôi đã bị bọn họ lừa rồi! 45 vạn, không phải là con số nhỏ! Bọn họ phải trả một cái giá đắt cho những gì mình đã làm!” Hoa Chiêu nói.Sáng nay không biết ai đã bỏ một túi hồ sơ trước cửa nhà cô, xuất phát từ tò mò, cô mở ra xem thì thấy thế mà lại là video Uông Phi Phi âm mưu cấu kết với người khác, cố ý làm tay mình bị tàn phế.Sao cô có thể chịu đựng được chuyện này chứ? Tuyệt đối không thể nào.Nghe xong mọi người đồng loạt nhìn về túi hồ sờ dưới tay cô. Bọn họ đã xem qua đoạn video, không có gì không ổn cả, video được quay vô cùng rõ nét, không có chỗ nào có thể bắt bẻ được.Nhưng nếu nói mấy thứ này được ‘Người tốt bụng vừa vặn đi ngang qua’ quay lại được, thì có đánh chết bọn họ cũng không tin.Đừng có coi bọn họ là đồ ngốc có được không?Chuyện này nhất định là có người nhắm vào Uông Phi Phi hoặc Uông Bằng, dù sao thì cũng là người nhà họ Uông, sau đó quay lại video.Đưa cái này cho Hoa Chiêu, nói không chừng chính là muốn xem hai hổ tranh đấu.Nhưng mà trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết.Đồn công an quản lý khu vực của Hoa Chiêu, không phải đồn công an bình thường. Khu vực này có rất nhiều lão lãnh đạo sinh sống, nhóm lão lãnh đạo lớn nhất thủ đô đều sống ở đây.Mặc dù bọn họ không xử lý những tranh chấp trong gia đình của các lão lãnh đạo. Nhưng mấy chuyện, tin đồn bát quái về các lão lãnh đạp bọn họ cũng biết đôi chút.Nhà họ Diệp và nhà họ Uông có mâu thuẫn, còn Uông gia và Diệp gia có bất hòa, chuyện khi đó khá ầm ĩ.Nhà Hoa Chiêu bị ‘tịch thu’, sau đó Hoa Chiêu phản kích, lừa nhà họ Uông có quan hệ thông gia với nhà họ Kim mấy cục đá giá tiền lớn.Làm cho người ở thủ đô được mở mang kiến thức, hóa ra một cục đá thôi mà cũng có giá trị như vậy.Không ngờ mấy năm sau, người hai nhà lại bắt đầu ồn ào.Tuy nhiên lần này người ra trận là một cô gái trẻ nhà họ Uông, nhưng chỉ cần là người có thần kinh nhạy bén sẽ cảm thấy khả năng người đứng sau lưng cô gái này không đơn giản.“Tôi không cần mấy người làm gì cả, việc nào ra việc đó, những người có mặt trong này, phải đưa tất cả bọn họ đến điều tra chứ nhỉ?” Hoa Chiêu chỉ vào túi hồ sơ nói.Trong video có Uông Phi Phi, Uông Bằng và người bác sĩ kia.Cuộc hội thoại của ba người đều bị quay lại rõ ràng rành mạch, kể cả là lừa người, nhưng cũng không thể giả vờ nói là bọn họ không biết.Sở trường gật đầu: “Việc nào ra việc đó, quả thật là như vậy. Các anh em, làm việc thôi, Tiểu Vương Tiểu Lý, các cậu đi cùng tôi tìm người này”“Uông Bằng.” Hoa Chiêu chỉ điểm cho bọn họ: “Sống ở ngoại ô phía Tây xxx.”Sở trường lau mặt, thế này còn nói là ‘Vừa vặn đi ngang qua’!Nhưng mà ‘Bằng chứng vững như núi’, Hoa Chiêu lại không vu oan cho người ta, video cũng quay lại được, nói rõ người ta đạo cao một trượng.Quản lý khu vực này, kiếng kị nhất chính là thiên vị giúp đỡ, tùy việc mà xét, việc công xử theo phép công là ổn thỏa nhất.“Vậy bác sĩ này là?” Sở trường thỉnh giáo nói.Hoa Chiêu nói họ tên và đơn vị công tác của đối phương.Mấy ngày nay đã đủ để cô điều tra rõ ràng.Cô cũng chẳng sợ người khác sẽ biết băng ghi hình này là bút của mình.Cô chính là muốn cho bọn họ biết!Cho bọn họ biết sự lợi hại của cô! Sau này trước khi ai đó muốn làm mấy động tác nhỏ này thì phải cân nhắc xem nếu chuyện không thành sẽ có kết cục như thế nào.Không sợ kẻ cắp ăn trộm chỉ sợ kẻ cắp nhớ thương, kết quả tốt nhất đương nhiên là không có kẻ trộm nào nữa.Uông Bằng vừa mới đến đơn vị, định bụng điểm danh xong sẽ ra ngoài đi dạo, thì đã bị mấy người ở đồn công an chặn lại.“Các người làm cái gì thế? Các ngươi dựa vào đâu mà bắt người?” Uông Bằng hét lên.“Anh đã làm ra chuyện gì, bản thân anh là người rõ nhất!”Chỉ một câu nói đã dọa Uông Bằng choáng váng, ông ta làm quá nhiều chuyện, không biết là bọn họ nói đến cái nào.“Tôi không biết gì hết! Tôi chẳng làm gì cả!” Ngoại trừ mấy lời này ra, ông ta không dám nhiều lời.Bị người ta ép buộc lôi đi.“Tiểu Vương, cậu đi nói cho vợ của tôi một tiếng!” Uông Bằng hét lớn."À, còn cả vợ của ông ta nữa, lúc ấy vợ của ông ta cũng ở bên cạnh, có bắt không?Những lời này đã nhắc nhở một viên cảnh sát nhỏ, cậu ta hỏi sở trường.Sở trường vuốt mặt, lần này xem ra bản lĩnh của Hoa Chiêu cao hơn một bậc, người nhà họ Uông bị bắt mà hoàn toàn chẳng hề hay biết gì. Vốn đang tịnh tính kế hại người ta, kết quả chính mình lại biến thành trò cười mà còn không biết.Tuy rằng không thể thiên vị giúp đỡ ai, nhưng vẫn cần phải có năng lực nhận thức"Bắt!" Sở trường nói.Uông Bằng nhất thời không nói nên lời, thế làm sao cho người kịp thời báo tin cho nhà họ Uông?Thực ra, ông ta cũng là họ hàng xa của nhà họ Uông, so với Uông Phi Phi cũng chẳng thân thiết hơn bao nhiêu. Bình thường ông ta còn cố ý tạo khoảng cách, ngay cả đồng nghiệp trong đơn vị cũng không biết ông ta có quan hệ với người nhà họ Uông, bọn họ còn cho rằng chỉ là cùng họ. Không có cách nào giúp ông ta mật báo rồi.Ông ta sợ rằng mình không xong rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận