Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1525 - Một đao giàu một đao nghèo



Chương 1525 - Một đao giàu một đao nghèo



Chương 1525: Một đao giàu một đao nghèoSuzana không biết cắt đá, lấy đá thô về cô ta mới đi tìm người cắt.Hơn nữa cô ta muốn cược thắng sẽ bán ngay tại chỗ, cô ta không có một chút hứng thú nào đối với phỉ thúy, cô ta có nhiều đồ trang sức như vậy, trong đó không hề có phỉ thúy.Cho nên Suzana nộp tiền rồi để cho người ta cắt đá.Nhưng mà bây giờ các thợ cắt đá đều đang bận rộn với đá thô của Hoa Chiêu, vẫn còn mười mấy khối chưa cắt xong kìa.Trong quá trình đó lại ra hai khối ngọc thô, là loại có thể bán được một chút tiền, chỉ cần có thể bán được tiền, tất nhiên việc cắt đá phải cẩn thận rồi, mỏng dày, nhanh chậm này.Hoa Chiêu quay trở lại, nói với người cắt đá: "Cho cô ta chen lượt đi."Máy cắt đá chỉ có 5 người, mà Hoa Chiêu gần như là người ra tay nhanh nhất, sân đều bị cô bao.Bây giờ cô nói chen ngang, người khác cũng không có ý kiến.Suzana không ngại học hỏi người khác, đến tìm Hoa Chiêu hỏi: "Cô nói xem tảng đá kia cắt ra sẽ thế nào? Vừa nãy tôi nhìn thấy cô vẽ ra đường cắt, bọn họ nói đường cắt rất quan trọng."Trong một buổi sáng, cô ta khiêm tốn hết nghe lại nhìn, đã nhìn ra chút kinh nghiệm.Nghe nói đường cắt rất quan trọng."Cô chỉ đường cắt giúp tôi đi." Susana nói.Hoa Chiêu "nhìn" về phía nguyên liệu thô của cô ta, bên kia đều là bẫy rập, mà bẫy rập trong đổ thạch chỉ có hai loại, một loại là bên ngoài tốt vô cùng, bên trong thì thứ gì cũng không có.Một loại chính là bề mặt lộ ra màu xanh, bên ngoài tốt hay không chưa nói, cắt ra một đao thì cực kỳ tốt, cắt thêm một đao nữa lập tức xong đời.Nhưng mà rốt cuộc loại này còn một đường sống. Thế nhưng nếu như tham lam thì sẽ càng kích thích hơn.Hoa Chiêu cũng không khách khí, cầm bút khoa tay trên đá thô của cô ta.Khối đá thô này rất lớn, vỏ ngoài mỏng, đèn pin chiếu lên, là có thể nhìn thấy màu xanh lá cây bên trong.Nhưng mà màu xanh không đẹp.Đèn lớn đã không hiện ra màu xanh rõ ràng thì cắt ra màu sắc sẽ chỉ càng nhạt. Một bên lộ xanh còn có chấm đen và rạn nứt, biểu hiện không tốt cho lắm.Đá thô có chấm đen và vết rạn, cho dù có màu cũng không gia công ra được bất kỳ thứ gì, huống chi màu sắc khối đá này cũng không tốt.Nhưng mà ưu điểm là khối này lớn, to khoảng cỡ cái bàn, có khi bên trong sẽ thay đổi thì sao? Cho nên mới bán đến 800 vạn đô la Hồng Kông.Hoa Chiêu ra dấu một đường cắt ở một bên: "Cắt ra từ nơi này đi, có phải cược thắng nên chia cho tôi một nửa không?"Suzana bĩu môi một cái, có tiền như thế mà còn tính toán chi li vậy."Như vậy có phải là cược thua thì cô sẽ giúp tôi chia sẻ một nửa không?" Suzana nói.Hoa Chiêu cười cười: "Vậy thì thôi đi."Thợ cắt đá không nói lời nào, có đường cắt rồi thì dễ dàng, cứ cắt dựa theo đường đã xác định là được, có cược thua cũng chẳng liên quan gì đến ông ta.Cắt xuống một đao, cầm khối đá lại tạt nước."Wow!" Chung quanh nhất thời kêu lên."Thế nào thế nào? Tăng sao? Tăng sao?" Suzana kích động hỏi."Tăng tăng." Phiên dịch vội vàng hỏi người khác sau đó trả lời.Đá thô bị cắt ra một mặt, lại là loại trong suốt có màu xanh, chỉ có điều trên một khối nguyên liệu thô xuất hiện rất nhiều màu sắc, màu xanh lá cây, màu vàng, màu tím, màu đỏ.Nền tảng không tốt cho lắm, ưu điểm của nguyên liệu thô là to, bề mặt đá lộ ra cũng rất đẹp, nếu như tiếp đó đều có biểu hiện như thế này thì tuyệt đối là đổ tăng.Khối đá thô lớn như vậy, tăng lên ba lần bốn lần không thành vấn đề.Làm thế nào để kế tiếp có biểu hiện tốt hơn thì không có cách nào nói được.Có người nhiệt tình giải thích cho Susana.Suzana kích động mặt đỏ bừng, cái này vui hơn đánh mạt chược nhiều! Thắng được còn nhiều hơn! Một ván thắng thua mấy trăm vạn đến mấy nghìn vạn, đã ghiền biết bao!Không được thì lập tức xoay người!Đổ tăng thêm mấy khối nguyên liệu thô là gia đình cô ta đã có thể xây dựng lại sự huy hoàng một lần nữa rồi!"1200 vạn, bán cho tôi đi." Chu Văn Hiên lại chen đến bên cạnh Suzana.Suzana lập tức lắc đầu: "Không bán! Quá ít, không phải nói là có thể gấp ba bốn lần sao? Ít nhất cũng 2500 vạn chứ? Hoặc là 3000 vạn."Chu Văn Hiên cười nói: "Giá mà bọn họ nói là khi cả khối đá thô đều đã cắt ra, cắt ra rồi biểu hiện vẫn y như bây giờ mới đáng với giá đó."Suzana nhíu mày nghe, bảy tám người cũng nói như vậy.Cô ta tin nhưng mà nhìn về phía Diệp Thư.Cô ta không tin Hoa Chiêu, nhưng mà Diệp Thư cũng không phải là hạng người vô danh, bà chủ hiện tại của Diêu Ký, danh tiếng vẫn luôn cực tốt."Là vậy sao?" Cô ta hỏi Diệp Thư.Diệp Thư gật đầu: "Đúng là như vậy, lỡ như bên trong có biểu hiện khác biệt, đều là đá, khối nguyên liệu thô này chỉ đáng giá tầm 80 vạn ah.""Cái gì?" Suzana khiếp sợ: "Đã như vậy mà vẫn còn khả năng sẽ thua à? Chẳng phải mới vừa rồi cô ta cũng chỉ cắt một đao sao? Lập tức đổi được một tòa nhà! Cô ta cắt đao thứ hai, biểu hiện bên trong lại tốt hơn!""Đó cũng là một loại khả năng có thể xảy ra." Diệp Thư nói: "Cô cũng cắt ra, có khi bên trong là phỉ thúy đế vương, nếu vậy thì khối đá thô này có thể đáng giá hai tòa nhà."Ý trong lời này nghĩa là đây cũng đúng là một loại khả năng có thể xảy ra.Suzana quay đầu nói với thợ cắt đá: "Đều cắt hết ra, cắt thành từng mảnh!"Máy cắt đá ở đây đều tương đối thô sơ, chỉ có thể cắt thành miếng dày, nếu không sẽ cắt bể.Thợ cắt đá trưng cầu ý kiến của Susana, cắt miếng dày.Lấy xuống, tạt nước.Sau đó hiện trường yên tĩnh giống như chết.Không cần người khác nói, Suzana đã biết là có chuyện rồi.Khối đá này có một mặt đã cắt trước đó lộ ra dấu hiệu trong suốt màu xanh, nhưng các mặt khác đều lộ ra màu xám trắng giống như đất."Chuyện gì xảy ra vậy? Màu này cũng đáng tiền chứ? Màu xám tro, trông rất ... Cao cấp!" Suzana không thể tin nhìn phiên dịch.Phiên dịch là trước đó tìm đến để phiên dịch sinh hoạt thường ngày, cũng là lần đầu tiên biết đổ thạch, vội vàng nghiêng đầu hỏi thăm giúp cô ta.Chu Văn Hiên lắc đầu, tiếc nuối nói: "Một đao nghèo một đao giàu, một đao mặc vải bố, cược thua."May mà vừa rồi không mua với giá 1200 vạn, nếu không lúc này người khóc chính là anh ta."Làm sao lại như vậy được? Cái này rõ ràng chính là phỉ thúy, ngọc thô, cắt ra chắc chắn đều là phỉ thúy! Chỉ là màu sắc không đẹp lắm mà thôi... Thật ra thì cũng rất đẹp mà!"Suzana không dám chấp nhận thực tế."Cắt nữa không? Có lẽ sau đó sẽ có kỳ tích." Chu Văn Hiên nói."Đúng đúng đúng, cắt tiếp! Đằng sau sẽ có kỳ tích!" Suzana nói.Xoẹt xoẹt xoẹt, mấy đao hạ xuống, khối đá to như cái bàn đã bị cắt thành mấy khối đá lớn.Đằng sau cứ khối sau không bằng khối trước.Ban đầu vẫn là màu xám tro, phía sau là màu đen có vết nứt, làm gạch cũng không ai muốn."Cắt, cắt tiếp, cắt thành miếng mỏng!" Susana hô.Lỗ vốn phát điên.Loại người không tin mình xui không tin số mệnh thế này rất thường gặp, có mấy ai lỗ vốn mất 800 vạn mà có thể cười cho qua?Thợ cắt đá rất hiểu, cũng không hỏi, xoẹt xoẹt cắt thành khối đậu hủ.Cắt tùy tiện, với kinh nghiệm mấy chục năm của bọn họ thì sẽ không có kỳ tích.Trong truyền thuyết thì có, nhưng mà cả đời bọn họ đều chưa từng thấy, cũng không thấy ai từng gặp được.Suzana không thể nào gặp kỳ tích, trước đó Hoa Chiêu cũng quét qua những nguyên liệu thô này, có kỳ tích cũng không tới lượt cô ta.Một đống toàn là đá vụn.Cuối cùng chỉ mài ra được mặt cắt đầu tiên.Mài hết lớp đá bên ngoài, hai khối đá thô đều bị mài mỏng ra thành mấy miếng.Làm vòng tay thì đừng hòng, hạt châu cũng không được, chỗ dày một chút có thể mài ra mấy viên hình trứng.Ngọc trong suốt hình trứng chẳng đáng giá bao nhiêu, bán ra cũng chỉ bình thường thôi.Cuối cùng chắc có thể thu hồi 7 đến 8 vạn tiền vốn.Đổ tăng là không thể nào đổ tăng được nữaMọi người cũng không ngờ sẽ như vậy, vốn nghĩ chút ngọc này có thể làm được vòng tay, ít nhất có thể huề nửa vốn.Kết quả ai ngờ rằng Hoa Chiêu chỉ đường cắt lại chuẩn như vậy, trực tiếp cắt trên ngay giữa vị trí có ngọc.Bổ một phát nữa, mất cả chì lẫn chài.Nghe mọi người giải thích xong, Suzana nhất thời giận điên lên, hô to với Hoa Chiêu: "Cô đền cho tôi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận