Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 490 - Không Bỏ Được Khâu Mai.



Chương 490 - Không Bỏ Được Khâu Mai.



Chương 490: Không Bỏ Được Khâu Mai.Hoa Chiêu cảnh cáo Lý Tiểu Giang liền về nhà, cô cảm thấy người Lý gia sẽ nghe, tối thiểu trước mắt sẽ nghe.Về phần sau khi hạt hướng dương thu hoạch được…Đến lúc đó nói sau.Cô về nhà mang theo người nhà đi xem Diệp Thư biểu diễn.Hoa Cường vậy mà kiên quyết không đi: "Ầm ầm đấy, nhiều người, ông không thích, đau đầu, ông ở nhà xem hai đứa nhỏ, các cháu đi thôi."Miêu Lan Chi cũng nói: "Mẹ cũng đã xem nhiều rồi, một chút cũng không hiếu kỳ, các con đi đi thôi."Trương Quế Lan cũng không muốn đi, bà có chút khiếp đảm, nhà hát lớn quốc gia, nghe xong tên chân của bà liền có chút run.Nhưng cái này Hoa Chiêu không đồng ý, kiên quyết lôi kéo bà đi.Bốn đứa em tuy cũng khiếp đảm, nhưng nhiều hơn là kích động. Như Tiểu Cần, càng là đến khiếp đảm là cái gì cũng không biết, nghe nói mọi người muốn cùng đi chơi, vui vẻ chết mất.Hiện tại con bé cũng phải đi nhà trẻ rồi, mỗi ngày cũng không phải rất vui vẻ. Con bé vẫn thích cùng anh trai và chị gái chơi hơn.Mấy người ăn mặc ngon lành cành đào đấy, được Hoa Chiêu được đi ra ngoài rồi.Mã Quốc Khánh cũng ăn mặc thật tốt, chuẩn bị đi xem Diệp Thư biểu diễn.Lại đến lúc hắn nên ra tay tiếp rồi....Tiến vào nhà hát lớn, Trương Quế Lan liền có chút không được tự nhiên rồi, bước nhỏ vài bước, thỉnh thoảng còn vuốt lại quần áo."Mẹ, người khác còn không ăn mặc đẹp mắt bằng mẹ đây này." Hoa Chiêu nhỏ giọng nói ra.Quần áo của Trương Quế Lan có một số là cô mua ở cửa hàng đấy, còn một số là chính cô mua vải làm đấy, bất kể là chất lượng hay là kiểu dáng đều vượt qua thời đại này một chút.Thay đổi quá lớn cô không dám làm, vậy thì khác loại rồi.Còn có quần áo của bốn đứa nhỏ, cũng là Hoa Chiêu tự mình làm đấy. Quần áo trẻ nhỏ, có thể lớn mật khác biệt một ít, dù sao cũng đáng yêu.Mấy người tiến vào rạp hát, kỳ thật cũng hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.Hoa Chiêu tất nhiên không cần phải nói, cô giống như một vật sáng vậy, tầm mắt của người nào cũng sẽ dừng ở trên mặt cô vài giây, sau đó mới nhanh dời đi.Có một số người xinh đẹp đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng.Bất quá sau khi dời ánh mắt lại không nỡ, lại quay tới liếc trộm.Về phần bên cạnh Hoa Chiêu có một người lớn và bốn đứa nhỏ, khí chất tuy không xuất chúng, nhưng quần áo lại nổi bật, cũng hấp dẫn không kém.Sự hâm mộ trong mắt mọi người bị Trương Quế Lan trông thấy, bà lại nhìn kỹ quần áo những người khác, thật đúng là không đẹp mắt bằng bà.Bà hiện tại chỉ dám cùng người khác so quần áo, so qua rồi, không để cho người ta xem thường, bà liền buông lỏng rồi.Mấy người yên tĩnh mà xếp hàng tiến vào, tìm được chỗ ngồi trên phiếu vé, ở gần phía trước, lại còn ở giữa, là vị trí rất tốt.Hoa Chiêu đi vào đã nhìn thấy Diệp Danh cùng Văn Tịnh, ngay ở bên cạnh chỗ ngồi của các cô, xa hơn một bên chính là Chu Lệ Hoa cùng Diệp Giai Diệp Lị.Chu Lệ Hoa từ trước đến nay rất thích những chuyện này, nên hai đứa con gái cũng rất thích, học cũng không đi, xin phép nghỉ đến xem biểu diễn.Những người khác không tới."Anh cả chị dâu hôm nay rảnh ah." Hoa Chiêu chủ động chào hỏi bọn họ.Diệp Danh cười cười với cô, chào hỏi Trương Quế Lan. Thấy Hoa Chiêu không mang hai đứa nhỏ theo cùng, anh có hơi thất vọng.Nhưng anh cũng biết chính mình suy nghĩ nhiều, loại hoàn cảnh này, lại nhao nhao lại náo loạn, sẽ hù đến hai đứa nhỏ, cô tất nhiên sẽ không mang theo đến đấy.Anh chính là đã vài ngày không gặp hai tiểu bảo bảo thật nhớ ah.Văn Tịnh cũng cười với Hoa Chiêu, cho dù cười cho qua.Hoa Chiêu xem kiểu tóc của cô ta, vẫn giống lần trước, trên mặt mụn cũng không bớt đi, thậm chí tóc cũng đỡ không nổi rồi."Khục khục." Chu Lệ Hoa lên tiếng, nhắc nhở sự hiện hữu của bà ta."Thím ba, hai em xin chào." Hoa Chiêu cười cùng các cô chào hỏi. Trên mặt mũi mà thôi, chút lòng thành.Diệp Giai cùng Diệp Lị cũng mỉm cười, lại không cùng Hoa Chiêu nói chuyện.Chuyện của anh trai các cô cũng biết rồi, may mắn mà có Hoa Chiêu…Đáng tiếc mẹ ở nhà lại không nói được một câu tốt đẹp nào, ngược lại oán trách cô ấy nhiều chuyện mời khách, mới gây ra chuyện kia, đối với cô ấy ý kiến rất lớn.Đang ở trước mặt mẹ mình, các cô cũng không dám cùng Hoa Chiêu thân cận, bằng không thì về nhà lại bị mắng."Ra là đến xem trò? Con mình còn đang ở nhà đây này? Người làm mẹ này cũng ghê gớm thật!" Chu Lệ Hoa bắt đầu nói khích.Hoa Chiêu không cùng bà ta chấp nhặt, làm như không nghe thấy, bình thường mà ngồi xuống."Người lớn đang nói chuyện với cô đây này! Vậy mà không trả lời? Kiêu ngạo quá ah!" Chu Lệ Hoa hiện tại nhìn thấy Hoa Chiêu liền thấy khó chịu.Chuyện quá khứ trước không đề cập tới, chỉ nói hiện tại, con trai mỗi ngày kéo cái mặt, một bộ ngăn cách, bị mấy người đồng nghiệp coi là chuyện cười, hơn nữa lời đồn đãi bên ngoài, bà ta mất hết mặt mũi!Đây hết thảy không phải là vì Hoa Chiêu nhiều chuyện? Không nên mời người Khâu gia? Bằng không thì bọn hắn nào có cơ hội tính toán cái gì!Bà ta lại không nghĩ, người Khâu gia nếu không tính toán, không thất bại, hiện tại Khâu Mai chính là con dâu bà ta rồi, như vậy chưa chắc là chuyện tốt.Nhưng nếu bà ta là người hiểu lý lẽ như vậy, bà ta cũng không phải là Chu Lệ Hoa rồi.Hoa Chiêu vừa muốn nói chuyện, đã nghe thấy Diệp Danh nói: "Thím ba, gần đây tính tình còn không tốt như vậy? Có phải là không bỏ được Khâu Mai? Vậy thì đem cô ta mời về, cô ta khẳng định rất vui vẻ đấy."Mặt Chu Lệ Hoa lập tức cương cứng lại rồi.Hoa Chiêu nín cười quay đầu, sẵn sàng cho buổi biểu diễn rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận