Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 883 - Tự Sát.



Chương 883 - Tự Sát.



Chương 883: Tự Sát.Lòng Diệp Thành lập tức lo lắng, bất quá cũng có một loại cảm giác nên như thế.Phương Hà là người trang nghiêm, ông ta làm như vậy, quá không trang trọng rồi."Nhưng cô hãy tin tưởng tôi, tôi và cô kết hôn, cũng không phải trò đùa, tôi rất nghiêm túc! Tôi muốn cùng cô bình yên trải qua hết tuổi già!" Diệp Thành nắm tay Đường Phương Hà chân thành nói.Đường Phương Hà cúi đầu, giống như thẹn thùng.Ông muốn một cuộc sống bình yên? Còn phải xem Hoa Chiêu có đồng ý hay không.Bất quá, chỉ cần về sau ông ta không phạm tội ngu xuẩn, Hoa Chiêu cũng sẽ không quan tâm đến ông ta."Sao lại đột nhiên muốn kết hôn?" Đường Phương Hà hỏi.Diệp Thành do dự một chút, đem chuyện trong nhà nói.Ông ta nhìn chằm chằm Đường Phương Hà, phát hiện lúc cô nghe thấy ông ta sắp sửa rời công tác ở thủ đô, biểu cảm không có một tia thay đổi, chỉ có nhàn nhạt lo lắng cùng đau lòng.Lòng ông ta liền an tâm lại mềm mại."Cô yên tâm, chỗ đó tuy nói điều kiện ác liệt, nhưng tôi sẽ không để cô chịu ủy khuất, sau khi cô qua đó, muốn tiếp tục dạy học tôi sẽ tìm trường học cho cô, không muốn dạy học, ở nhà hưởng hưởng thanh nhàn, cũng có thể."Đường Phương Hà xuất ra công lực cả đời mới khiến cho đuôi lông mày không nhúc nhích.Đó là Thanh Hải ah Thanh Hải! Cùng ông ta đến đó đã là cực độ ủy khuất được không!Còn muốn cho bà đi dạy học? Mỗi ngày trèo đèo lội suối mà đến trường học sao?Còn có, chỗ kia là địa phương nào, bà biết rõ, người da trắng đi qua không đến 2 năm sẽ biến thành quả trứng màu đen.Hoặc là không đến hai ngày cũng bởi vì thiếu không khí mà nghẹn chết rồi.Bà muốn sống, muốn sống thật tốt, thoải mái mà sống, mới không đi chỗ kia chịu tội.Đường Phương Hà nhướng mày, lắc đầu: "Tôi không thể đi cùng ông."Lòng Diệp Thành liền lạnh lẽo."Trong tay tôi còn có một lớp tốt nghiệp, chỉ mấy tháng nữa bọn hắn sẽ thi tốt nghiệp trung học, bây giờ đổi giáo viên đối với bọn họ ảnh hưởng rất lớn, tôi không thể bởi vì việc riêng của mình mà ảnh hưởng đến tương lai của nhiều học sinh như vậy." Đường Phương Hà cau mày nói.Diệp Thành thả lỏng, thật là một người phụ nữ dịu dàng, nhân hậu và đầy trách nhiệm!Không nghĩ tới ông ta đã lớn tuổi như vậy, còn nhặt được bảo vật rồi!"Vậy được, cô cứ hoàn thành lớp tốt nghiệp này trước, về sau, có lẽ tôi lại trở về rồi." Diệp Thành nói.Kỳ thật ông ta cũng không muốn để cho Đường Phương Hà cùng mình đi chịu tội, không muốn làm cho Đường Phương Hà xinh đẹp biến thành màu đen. . .Chính ông ta cũng không muốn chịu khổ như vậy.Nhưng ông ta lại rất rõ ràng, Diệp gia chưa bao giờ chịu thiệt!Đỗ gia lần này động vào bọn họ, lão gia tử tuy ngoài miệng chưa nói sẽ làm sao bây giờ, nhưng ông ấy không muốn cho người Đỗ gia sống đấy. . . .Ông ấy nhất định sẽ làm như vậy.Đợi Đỗ gia đổ, ông tất nhiên lại có thể trở về rồi.Cho nên hôm nay ông ta không hỏi một tiếng.Diệp Hưng lại nghĩ không ra, thiếu kiên nhẫn."Vậy ngày mai. . ." Diệp Thành còn muốn lại cầu hôn, cửa lớn đột nhiên bị gõ vang.Người trang trí phòng cưới đến.Đường Phương Hà đang ở nơi nào, Diệp Thành tuy giữ bí mật, Hoa Chiêu cũng không biết, nhưng Diệp Danh biết rõ.Người tới mang theo bao lớn bao nhỏ, chẳng những muốn thu thập phòng cưới, còn muốn đem đồ vừa mua chỉnh lý tốt.Đường Phương Hà chân tay luống cuống mà nhìn một đống người đem giường đơn đệm chăn đổi thành màu đỏ chót, nhìn bọn hắn đem kính thủy tinh lau sạch sẽ dán lên chữ hỉ lớn. . .Đợi bà kịp phản ứng, hết thảy đều thu thập xong, bà cự tuyệt lại lộ ra không có lực.Diệp Thành lớn tuổi như vậy rồi, hắc hắc cười ngây ngô lấy, đột nhiên cảm thấy cha vẫn yêu ông ta đấy, xử lý mọi chuyện còn tốt như vậy!Đường Phương Hà nhìn ông ta cười ngây ngô, cũng cúi đầu cười cười.. . .Tuy thiếp mời phát rất vội vàng, làm cho mọi người ghé mắt nhìn, nhưng ngày hôm sau mười giờ sáng, các tân khách đã đến bếp Trương gia, tham gia hôn lễ của Diệp Thành.Đều là người thành tinh rồi, đối với chuyện Diệp Thành vì sao đột nhiên kết hôn, bọn hắn đã suy đoán được.Nếu không kết hôn sẽ phải đi miền tây rồi, bọn hắn cũng sẽ không đi vào trong đó tham gia hôn lễ của ông ta."Cô dâu là ai?" Có người cầm thiếp mời bốn phía nghe ngóng.Đường gia, biến mất ở trước mắt mọi người quá lâu, người có ít kinh nghiệm căn bản chưa từng nghe nói.Nhưng hôm nay tới đấy, phần lớn đều là bạn cũ lâu năm của Diệp gia, không ai không biết đấy.Kết hôn lần hai, còn lớn tuổi như vậy, sao có thể không biết xấu hổ mà mời quá nhiều khách?Dù sao Diệp Chấn Quốc cũng xấu hổ, ông chỉ phát thiếp mời cho người thân quen.Mặc dù như vậy, cũng đã 10 bàn.Diệp gia sừng sững quá lâu, quan hệ bạn cũ rất nhiều.Hoa Chiêu nhìn cô dâu Đường Phương Hà khoa trương nói: "Thật xinh đẹp.""Không dám đặt quần áo trước, tôi cảm thấy thiếu chút gì đó." Đường Phương Hà sửa sang quần áo trên người, nháy mắt với Hoa Chiêu mấy cái nhỏ giọng nói.Làm sao bà có thể chủ động chuẩn bị váy cưới nếu giả vờ như đang miễn cưỡng và không muốn?Hoa Chiêu dựng thẳng ngón tay cái: "Không có việc gì, ngày tốt lành đều đang ở phía sau, về sau quần áo đẹp còn nhiều mà."Đường Phương Hà cười cười: "Vẫn phải trả nợ trước rồi nói sau."Buổi sáng hôm nay bà đã gặp Diệp Chấn Quốc, Diệp Chấn Quốc đi thẳng vào vấn đề liền nói cho bà, Diệp Thành hiện tại thiếu nợ 7000 bên ngoài, bất kể chủ nợ là ai, tiền này ông ta nhất định phải trả.Đường Phương Hà đương nhiên kiên quyết biểu thị có nạn cùng chịu, có nợ cùng trả.Làm Diệp Thành cảm động sắp chết!!!, thiếu chút nữa bị Diệp Chấn Quốc tát cho hai cái! ~~"Chuyện ngày hôm nay, Chu Lệ Hoa biết không?" Đường Phương Hà đột nhiên hỏi.Hoa Chiêu lắc đầu: "Cháu không biết, không có ai thông báo cho bà ta, nhưng đã thông báo cho nhiều khách mời như vậy, bà ta có thể nhận được tin tức. . . ."Một câu nói còn chưa dứt lời, bên ngoài liền náo nhiệt lên."Diệp Thành! Diệp Thành ~" Ngoài cửa có một giọng nữ tê tâm liệt phế mà hô.Nhưng lại không phải là Chu Lệ Hoa."Diệp Thành! Anh mau đi xem chị của tôi một chút! Chị ấy tự sát!" Người phụ nữ này hét lên.Không cần nói chị gái bà ta là ai, nghe được mọi người đều hiểu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận