Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1272 - Mua Lại Bộ Phim Này.



Chương 1272 - Mua Lại Bộ Phim Này.



Chương 1272: Mua Lại Bộ Phim Này.Phim nhựa đặc biệt đắt tiền, 1000 đồng chỉ có thể quay trong 5 phút.Hơn nữa hiện tại phim nhựa đều phải nhập khẩu đấy, cần ngoại hối, cho nên không chỉ là quý mà còn hiếm có.Cho nên Hồng Lâu Mộng quay năm 83, mức lương của diễn viên cực kỳ thấp, kinh phí sản xuất lại tiêu tốn mấy trăm vạn.Tây Du Ký phải vừa quay vừa ngừng, quay trong nhiều năm.Đều là vì không có tiền!Hoa Chiêu quay bộ phim này, cô đã tìm hiểu qua, cộng thêm 1 trăm vạn mà cô bỏ ra sau này, trước sau cũng tiêu tốn 5 trăm vạn.Nhưng nghe ý tứ này, 1 trăm vạn cô bỏ ra có thể không dùng hết trong đoàn làm phim này mà bị tham ô một phần.Nhưng hiện tại đòi trở về cũng không thể, không nghe người ta nói sao, tiền điện cũng không trả nổi, căng tin cũng không có tiền mua thức ăn, mấy ngày nay tất cả mọi người gặm bánh bao ăn cháo ăn dưa muối!"Vì vậy, tôi không chỉ không có phòng quay, tôi còn không có phim nhựa?" Dương Lập không thể tin nói."Đúng vậy." Người đàn ông nặng nề gật đầu."Vậy bộ phim của tôi làm sao bây giờ? Phim gần như đã quay xong, chỉ thiếu mấy cảnh nữa thôi, anh lại để cho 5 trăm vạn trước đó thành nước dội lá môn hết rồi sao? Anh có bị bệnh không!” Dương Lập mắng to.Người đàn ông rất tức giận, lạnh lùng nhìn ông một cái.Nước dội lá môn thì nước dội lá môn, dù sao cũng không liên quan gì đến hắn.Quay xong, người nổi tiếng là Dương Lập, là diễn viên, cách rất xa với những người làm hậu cần như hắn.Quay không tốt chính là vấn đề của Dương Lập."Lão Dương, nếu không thì cứ chỉnh sửa biên tập lại đi." Biên kịch đến khuyên giải.Ánh mắt Dương Lập giãy dụa, ông không muốn chấp nhận, trong từ điển của ông chưa từng có từ này, nếu ông chấp nhận, sẽ không có ông như ngày hôm nay.Nhưng không thể không chấp nhận.“Tổ biên tập bởi vì không có kinh phí đã dừng lại, Tiểu Vương đã về quê thăm người thân." Người đàn ông nói lại.Dương Lập lập tức không nhịn được, muốn xông lên đánh hắn.Hiện tại cắt nối biên tập cũng không phải thao tác máy tính, cứ tìm một người thông minh học là được, biên tập phim nhựa là trực tiếp cắt phim, cắt không tốt, một cảnh quay sẽ phải làm lại.Vì vậy, người cắt nối biên tập phim đặc biệt quan trọng.Tiểu Vương là biên tập viên ngự dụng của Dương Lập, nghe ý tứ này là bị đuổi đi?Bọn họ thật sự không muốn để cho ông quay! Cho dù cắt xong không chừng còn bị kẹt ở xét duyệt, không cho qua.Ông đắc tội với ai?Dương Lập nhìn người đàn ông, phó giám đốc, ông xác định trước đó giữa hai người không có tư thù, đây cũng không phải là người đứng sau màn.Đầu óc hắn có chút đơn giản, vẻ mặt ngơ ngác.Mái tóc dài xám trắng lộn xộn rơi trên mặt, có vẻ có chút chật vật, đáng thương.Hoa Chiêu cảm thấy có thể không phải Dương Lập đắc tội với người khác, là cô mang đến phiền toái cho ông ấy."Kỳ thật hiện tại chỉ có vấn đề tiền bạc, có tiền là có thể giải quyết hết thảy vấn đề, tiểu Vương kia, cũng có thể gọi hắn trở về." Hoa Chiêu nói.Dương Lập nghe được giọng, ngẩng đầu nhìn thấy cô, ánh mắt sáng lên, sao lại quên tiểu thần tài này!“Đúng đúng đúng, chính là vấn đề tiền bạc!” Hai mắt ông lóe sáng nhìn chằm chằm Hoa Chiêu, chờ cô nói chuyện."Tiếp theo chỉ cần mấy cảnh quay, 10 vạn là đủ chứ?" Hoa Chiêu hỏi phó giám đốc nhà máy.Người đàn ông trầm mặc mà nhìn cô, không nói lời nào."10 vạn khẳng định đã đủ rồi!" Dương Lập nói.Người đàn ông mở miệng: "Nhà máy nợ 3 vạn tiền điện, cục điện lực bên kia gọi điện thoại nói, nếu không nộp sẽ cắt điện, muốn không bị cắt điện, phải trả đủ tiền điện trước đó."Còn có 8000 đồng tiền điện thoại.""Bên căng tin còn nợ 25000 từ các nhà cung cấp. " Người đàn ông không thể nhớ hết, nhìn về phía kế toán.Kế toán cúi đầu lật quyển sổ nói: “Còn có 32933 tiền nước, còn có 3 vạn 8002 tiền trang phục, còn có 23 vạn 2000 phí đạo cụ, còn có tiền lương tháng trước của toàn bộ nhà máy, 38 vạn 43215, còn có…"Dương Lập muốn nổi điên: “Những khoản kia liên quan gì đến chúng tôi! Anh không biết xấu hổ mà muốn người khác trả lương cho toàn bộ nhà máy? Người ta cũng không phải giám đốc nhà máy! Ngay cả giám đốc nhà máy, cũng nhận được tiền lương!”Người đàn ông thản nhiên nói: “Đoàn làm phim cho tới bây giờ đều như vậy, có tiền phải lấp đầy các loại lỗ thủng, dựa vào cái gì mà các ngươi cầm tiền quay phim, chúng tôi ở một bên nhìn?”Nồi cơm lớn ở nông thôn đã bị đập vỡ, công ty chế tác tập thể vẫn còn đang ăn nồi cơm lớn.Nhưng người này nói cũng không sai, có tiền phải lấp đầy lỗ thủng trước.Nhưng lỗ thủng này quá lớn, giống như động không đáy, Hoa Chiêu cũng không có ý định lấp đầy.Người đàn ông này cũng không phải là người cuối cùng có thể làm chủ.Hoa Chiêu kéo Dương Lập ra ngoài.Tinh thần trên người Dương Lập cũng không còn một nửa.Chuyện này không chỉ đả kích bản thân ông, mà còn làm ông bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi.Làm sao lại có một người xấu xa như vậy?Bởi vì thù oán của mình, bỏ qua 5 trăm vạn tiền công quỹ? Bỏ qua sự vất vả của nhiều người như vậy?Họ đã quay phim gần 2 năm! Kết quả là để giải trí cho chính mình?"Mấu chốt hiện tại là phải tìm ra người có vấn đề, chuyện này còn phải giao cho mấy người." Hoa Chiêu nói.Nguyên nhân sâu xa của vấn đề có thể là do cô, nhưng hiện tại lại thực hiện trên người Dương Lập, trong hãng phim này, khẳng định có một người ra quyết định làm khó Dương Lập.Giải quyết người này, mới có thể giải quyết vấn đề trước mắt.“Chuyện này không cần điều tra.” Dương Lập ngồi ở trên ghế nói: "Còn có thể là ai, chính là giám đốc cũ.""Giám đốc cũ nào? Có liên quan gì đến Tôn Tiểu Kiều không?” Hoa Chiêu hỏi."Chính là hắn." Dương Lập nói."Làm sao có thể? Không phải vì chuyện của Tôn Tiểu Kiều mà đi xuống sao? Bây giờ bí quá hóa liều? Chết cũng không hối cải? Còn dám làm khó chú? Hắn muốn cùng Tôn Tiểu Kiều trở thành người một đường sao?” Hoa Chiêu hỏi.Tôn Tiểu Kiều đã mạo hiểm hạ độc cô và nhiều người như vậy, còn cấu kết với những người không rõ, tội danh nặng đến mức Diệp Thâm nói đời này cô ta không chắc sẽ được thả ra.Một nhà giám đốc cật lực nhét cô ta vào đoàn làm phim cũng bị liên lụy, đã sắp đến tuổi về hưu mà mấy người bị đuổi việc, nghe nói còn bị mang đi điều tra.Sau đó không điều tra ra cái gì, người lại được thả ra.Hắn vậy mà còn dámHoa Chiêu phản ứng lại, hắn hiện tại làm những việc này, cũng không tính là báo thù cho Tôn Tiểu Kiều, là báo thù cho chính hắn.Hắn coi như là bị liên lụy, bị Hoa Chiêu liên lụy.Nếu cô không vào đoàn làm phim này, Tôn Tiểu Kiều cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, cuối cùng cô ta hạ độc, còn liên lụy đến ông ta.Nếu hắn đã bị điều tra qua, xem ra cũng đã điều tra rõ ràng là không liên quan gì tới hắn, hắn cũng dám buông tay làm khó Dương Lập.Hơn nữa chuyện này kỳ thật cũng không coi vào đâu.Tình hình hiện tại của hãng phim có thể thật sự như vậy, tổn thất lớn, lỗ hổng không thể bù đắp, ngay cả khi không có tiền để mua phim nhựa, cũng không có cách nào để tiếp tục quay phim."Vậy tìm hắn cũng không có tác dụng gì." Hoa Chiêu nói: "Tìm giám đốc mới đi."“Tìm hắn làm gì? Hắn từ bên ngoài điều vào, chưa quen thuộc, nói cái gì cũng không tính.” Dương Lập nói."Để hắn triệu tập người định đoạt, cháu muốn mua lại bộ phim này." Hoa Chiêu nói: "Tiền đầu tư giai đoạn trước cháu sẽ ra, hậu kỳ cháu tự phụ trách, để cho bọn họ ra giá đi.”Ánh mắt Dương Lập chợt lóe, mua toàn bộ bộ phim này? Đó là một ý tưởng tốt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận