Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 833 - Con Muốn Kết Hôn Với Cô Ấy.



Chương 833 - Con Muốn Kết Hôn Với Cô Ấy.



Chương 833: Con Muốn Kết Hôn Với Cô Ấy.Hoa Chiêu nhìn Diệp Thành, nháy mắt mấy cái, đã cùng cô nói chuyện đàng hoàng sao?Từ lần trước đối chọi gay gắt về sau, gặp lại, hai người đều không thèm nhìn nhau.Xem, đổi lại đối tượng cho ông ta là chính xác đấy.Hoa Chiêu rất thống khoái mà. . . Lắc đầu: "Không thể."Diệp Thành mở miệng vừa muốn nói chuyện, đã bị nghẹn ở cổ.Ông ta nhìn Hoa Chiêu, đột nhiên nhớ tới, đứa cháu dâu này từ trước đến nay thích mang thù."Không phải chuyện lớn gì, chỉ là cô giáo Đường buổi tối hôm nay một mình đón lễ mừng năm mới, chú cảm thấy không tốt lắm, mọi người đều là bạn bè, nên đã mời cô ấy cùng đến đón lễ mừng năm mới, nhưng đến cửa ra vào lại cảm thấy không quá phù hợp."Diệp Thành mặc kệ Hoa Chiêu cự tuyệt mà bắt đầu nói.Ông ta khả năng không quá am hiểu nói dối kiểu này, nói ra có chút loạn."Lát nữa đi vào, cháu có thể nói người là do cháu mời đến hay không? Dù sao trước đó hai người đã trò chuyện rất vui vẻ, cháu hãy nói là ngày hôm qua đã cùng cô ấy ước hẹn." Diệp Thành nói.Hoa Chiêu nhìn xem bọn hắn nháy mắt mấy cái, xảy ra chuyện gì? Diệp Thành dẫn người đến thăm tựa hồ cũng rất đột nhiên.Trong cái nhìn soi mói của cô, Diệp Thành nhớ tới cái gì, nhanh chóng thu thập quần áo một chút.Hoa Chiêu lúc này mới nhìn rõ, trên quần áo của ông ta hình như có mấy dấu chân.Ông ta bị Chu Lệ Hoa đạp mấy cước, dấu chân mang tuyết vừa ướt lại bẩn.Áo Diệp Thành cũng mất hai cái cúc áo, lộ ra có chút chật vật.Áo của Đường Phương Hà cũng bị bẩn.Hoa Chiêu cùng bà ấy đối mặt.Đường Phương Hà cúi đầu sửa sang lại tóc một chút.Hoa Chiêu nhìn ra rồi gật đầu."Được rồi." Cô nói: "Vậy thì vất vả cô giáo Đường đi ra, đến cửa lớn chờ cháu."Nếu là người mà cô mời đến đấy, không thể là Diệp Thành lái xe mang vào được, bà ấy sẽ không thể vào cửa được, phải có người đi đón."Đúng, nên như vậy!" Diệp Thành nói xong sợ Đường Phương Hà lại cự tuyệt, trực tiếp đẩy người lên xe, lại nói với Hoa Chiêu: "Cháu cũng đi lên, lát nữa hai ngươi cùng nhau đi vào."Ông sợ không có người nhìn, Đường Phương Hà lại lén trốn đi.Khẩn trương như vậy ah ~ Hoa Chiêu càng bội phục Đường Phương Hà rồi, rõ ràng lần trước lúc ăn cơm, Diệp Thành còn một bộ dạng chưa thông suốt, nhưng bây giờ đã khẩn trương vô cùng.Ba người lại lái xe đến cửa lớn.Hoa Chiêu muốn cùng Đường Phương Hà xuống xe đi vào, Diệp Thành nghĩ nghĩ lại nói: "Vậy hãy nói chú ở cửa ra vào gặp được hai người, tiện đường đem hai người trở về là được."Kỳ thật làm bộ cũng là cho người Diệp gia xem đấy, bảo vệ cổng đã biết Đường Phương Hà là do ông mang vào rồi, bọn họ lần nữa lại xuống xe đi bộ trở về, ngược lại sẽ làm người ta chú ý đấy."Được." Hoa Chiêu nói ra.Trời đang rất lạnh, cô một chút cũng không muốn xuống đất đi bộ, phòng Diệp Chấn Quốc cách cửa lớn rất xa.Ô tô lại vòng trở lại, đứng ở cửa lớn Diệp gia.Cũng may nhà Diệp Chấn Quốc có tường viện cao, lúc trước ông dừng lại một lát cũng không có người chú ý.Hoa Chiêu mang người tiến vào trước, nói theo lý do Diệp Thành vừa nói.Có người tin có người không tin.Thực sự mời người ta đến đón lễ mừng năm mới, ban ngày không thể tới sao? Đêm hôm khuya khoắt lại đến nhà?"Ban ngày cô giáo Đường có việc." Diệp Thành vào cửa, nhịn không được nói ra.Mọi người lập tức nhìn về phía ông ta, ông ta làm sao mà biết được?"Vừa rồi trên đường chúng tôi đã trò chuyện." Ông ta lại nói.Từ cửa lớn đến chỗ này, lái xe 2 phút đồng hồ, ông ta vậy mà chủ động cùng người ta nói chuyện phiếm rồi hả? Ông ta cũng không phải người hay nói như vậy.Hoa Chiêu liếc nhìn Diệp Thành.Diệp Thành không nói, ông ta có chút khẩn trương, nói nhiều sai nhiều!"Cha, con có việc tìm cha." Diệp Thành nói với Diệp Chấn Quốc đã sớm trở lại.Diệp Chấn Quốc nhìn ông ta, lại nhìn Đường Phương Hà, gật gật đầu, đứng dậy dẫn ông ta đến thư phòng.Hoa Chiêu thì lôi kéo Đường Phương Hà lên lầu, tìm cho bà ấy một bộ quần áo để thay.Thuận tiện thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của mình.Thật sự nhịn không được! Hại chết mèo thì hại chết mèo a!"Chuyện gì đã xảy ra? Xảy ra chuyện gì?" Trở lại gian phòng của mình, Hoa Chiêu lập tức hỏi."Hàng năm, vào những ngày cuối năm tôi đều đi thăm nhà mấy học sinh nghèo khó." Đường Phương Hà cũng không gạt, nói thẳng: "Nhưng mọi năm tôi đều đi trước vài ngày. Năm nay, tôi đi vòng vo trên con phố đó vài ngày, hôm nay mới gặp chú ba của cháu.”"Ông ấy tốt bụng, cùng tôi đi một ngày. Buổi tối lúc đưa tôi trở về đã gặp Chu Lệ Hoa."Đường Phương Hà cười nhẹ một cái rồi bổ sung nói: "Trước khi đi tôi đã cố ý nói cho hàng xóm, buổi tối khi nào trở về, chỉ sợ bà ta vồ hụt."Hoa Chiêu chớp mắt, nghe hiểu rồi.Một loạt thao tác như vậy, nói bà ấy cố ý sắp xếp cũng không hoàn toàn đúng.Chỉ có thể nói là mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.Đường Phương Hà đã thay một cái áo khác, soi vào gương sửa lại tóc.Bà ấy mỉm cười với người trong gương: “Có tôi ở đó nổi bật như vậy, Chu Lệ Hoa chỉ biết làm trò khó coi, chỉ cần không phải mù lòa, đã biết rõ nên chọn ai."Nói xong bà còn nháy mắt với Hoa Chiêu.Không có nhiều quyến rũ, ngược lại có chút hoạt bát nghịch ngợm.Người đã đến 40 tuổi làm ra động tác này, lại không lộ vẻ xấu hổ khó coi, ngược lại có loại cảm giác đáng yêu.Đây là công lao của ngũ quan cùng khí chất.Chu Lệ Hoa thật sự là thúc ngựa cũng không đuổi kịp.Hoa Chiêu khen: "Cô giáo Đường hình như so với mấy lần gặp trước đã trở nên hấp dẫn hơn rồi."Nói đến chuyện này, mắt Đường Phương Hà sáng rực lên: "Cái này cũng phải cám ơn cháu, thuốc mỡ cháu cho thực sự có tác dụng! Cháu tự làm hay sao?"Hoa Chiêu cho bà ấy thuốc mỡ, bà ấy trở về liền dùng, sau đó miệng vết thương nhanh chóng khỏi rồi, hai ngày sau đó chỉ còn lại dấu vết mờ mờ.Bà ấy lập tức bắt đầu dùng nó thay đổi da mặt, vài ngày liền thấy được hiệu quả, làn da càng trơn bóng tinh tế, nếp nhăn nhàn nhạt nơi khóe mắt cũng nhìn không thấy rồi!Cả người như trẻ ra mười mấy tuổi!Hiện tại nếu bà ấy giả bộ nai tơ, có thể giả bộ đến hơn 20 tuổi.Thật làm cho bà quá kinh ngạc cùng vui vẻ rồi, chịu một trận đánh, nhân họa đắc phúc?Hoa Chiêu cười cười, thuốc mỡ tuy có tác dụng, nhưng Đường Phương Hà kỳ thật muốn cám ơn cô.Không phải là người nào cũng dám đem mấy đồ tự chế không rõ lai lịch bôi lên trên vết thương đấy.Là tín nhiệm của bà ấy đã cứu được chính bà ấy, chẳng những không lưu sẹo, còn gặp chuyện vui như vậy."Là tự mình làm đấy, không nhiều lắm, một năm chỉ làm mấy bình, vừa đủ người trong nhà dùng." Hoa Chiêu nói ra, ngăn miệng Đường Phương Hà.Cô cùng Đường Phương Hà còn chưa có tình cảm thâm hậu như vậy, đồ tốt có thể thoái mái dùng.Trước mắt có đãi ngộ này chỉ có mẹ, mẹ chồng cùng chị chồng, còn có Diệp Phương."Thật là đáng tiếc. . ." Đường Phương Hà tất nhiên nghe hiểu ý tứ của Hoa Chiêu, bà cũng không cưỡng cầu."Bất quá có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ trở thành người một nhà đấy." Đường Phương Hà hướng cô cười cười: "Hi vọng về sau, tôi có tư cách để được coi là người nhà chân chính của cháu."Hoa Chiêu cười cười: "Cháu cũng rất chờ mong.". . . . .Trong thư phòng, Diệp Thành nói quanh co vài câu, đem chuyện vừa rồi nói, cuối cùng nói: "Chu Lệ Hoa con sẽ không bỏ qua đấy, ngày mai, về sau, bà ta khẳng định còn có thể làm loạn, không huyên náo cho Đường Phương Hà thân bại danh liệt còn chưa xong, con, con phải chịu trách nhiệm."Diệp Chấn Quốc nhìn ông ta, ánh mắt nghiêm túc, tỉnh táo, mang theo nhàn nhạt thất vọng: "Anh định chịu trách nhiệm như thế nào?""Con định lấy Đường Phương Hà." Diệp Thành hít một hơi rồi nói."Tốt." Diệp Chấn Quốc lập tức nói.Ông thống khoái đồng ý làm cho Diệp Thành kinh ngạc: "Cha, cha không. . . Khuyên nhủ con sao?""Lão tử chẳng muốn cùng kẻ đần nói chuyện!" Diệp Chấn Quốc nói.Người phụ nữ này từ khi xuất hiện, đến tiếp xúc, đến kết cục, đều là có người sớm lên kế hoạch tốt, an bài tốt đấy.Kẻ ngu này lại một bộ dạng như gặp được chân ái, thật muốn đánh cho hắn một trận!"Đem cô ta gọi đến đây, tôi cùng cô ta nói chuyện." Diệp Chấn Quốc lại nói.Nhưng ông lại càng muốn đánh chính mình, không có lý do gì mà hai đứa con trai kia không sao, chỉ có đứa này lại như vậy!Đều là do chính ông quá nuông chiều!Bởi vì do chính mình trồng, kết ra quả gì cũng do chính mình ăn."Cha! Cha có lời gì nói với con là được! Hiện tại đừng nói với cô ấy! Con còn chưa nói với cô ấy! Cô ấy nhất định sẽ từ chối con đấy! Cha để con suy nghĩ biện pháp, sau khi thuyết phục được cô ấy cha hãy tìm. . .""Cút!" Diệp Chấn Quốc hiện tại thật sự là liếc mắt cũng không muốn nhìn thấy hắn, liếc mắt nhìn tròng mắt đều đau!"Cha!" Diệp Thành lại nói."Cút!" Diệp Chấn Quốc hô: "Đi đem Hoa Chiêu cùng Diệp Danh gọi đến đây!""Nha." Cái này được.Diệp Thành lập tức đi ra ngoài rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận