Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 629 - Cô Ta Là Loại Người Gì Vậy?



Chương 629 - Cô Ta Là Loại Người Gì Vậy?



Chương 629: Cô Ta Là Loại Người Gì Vậy?Người trong thành rất hiếm khi đến chỗ dân quê các cô bên này đi bộ, bình thường gặp nhau cũng chỉ gật đầu chào một câu mà thôi.Lý Mỹ Quyên chủ động tới nói chuyện, làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt.Không khí có chút ngượng ngập.Lý Mỹ Quyên cũng không xấu hổ, mang theo túi nhựa đi vào cửa lớn nhà Hoa Chiêu, cùng mọi người đứng chung một chỗ, vừa cười vừa nói: "Tôi đến đây thăm, các người đang nói cái gì vậy?""Mọi người đang nói chuyện trồng cây ăn quả." Hoa Chiêu thân là chủ nhân, liền nói."Có một sân rộng thật là tốt, muốn trồng cái gì liền trồng cái đó, muốn ăn cái gì liền ăn cái đó, còn không cần đi nội thành mua. Không giống tôi, một lần vào thành phố là một lần khó, vừa say xe lại đến chuyển xe đấy, đi một lần có thể mất nửa cái mạng." Lý Mỹ Quyên khoa trương nói."Xem cô nói kìa, nào có nghiêm trọng như vậy, tôi thấy trong đại viện cô là người chăm vào thành phố nhất đấy, tôi lần nào đi đều có thể gặp cô, thấy cô vẫn rất tốt mà." Chị dâu Vương cười nói.Những người khác cười ha hả mà không lên tiếng, bất quá từ trên mặt đều có thể nhìn ra, các cô cũng rất đồng ý với chị dâu Vương.Lý Mỹ Quyên không có công tác, nhưng tần suất vào thành gần như có thể đuổi kịp những người có công tác vậy, một tuần lễ đi bốn năm chuyến!Các cô thỉ thoảng cũng vào thành phố, nhưng lần nào cũng có thể gặp cô ta.Nghe nói cô ta vào thành phố để mua đồ ăn.Mọi người đem ánh mắt liếc về phía cái túi nhựa trong tay Lý Mỹ Quyên, bên trong có 3 quả táo nhỏ.Cô ta mang đi để ăn sao?Hoa Chiêu nhìn mấy chị dâu, cũng không thể để các cô vẫn đứng như vậy, nhanh chóng mời mọi người vào trong sân ngồi xuống.Cô đi vào nhà chuẩn bị nước trà, thuận tiện cùng Diệp Thâm nói một tiếng, thừa dịp hai ngày này anh ấy rảnh, dứt khoát dựng một cái chòi hóng mát trong sân, về sau trời nắng người lớn trẻ nhỏ đến chơi đều có một nơi ngồi hóng mát.Khách đến cũng không nhất định phải vào nhà nữa ...Với tư cách là người đời sau, cô không thích trong nhà có người xa lạ, người có quan hệ bình thường cũng không được.Hoa Chiêu bưng trà lài cùng đĩa trái cây đi ra, mời mọi người ăn đừng khách khí.Lý Mỹ Quyên thấy bên trong đĩa trái cây là quả đào phấn trắng nõn nà liền không nhịn được rồi, một chút cũng không khách khí mà cầm lên một quả liền cắn, nước quả lập tức phun ra."Rất ngọt!" Cô ta kinh ngạc mà vui vẻ nói: "Cô mua đào ở đâu vậy?""Của nhà trồng đấy." Hoa Chiêu cười nói.Những người khác cũng rất rụt rè, chỉ nhìn chứ không động thủ.Hoa Chiêu cầm lấy, đem hoa quả nhét vào trong tay các cô mới nhận.Lý Mỹ Quyên đã đem một quả đào ăn xong, lại ăn quả táo hồng hồng."Tốt giòn rất ngọt!" Cô ta tiếp tục nói: "Cái này cũng là của nhà cô trồng ư?""Đúng vậy." Hoa Chiêu cười nói.Lý Mỹ Quyên vừa ăn vừa nói: "Hoa quả này nhà cô bán không? Bán cho tôi một chút a! Tôi mang thai nôn oẹ, chỉ thích ăn quả ướp lạnh, đáng tiếc bên ngoài không có bán! Bao nhiêu tiền một cân, cô nói là được!"Hoa Chiêu nào dám nói bán? Hoa quả trên cây nhà mình, bán cho người quen? 1 đồng 8 đấy, cô thu tiền làm gì?Bán cho người xa lạ….Cô dám đi ra ngoài bán đồ? Muốn ăn đòn ah!Chút đạo lí đối nhân xử thế ấy Lý Mỹ Quyên sẽ không thể không hiểu, cô ta nói mua, chẳng qua là khách khí mà thôi, cô ta chính là muốn.Trong lòng Hoa Chiêu điên cuồng mắng người, đi Tô Nguyệt, lại đến Mỹ Quyên.Bất quá Lý Mỹ Quyên cũng không có gì đáng giá để cô đồng tình, phụ nữ có thai? Cô cũng là phụ nữ có thai đây này!"Cô nói đã chậm, hiện tại mùa này, trái cây cũng hết rồi, đây là mấy quả cuối cùng trong nhà bị tôi lấy đến rồi, đều ở đây rồi." Hoa Chiêu chỉ chỉ đĩa trái cây.Đương nhiên là giả dối, trong phòng còn có thật nhiều, giữ lại cho cô cùng bảo bảo ăn.Chị dâu Vương cũng biết, bởi vì cô ấy trông thấy Hoa Chiêu xách một túi lại một túi hoa quả vào trong phòng rồi, ôm vài chuyến, còn nhiều mà. Bằng không thì cô ấy cũng sẽ không tặng cho cô một túi kia.Bất quá cô ấy chỉ ngồi ăn táo, cái gì cũng chưa nói.Hoa Chiêu không phải là người dễ bị lợi dụng, cô còn rất cao hứng đấy.Lý Mỹ Quyên liền mất hứng, đào cùng lê coi như xong, hiện tại là mùa táo, cũng hết rồi hả?"Táo nhà tôi cũng kết thúc vụ sớm, cũng không biết chuyện gì xảy ra." Hoa Chiêu kỳ quái nói.Cái biểu cảm nhỏ kia, vừa mê hoặc vừa tức người.Tất cả mọi người đều có chút nhìn ra, cô chính là không muốn cho.Hoa Chiêu đúng là không muốn cho, cũng không cách nào cho, đại viện lớn như vậy, nhiều người như vậy, lại không thể bán,..., cho người này không cho người kia, sẽ không tốt.Cô cho chị dâu Vương, đó là bởi vì người ta giúp cô cho gà vịt ăn nhiều ngày như vậy. Cô cảm ơn và không ai có thể nói được điều gì.Mấy nhà hàng xóm còn lại xung quanh, cô cũng sẽ không cho họ, đến thăm làm cho các cô nếm một chút là được rồi, cô sẽ không tiếp tục cho.Bằng không thì đưa bên này, không đưa cho trên lầu đấy, cô sẽ bị cho là chia phe phái rồi.Hơn nữa đối với chị dâu Vương cũng không tốt.Làm việc cùng không làm việc đều cùng một đãi ngộ? Lần sau người ta sẽ không giúp cô làm việc.Lý Mỹ Quyên răng rắc răng rắc mà cắn táo, không lên tiếng nữa.Vốn, cô ta mang theo 3 quả táo đến thăm, là muốn đưa cho Hoa Chiêu, sau đó lại để cho Hoa Chiêu ngày mai mang cô ta vào thành phố đấy.Không nghĩ tới người ta không thiếu hoa quả, hoa quả của chính nhà mình vừa lớn lại ngọt, 3 quả táo này của cô ta lấy ra sẽ mất mặt xấu hổ rồi.Hơn nữa nhìn bộ dạng keo kiệt này của Hoa Chiêu cũng sẽ không mang cô ta vào thành!Lý Mỹ Quyên chỉ ngồi ở chỗ kia ăn lại ăn, về sau ai nói chuyện phiếm cô ta cũng không lên tiếng.Đợi cô ta ăn xong, chén đĩa cũng trống không rồi, mọi người cũng xấu hổ mà nói chuyện phiếm xong, cô ta liền vỗ vỗ bờ mông rồi rời đi."Má ơi, cô ta là loại người gì vậy?" Chị dâu Vương nhỏ giọng nói thầm, vẻ mặt kinh ngạc.Trước kia cô ấy không cùng Lý Mỹ Quyên tiếp xúc qua, còn thật sự không biết."Đến nhà người ta ăn một chầu, đầu không ngẩng mắt không chớp đấy, cô ta sao lại không biết xấu hổ như vậy?" Một chị dâu khác cũng nói thầm.Mọi người thầm mắng một hồi, lại ước định tốt ngày mai để cho chị dâu Vương toàn quyền mua giúp cây ăn quả, sau đó tản ra.Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm bề bộn một ngày, đem mọi việc đều thu thập xong, đình nghỉ mát trong sân, thang trượt, bàn đu dây, hết thảy đều làm xong.Vật liệu gỗ là lúc trước dựng nhà còn lại đấy, chỉ chất đống lại trong phòng.Việc xây dựng được hỗ trợ làm bởi một vài người lính kỹ thuật mà Diệp Thâm đã tìm sau khi tan sở, bọn hắn cái gì cũng biết làm, những cái này quá bình thường rồi.Làm xong việc, Hoa Chiêu làm cả bàn thức ăn ngon chiêu đãi bọn hắn.Lần này danh tiếng về tay nghề tốt của Hoa Chiêu không thể giấu được, mấy người trở về liền truyền nhau, mỗi lần nói đến Diệp Thâm, tròng mắt không hồng thì cũng xanh đấy.Có vợ xinh đẹp, con lại đáng yêu, tay nghề vậy mà còn tốt như vậy, sao chuyện tốt gì cũng bị hắn lấy hết nha!Diệp Thâm cũng hiểu được, vô cùng thỏa mãn, nhưng khi nhớ tới nhiệm vụ sắp tới, cảm giác áy náy trong lòng lập tức nhấn chìm anh."Anh gần đây xảy ra chuyện gì? Lúc nào cũng không yên lòng." Ngón tay Hoa Chiêu vẽ một vòng trên bộ ngực của anh.Cô quyết định, nếu anh còn không nói, cô muốn tiến hành S hay M gì kia rồi!Diệp Thâm nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô, ánh mắt có chút dao động, cuối cùng mở miệng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận