Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 544 - Cô Đang Đợi Nó Lớn Lên Đấy.



Chương 544 - Cô Đang Đợi Nó Lớn Lên Đấy.



Chương 544: Cô Đang Đợi Nó Lớn Lên Đấy.Ở trong ấn tượng của Lưu Thông, Trương Quế Lan vẫn luôn xám xịt, vừa đen vừa gầy, chất phác ít nói, cho tới bây giờ đều là cúi đầu nhìn đường, không nhìn người.Bộ dạng sợ hãi rụt rè nhìn rất dễ bắt nạt.Nhưng người phụ nữ trước mắt này, hơn ba mươi tuổi, dáng người cân xứng, trắng tinh, lông mày xanh đôi mắt đẹp, có thể biết rằng lúc còn trẻ rất xinh đẹp, không, hiện tại cũng rất trẻ tuổi, hiện tại cũng rất xinh đẹp.Đây là Trương Quế Lan? Không phải là chị em của bà ta?Nếu không phải ánh mắt bà ta nhìn hắn rất quen thuộc, hơn nữa mang theo sự chán ghét rõ ràng, hắn cũng không dám xác định.Nhưng càng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là Trương Quế Lan cũng dám dùng loại ánh mắt này nhìn hắn!Hắn biết bà ta chán ghét hắn đấy, dù sao hắn đối với bà ta cũng có thái độ không tốt, không phải đánh chính là mắng đấy, làm sao có thể thích hắn?Nhưng Trương Quế Lan cho tới bây giờ cũng không dám nhìn hắn, không dám cùng hắn mặt đối mặt.Trương Quế Lan đã nhíu mày hỏi: "Sao cậu lại tới đây?"Nếu không phải sức lực của hắn lớn, đè lên bên trên cửa sân, bà cũng không muốn cùng hắn nói nhảm!Lưu thông hoàn hồn, xoa mặt cười nói: "Mẹ, tôi tới thăm mẹ một chút, nhìn xem mấy đứa em trai em gái của tôi thế nào.""Ồ, đừng gọi tôi như vậy, tôi cũng không phải mẹ của cậu, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ phải, nếu cậu thiếu mẹ, có lẽ nên đi tìm Chu quả phụ." Trương Quế Lan nói.Lưu Thông trừng lớn mắt, quả thực không thể tin được người vừa mới nói là Trương Quế Lan.Hắn lại bắt đầu hoài nghi, đây quả thật là Trương Quế Lan sao? Đây là cái người miệng lưỡi bén nhọn kia, con gái bà ta mới đúng!Trương Quế Lan cũng khá ngạc nhiên vì những điều mình vừa nói đấy…Bà cũng không nghĩ tới mình có thể nói ra loại lời này, lại là đối với Lưu Thông.Bà đối với Lưu Thông kỳ thật ngoại trừ chán ghét, còn có sợ hãi.Lưu Thông từ nhỏ ăn ngon, sức lực lớn, lúc choai choai đã toàn thân đầy khí thế, đánh bà chưa bao giờ nương tay, thậm chí so Lưu Hướng Tiền còn hung ác hơn.Nhưng hiện tại, Lưu Thông nếu còn dám đánh bà dù chỉ một cái, cũng sẽ có rất nhiều người có thể đánh cho hắn tới mức không sống nổi đấy!Nghĩ đến cái này, khí lực của Trương Quế Lan càng lớn ròi, hùng hổ nói: "Tôi với cậu đã không có bất cứ quan hệ nào, bốn đứa bé của tôi cũng đã cùng Lưu gia đoạn tuyệt quan hệ, cho nên ở đây không có em trai em gái của cậu, cậu mau đi khỏi đây, tại đây không chào đón cậu!"Lại là kết quả mà Lưu thông không dự liệu được, hắn ngẩn người, không biết phản ứng như thế nào, nhưng chân vẫn luôn chống đỡ ở cửa.Trương Quế Lan nhìn thoáng qua phía sau hắn, Lưu Minh cùng một người khác đã giả bộ như người qua đường hướng bên này đi tới rồi."Đồng chí! Tôi không biết người này, hắn muốn xông vào nhà tôi!" Trương Quế Lan hô.Lưu Minh cùng một người khác lập tức "Nhiệt tình" mà xông lại."Anh là người nào? Ban ngày ban mặt cũng dám ở thủ đô giương oai?""Xem dạng như một kẻ lang thang.""Đang ở đâu? Đang làm gì ở thủ đô?"Hai người như hung thần áp sát mà hỏi thăm.Lưu thông bị trận này dọa sợ: "Tôi, tôi không phải kẻ lang thang! Tôi là tới tìm…""Phải hay là không phải anh nói là được sao! Đi đồn công an nói đi!" Hai người ép hắn kéo đi."Ah! NGAO!" Cánh tay bị người ta hung hăng bắt chéo sau lưng, Lưu thông chỉ lo hô đau, đến giải thích cũng giải thích không ra, cũng không có người nghe hắn giải thích.Trương Quế Lan nhìn người bị kéo ra phố nhỏ, thở phảo một hơi, sau đó cười cười.Lưu Thông đã không còn đáng sợ rồi.Chỉ là một "người qua đường" khác đi ngang qua."Thím, những người lúc trước mới tiến vào? Có muốn chúng tôi đem người kéo ra luôn không?"Người là Hoa Tiểu Ngọc mang đến đấy, nghe nói là thân thích, nhưng bọn hắn thấy Trương Quế Lan cũng không muốn để ý tới bọn hắn, vậy cũng không phải là bạn bè mà là kẻ thù.Nhưng lúc nãy bọn hắn không tiện xuất hiện, cũng không thể đột nhiên từ trên tường viện nhảy ra ngăn cản người."Cậu vào đi." Trương Quế Lan ngẫm lại người trong nhà, đột nhiên phát hiện đều là người già yếu.Hoa Nhị Ngưu cùng Trương Tiểu Ngũ cũng không phải người tốt lành gì, vợ Nhị Ngưu lại hùng hổ, vợ Tam Ngưu gian manh, nhưng khí lực đều rất lớn, một mình bà đánh không lại.Nếu như Hoa Chiêu không mang thai cũng may, thu thập mấy người kia cũng giống như chơi, nhưng hiện tại con bé mỗi ngày đều nôn, đoán chừng sức chiến đấu đã giảm xuống, bà lo lắng."Ai, được rồi!" Chu Binh nhìn hai bên, trong ngõ hẻm không có người qua đường, hắn một bước leo lên tường viện phía đối diện, nhảy vào, vài giây đồng hồ sau liền cõng một cái thùng dụng cụ trên lưng rồi đi ra."Chị dâu, ống nước nhà chị dâu đã hư sao? Tôi tới giúp chị sửa lại." Chu Binh hóa thân thành người có tay nghề rồi tiến vào sân nhỏ.Thủ đô lớn như vậy, nhà ai mà không hư ống nước mấy lần? Nhà ai có phòng ở chưa từng bị dột? Nhà ai mà cống thoát nước…Được rồi, rất nhiều gia đình cũng không có cống thoát nước.Tóm lại, những ngành sản xuất truyền thống trước kia vẫn tồn tại đấy, chỉ có điều từ ngoài sáng đã chuyển sang làm ngầm, hơn nữa lại là những công việc bán thời gian, không ai phụ trách cả.Trương Quế Lan mang theo Chu Binh tiến vào sân nhỏ, đã nhìn thấy Khương Cần lớn tiếng cùng Miêu Lan Chi cười nói.Trương Quế Lan biết, Khương Cần đang khẩn trương chột dạ đấy, chỉ có lúc này giọng của cô ta sẽ đặc biệt lớn.Hoa Chiêu vẫn còn cùng bữa sáng đấu tranh, nhưng cô ngược lại đã phân ra một nửa tâm tư nhìn mấy người trong sân.Đều tới rồi, rất náo nhiệt đấy."Tiểu Hoa nhà chúng ta gả vào nhà các người, thật sự là rơi vào ổ phúc rồi, xem cái ra có phúc hưởng đấy! Bữa tiệc này…." Khương Cần nhìn bữa sáng trước mặt Hoa Chiêu, liền líu lưỡi.Bánh bao nhỏ, bánh bột mì, mì hoành thánh, bánh sủi cảo, mì sợi, mọi thứ đều có, còn có năm sáu loại cháo, bà ta cũng không nhận ra! Hơn nữa bảy tám món ăn sáng, mát đấy, nóng, mặn đấy, ngọt đấy…Ôi trời ơi!!, Từ Hi thái hậu năm đó cũng chỉ đến mức này thôi a? !Lúc nào bà ta mới có thể hưởng cái phúc này ah?"Tiểu Hoa ah, ta xem cháu lại có rồi, đến lúc đó ba đứa bé mẹ của cháu cùng mẹ chồng cháu cũng không chăm sóc hết được, nếu không thím lưu lại giúp cháu chiếu cố đứa bé a!" Khương Cần đặt mông ngồi ở bên cạnh Hoa Chiêu nói ra.Trước mặt bà ta lại là một chén cháo, bà ta không khách khí mà bưng lên liền uống, mùi vị kia quá tuyệt rồi!Thủ đô này, bà ta nhất định sẽ ở lại!"Cô nhanh đi một bên, ở đâu đến phiên cô? Cô không làm kế toán nữa?" Vợ Nhị Ngưu ngồi vào bên kia của Hoa Chiêu, hết chèn ép Khương Cần liền quay đầu nói với Hoa Chiêu: "Muốn nói chăm sóc đứa nhỏ, còn phải là thím ra tay đấy, thím còn nhiều con hơn bà ta, và thím biết cách chăm sóc con cái! "Nói xong bà ta cũng bưng chén cháo lên bắt đầu uống, khóc như mưa, tự hồ chỉ có một ngụm, một chén cháo nhỏ đã hết rồi."Đây là đồ gì vậy? Uống thật ngon! Lại lấy thêm cho tôi một chén!" Vợ Nhị Ngưu cầm chén đưa cho Trương Quế Lan vừa đi vào.Làm Trương Quế Lan tức giận rồi…"Cô thì thôi đi, nhiều con nhưng lại chưa từng dưỡng qua, mấy đứa con nhà cô đều là hai đứa chị gái của chúng nuôi lớn đấy, cô thì biết làm cái gì? Cô chỉ biết ăn!" Khương Cần cũng khích bác bà ta."Ah đúng, còn có Tiểu Ngọc, cháu cũng đem Tiểu Ngọc lưu lại, con bé rất biết chăm sóc, cháu xem ba đứa em trai của con bé cũng được nó chăm sóc rất tốt, cao to cường tráng đấy! Lại để cho con bé cùng thím ở lại giúp cháu chiếu cố đứa bé!" Vợ Nhị Ngưu nói.Bà ta thấy Trương Quế Lan đứng yên, cũng không tức giận, buông chén xuống lại uống một chén khác.Đáng tiếc trên bàn chỉ có trong tay Hoa Chiêu có một đôi đũa, lại đang ở trước mặt người trong thành, bà ta cũng ngượng ngùng khi đưa tay ra lấy các món ăn trong đĩa.Nhưng bà ta đột nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt.Đồ ăn phụ trên bàn đều được dọn ra đĩa, bà ta trực tiếp đổ hết đĩa vào trong bát cháo, sau đó khịt mũi uống ngon lành.Khương Cần khinh bỉ nhìn bà ta, lúc này lại không lên tiếng, thay vào đó lại mỉm cười liếc xéo bà ta.Hoặc là nói cái người này quá lỗ mãng đấy, bà ta đã quên con trai mình đã làm gì chuyện thất đức rồi hả? Thiếu chút nữa đem em gái người ta đánh chết! Nếu không phải vì Hoa Ngân vẫn còn con nít, Hoa Chiêu có thể buông tha hắn một cách đơn giản vậy ư?Lúc này còn dám nhắc tới?Hoa Chiêu cũng nhớ tới chuyện này rồi.Cô chưa từng nghĩ sẽ buông tha cho Hoa Ngân, lúc trước hắn có chủ ý muốn giết chết Tiểu Cần, chỉ là Tiểu Cần mạng lớn không chết mà thôi.Loại tội lỗi này không thể thoát khỏi tay cô.Cô đang đợi nó lớn lên…Sau đó lại xử lý nó.Vợ Nhị Ngưu hoàn toàn không nghĩ tới những thứ này, bà ta lại uống một chén cháo, trên bàn cháo đã không còn, Trương Quế Lan lại bất động, bà ta đem chén đưa cho Hoa Tiểu Ngọc, để cho nó đi phòng bếp nhìn xem còn có hay không.Cho nên nói, Hoa Tiểu Ngọc vẫn phải lưu lại đấy, bà ta tự mình biết mình, bà ta thực sự không thể trông đứa nhỏ được.Hoa Tiểu Ngọc nắm chặt cái chén, tội nghiệp mà nhìn Trương Quế Lan.



Bạn cần đăng nhập để bình luận