Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 795 - Người Phụ Nữ Khó Chơi.



Chương 795 - Người Phụ Nữ Khó Chơi.



Chương 795: Người Phụ Nữ Khó Chơi.Hoa Chiêu đi vào nhà kính nhìn, cô tuy không ở đây, nhưng có hạt giống tốt, hệ thống quản lý tiên tiến đã được thiết lập từ trước, những người làm việc trong nhà kính đều tuân thủ nghiêm ngặt các tiêu chuẩn nên rau quả trông ra chắc chắn không thể kém được.Ngày hôm qua chỉ nếm được hương vị, hôm nay thấy được sản lượng, Hoa Chiêu phi thường hài lòng, quyết định tăng lương cho quản lý nhà kính Lý Nguyên.Người này trước đó đã làm thịt kho đấy, hơn nữa lúc ở bộ đội trồng trọt rất chuyên nghiệp đấy, chính là rất thích trồng trọt.Lúc thịt kho không làm nữa, Hoa Chiêu lại bắt đầu mày mò làm nhà kính, hắn lập tức chủ động xin đi giết giặc đến trồng trọt.Hoa Chiêu đã cùng hắn nói chuyện cả buổi, sau đó đem 40 nhà kính này đều giao cho hắn quản lý.Chỉ tăng lương thôi là chưa đủ, vẫn phải là chia hoa hồng, như vậy mỗi người mới càng có động lực để phấn đấu.Lý Nguyên giống như một người nông dân già vậy, người cũng không khéo đưa đẩy, nghe thấy Hoa Chiêu khen ngợi hắn, đỏ mặt mà tiếp nhận, lại nghe được Hoa Chiêu muốn tăng tiền lương cho hắn, lại càng cao hứng đến nỗi không biết nói gì cho phải.Hoa Chiêu rất thích làm việc cùng loại người này."Mọi người nhớ rõ phân loại rau, dựa theo tiêu chuẩn rõ ràng mà bán ra, đừng lẫn lộn với hàng loại hai. Đây đều là những ông chủ lớn không thể đắc tội được.” Trước khi đi Hoa Chiêu đã dặn dò.Lý Nguyên lập tức không cười nữa, nghiêm túc nói: "Vâng!""Về phần mấy loại không đủ đẳng cấp đấy, cứ bày bán trên thị trường, hơn nữa giá tiền cùng đồ loại một bên này giống nhau." Hoa Chiêu nói ra: "Chúng ta phải trở nên nổi tiếng, cũng muốn cho mấy ông chủ lớn này biết rõ, chúng ta không lừa tiền của bọn hắn, trái lại đã ưu đãi cho bọn hắn rồi."Hoa Chiêu "Vất vất vả vả" trồng rau quả, chỉ bán "giá cải trắng"? Một cân vài phân tiền?Đừng làm rộn.Vậy còn không bằng miễn phí đưa ra ngoài kiếm chút nhân tình.Rau quả của cô rất đắt, không thấp hơn 5 mao một cân đấy, như mấy loại hoa quả như dâu tây, dưa hấu, trực tiếp bán một hai đồng một cân.Một nhà kính trồng dưa hấu có sản lượng 1 vạn cân, chút thu nhập này cô mới miễn miễn cưỡng cưỡng để ý ~Nhưng nếu quá đắt, sẽ có người bất mãn rồi.Cải trắng nhà người khác 1 xu tiền một cân, cải trắng nhà cô 1 mao tiền một cân, nếu như không phải nhìn ở mặt mũi Diệp gia, ngày hôm qua đã có người ở trước mặt mọi người mà chửi bới cô rồi.Hiện tại những người khác cũng là giận mà không dám nói gì, không biết đang nghĩ gì trong lòng đây này.Bất quá vấn đề này Hoa Chiêu đã có biện pháp giải quyết.Những thứ cô bán cho họ đều có chất lượng tốt nhất!Đợi khi cô đưa những mặt hàng loại hai ra thị trường bán với giá tương đương, họ sẽ biết rằng mình đang đã mua được đồ tốt rồi và sẽ ngoan ngoãn im lặng.Hoa Chiêu cũng không lo không bán được, những năm 80, những địa phương như thủ đô, Thượng Hải, Bằng Thành này, kẻ có tiền bắt đầu ngày càng nhiều hơn.Mà cô có tổng cộng 40 nhà kính, những loại rau quả hoa quả loại hai, tổng cộng cũng gom góp không được mấy xe.Ném tới trên thị trường đoán chừng chỉ có thể tóe lên chút bọt nước rồi biến mất không thấy gì nữa."Còn một điều, không cho phép ký sổ, ai tới cũng không có tác dụng." Hoa Chiêu nói ra.Ngày hôm qua ở Diệp gia, cô há mồm nói vận chuyển cần tài chính, các ông chủ lớn đều hiểu, lập tức nói sẽ đưa tiền mặt.Chuyện này cũng rất hiếm có, đều là đơn vị nhà nước, lúc này đều thích làm hoá đơn tạm, cuối tháng, hoặc là một quý, hoặc là một năm mới tính tiền. . .Hoa Chiêu sẽ không theo chân bọn họ chơi trò này.Qua vài năm, rất nhiều đơn vị bị giải thể, có hoá đơn tạm cả đời đều không thể kết toán sổ sách.Bất quá mọi người lúc ấy chỉ nói lần này đưa tiền mặt, lần sau, lần sau nữa, không ở trước mặt cô, khẳng định sẽ có người nhịn không được muốn được lấy đồ trước thanh toán sau.Kiên quyết không cho phép!"Vâng!"Nhìn vẻ mặt nghiêm túc Lý Nguyên, Hoa Chiêu lại một lần nữa cảm thán khả năng chọn người của mình~ chỉ nhìn khuôn mặt này, đã biết rõ ai đến cũng không có tác dụng."Tôi đi đây, các anh làm mau lên." Hoa Chiêu nói.Lý Nguyên lại ngăn cản cô: "Chị dâu, dâu tây tầm 10 ngày nữa sẽ xuất vườn rồi, chị xem tiếp tục trồng dâu tây hay là? Hạt giống là chị cung cấp hay là tôi tự mình lưu?""Anh tự lưu lại." Hoa Chiêu nói ra.Những nhà kính này ban đầu được xây dựng để "đào tạo" hạt giống đấy.Chờ đến mùa gieo hạt, cô sẽ trở về cho những hạt giống này một chút năng lượng,đến lúc đó cho dù đào tạo thành công rồi, những hạt giống này về sau có thể quang minh chính đại mà đưa ra ngoài rồi."Được." Lý Nguyên nói....Hoa Chiêu mang theo hai giỏ dâu tây, hai giỏ dưa hấu đi ra, đi tìm Diệp Danh cùng Diệp Thâm.Cô cũng không biết hai người này đang ở đâu, bất quá trên đường về nhà sẽ đi ngang qua đơn vị của Diệp Danh, cô có thể hỏi xem.Cô tìm Diệp Danh có việc.Hoa Chiêu mang theo một giỏ dâu tây cùng một giỏ dưa hấu lên lầu.Giỏ dâu không lớn là loại giỏ xách có thể để trên tay là được, còn giỏ đựng dưa hấu là loại giỏ to, một quả dưa hấu khoảng 20 cân, một giỏ đựng được 10 quả.Hiện tại ở bên ngoài Hoa Chiêu đều cố ý che dấu sức mạnh của chính mình, cho nên đã nhờ hai vệ sĩ đi theo giúp đỡ.Dâu tây thơm hết cỡ thu hút rất nhiều sự chú ý.Bảo vệ cổng biết Hoa Chiêu, trông thấy cô lập tức cười ha hả mà chào hỏi, cũng không nói cô đăng ký đã để cho cô đi vào.Hoa Chiêu đưa một nắm dâu tây đặt trên bàn của hắn, người đó càng cao hứng rồi."Anh cả tôi có ở đây không?" Hoa Chiêu hỏi."Có đấy, vừa trở về." Bảo vệ cổng nói.Nhìn xem, không có người nào biết tình huống của đơn vị hơn người bảo vệ.Hoa Chiêu lên lầu, đi thẳng đến văn phòng của Diệp Danh.Cửa đang hé mở, cô còn chưa tiến vào đã nhìn thấy một thân ảnh yểu điệu đứng ở bên cạnh Diệp Danh, cúi xuống thật sâu, chỉ vào một phần tài liệu đang nói gì đó.Giữa mùa đông, người phụ nữ này mặc áo khoác nhung bên ngoài, bên trong là một cái váy nhung, hơn nữa là cổ thấp đấy.Với mức độ cúi đầu kia, chỉ cần Diệp Danh nghiêng đầu, có thể nhìn một cái không sót gì.Diệp Danh nhíu mày, gắt gao nhìn chằm chằm vào bản tài liệu, người cũng né sang một bên, cách xa cô ta một chút.Hơn nữa vẻ mặt rất không kiên nhẫn.Thậm chí còn có người đem anh cả bức đến bộ dạng này? Hoa Chiêu có chút muốn cười, nhưng cũng biết đây không phải là chuyện nên buồn cười.Cửa mở ra, người lui tới trông thấy, sẽ hiểu lầm thành cái gì cũng không phải là đùa giỡn nữa rồi.Lúc này mấy vấn đề tác phong vẫn có thể lấy mạng người."Anh cả." Hoa Chiêu đứng ở cửa ra vào gọi.Diệp Danh lập tức ngẩng đầu, kinh ngạc cùng vui vẻ mà nhìn cô.Đây quả thực là cứu tinh của anh!Anh xoay ghế sang một bên và đứng dậy: “Sao lại tới đây?”"Mới từ vườn trở về, đi ngang qua chỗ này, đưa cho anh một chút đồ ăn ngon đấy." Hoa Chiêu nói xong, lại để cho người đem dâu tây cùng dưa hấu đưa vào."Anh phân cho các đồng nghiệp, đặc biệt là lãnh đạo quản lý chuyện mua sắm, cũng không thể bỏ qua." Hoa Chiêu cười nói: "Nếu như mọi người cảm thấy tốt, đừng quên tới chiếu cố việc buôn bán của em.""Ha ha, nhất định nhất định!" Diệp Danh cười nói, quay đầu nói với người kia: "Về phần tài liệu, hãy để phó chủ nhiệm Vương giải thích cho cô, tôi hiện tại…tôi hôm nay không rảnh.”"Vậy thì ngày mai, không cần phải vội." Người phụ nữ kia ôm tài liệu, hướng Diệp Danh cười cười, lại hướng Hoa Chiêu cười cười, ánh mắt lấp lánh, thướt tha mà đi ra ngoài.Hoa Chiêu trừng mắt, người này, rất hung hăng càn quấy ah.Hiện trong phòng có 4 người, cô cũng không cần phải tránh hiềm nghi, trực tiếp nói mấy người vệ sỹ đóng cửa, sau đó hỏi Diệp Danh: "Người nào vậy? Da mặt đủ dày đấy, đây là quấn lên anh rồi hả?"Diệp Danh cũng không giả bộ nữa, nhíu mày thở dài."Khó chơi như vậy? Không thích thì đem cô ta điều đi là được?" Hoa Chiêu nói ra.Tốt xấu gì Diệp Danh cũng là chủ nhiệm, không thể tùy tiện đuổi việc một người, nhưng bộ phận này anh ấy định đoạt, đem người mình không thích đưa ra khỏi bộ phận vẫn có thể a?"Việc này khá phức tạp." Diệp Danh nói ra: "Kỳ thật thân phận của cô ta với em không sai biệt lắm, có chút khó làm.""Có ý gì?" Hoa Chiêu không hiểu, cái gì gọi là cùng cô không sai biệt lắm?



Bạn cần đăng nhập để bình luận