Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 776 - Hoa Chiêu Bị Trói.



Chương 776 - Hoa Chiêu Bị Trói.



Chương 776: Hoa Chiêu Bị Trói.Hoa Chiêu lập tức nói Lưu Minh đi ra ngoài nghe ngóng, ngày hôm qua Diêu Lâm làm việc ở nơi nào.Chính cô cũng thu thập một chút, đem hành lý cất kỹ, cũng định đi ra ngoài tìm.Kết quả vừa mở cửa, đã bị bảy tám người đàn ông cao lớn xống tới.Hoa Chiêu nhanh chóng lui về phía sau, không có động tác khác, chỉ nhíu mày nhìn bọn hắn: "Các người muốn làm gì?"Người đàn ông đầu trọc nhìn Hoa Chiêu từ trên xuống dưới, trên khóe miệng đột nhiên nhếch lên một nụ cười nham hiểm: "Cô gái nhỏ thật xinh đẹp, mấy anh trai tới đây chơi đùa với em."Hoa Chiêu lạnh mặt xuống: "Đừng nói nhảm, ông cậu của tôi ở trong tay các người? Các người muốn bao nhiêu tiền?"Tên đầu trọc sững sờ, cô gái nhỏ này ngược lại cũng thông minh, hơn nữa cũng tỉnh táo.Nhưng, vậy thì có sao, vậy thì có tác dụng gì? Còn không phải vẫn rơi vào trong tay bọn họ?Bất quá bây giờ làm chính sự quan trọng hơn.Những thứ khác, đợi chính sự bề bộn xong, có rất nhiều thời gian."200 vạn." Tên đầu trọc nói.Hoa Chiêu sững sờ.Cái này thật đúng là chặt đẹp.Hiện tại bọn cướp, há miệng liền muốn 2 vạn là bình thường đấy, muốn 20 vạn mới không bình thường, bởi vì cả nước 99. 9999% người cầm không ra nổi 20 vạn.Muốn 200 vạn, quả thực điên rồ.Hơn nữa, 200 vạn con số này, cảm giác có chút mẫn.Mấy ngày hôm trước cô vừa lấy được 200 vạn Trương Lượng đưa cho cô. . .Bất quá, cũng có thể là đối phương biết thân phận hoa kiều của Diêu Lâm, cho nên dám đòi 200 vạn?"200 vạn? Các người muốn tiền đến điên rồi sao? Tôi không có nhiều tiền như vậy." Hoa Chiêu thăm dò nói."Chỉ là 200 vạn, thiếu một phân cũng không được. Cô không có, người nhà của cô chắc chắn có." Tên đầu trọc nói.Cố chủ đã nhắn nhủ như vậy, hắn cứ như vậy mà nói. Kỳ thật hắn cũng hiểu được 200 vạn là nhiều lắm, quả thực là con số trên trời rồi.Nhưng việc này không liên quan gì đến hắn? Mặc kệ bao nhiêu tiền cũng không đến được trong tay hắn.Hắn chỉ nhận được một phần tiền khác."Người nhà của tôi? Anh biết người nhà của tôi là ai sao?" Điểm này Hoa Chiêu cũng rất kỳ quái.Dám bắt cô, những người này thật đúng là muốn tiền không muốn mạng rồi."Tôi không cần phải biết, tôi chỉ biết là bọn hắn nhất định là kẻ có tiền!" Tên đầu trọc nói xong, một bước tiến lên nắm lấy cánh tay Hoa Chiêu, tay kia giơ lên liền hướng cổ cô chém tới.Xem ra là muốn đem cô đánh ngất xỉu.Cái này không thể được."Chờ một chút!" Hoa Chiêu không có giãy giụa, chỉ là linh hoạt xoay người, tránh ra cánh tay giơ lên của hắn: "Anh chẳng qua là muốn tôi phối hợp mà thôi, không cần đánh tôi ngất xỉu, tôi cùng các anh đi là được."Tên đầu trọc kỳ thật cũng không muốn đánh cô ngất xỉu, như vậy không thể mang đi ra ngoài, còn để người ta chú ý.Hắn nhìn nhìn Hoa Chiêu, từ khi gặp mặt đến khi bị hắn bắt lấy, trên mặt cô không có một chút kinh hoảng, biểu cảm lớn nhất chính là nhíu mày.Lá gan này cũng ghê gớm thật, cũng rất tỉnh táo.Hắn từ trong túi quần móc ra môt con dao găm, quơ quơ trước mặt Hoa Chiêu: "Cô tốt nhất nên thành thật một chút, đừng nghĩ đến vừa đi ra ngoài tựu la to, không có ai có thể cứu được cô! Tôi nhất định sẽ cho cô một đao kết thúc trước khi người khác cứu được cô!""Tôi tin." Hoa Chiêu chân thành nói.Cô nhìn ra được, tên đầu trọc này rất nghiêm túc, ánh mắt nhìn cô tuy mang theo háo sắc, nhưng cũng mang theo tàn nhẫn.Phụ nữ so với mạng của mình, hắn khẳng định càng tiếc mệnh hơn.Người đàn ông này cũng nhìn ra cô rất nghiêm túc, thoả mãn gật đầu: "Còn có, cô dám hét loạn, chọc giận tôi, tiền tôi cũng không cần, ông cậu kia của cô cũng chết chắc rồi!"Hoa Chiêu nhìn hắn gật đầu: "Tôi tin. Anh yên tâm, tiiu sẽ không hét đấy, tôi không muốn chết, cũng không muốn ông cậu của tôi chết. Nhưng các người cũng phải cam đoan, người nhà của tôi giao tiền, anh phải thả chúng tôi!"Tên đầu trọc nhếch miệng nở nụ cười: "Không có vấn đề."Hoa Chiêu lại không thấy sự nghiêm túc trong đáy mắt hắn, vậy thì chỉ như một câu dỗ trẻ con..., lừa gạt cô đấy.Lòng cô trầm xuống.Tên đầu trọc lôi kéo cô đi ra ngoài.Một người tương đối gầy trong người cường tráng đột nhiên nói: "Đại ca, cứ vậy rời đi? Người phụ nữ này là Hoa kiều, rất giàu có."Mắt hắn nhìn vào chiếc vali nhập khẩu mà Hoa Chiêu đặt dưới giường.Bên trong khẳng định có thứ đáng giá!Tên đầu trọc suy nghĩ một chút nói: "Động tác nhanh lên!""Tốt đại ca!" Động tác của người đàn ông nhỏ gầy cực kỳ nhanh đem vali hành lý kéo ra, mở ra, phi thường chuyên nghiệp mà lục lọi.Rất nhanh từ bên trong lấy ra chứng minh của Hoa Chiêu cùng tiền mặt.Giấy chứng nhận hắn không nhìn, tiện tay liền ném trở về, tiền mặt có 3 hơn vạn cùng hơn 10 nghìn đô-la.Người đàn ông nhỏ gầy kích động mà nhìn tên đầu trọc: "Đại ca!"Hoa Chiêu nghe thấy hô hấp của mấy người xung quanh đều nặng hơn.Hiển nhiên, trong mắt bọn hắn chỗ này đã là rất nhiều tiền.Tên đầu trọc cũng rất hưng phấn, tiếp nhận tiền kích động mà cất vào trong túi của mình đang đeo.Cái này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn!Hoa Chiêu hơi nheo mắt nhìn, ít tiền như vậy đã kích động thành như vậy, còn dám há miệng muốn 200 vạn?Đôi mắt của người đàn ông trọc đầu dừng ở trên chiếc túi đã cũ bên cạnh chiếc vali sang trọng trong 3 giây, sau đó quay đi và nói: "Đi thôi."Người đàn ông gầy gò cũng liếc nhìn chiếc túi xách màu đen, nó không quá cũ nhưng rất bình thường, nó là một chiếc túi rất phổ biến trên thị trường, là chiếc túi mà những người đến thành phố đi làm công thường mang theo.1 đồng một cái, nó chỉ tốt hơn một cấp so với túi da rắn đựng phân bón.Bên trong nhất định đều là đồ rách nát.Một đoàn người lục tục đi ra ngoài.Hoa Chiêu rốt cuộc cũng xác định, bọn hắn cũng không biết trong túi kia, chứa hơn 200 vạn.Điều này khiến cô bối rối, tại sao họ lại muốn 200 vạn? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp? Cũng không phải có người xác định trong tay cô có 200 vạn?Bất quá vấn đề này, lúc nhìn thấy người giật dây đoán chừng có thể biết được rồi.Hoa Chiêu yên tĩnh mà bị tên đầu trọc nắm đi, tay kia lại nhanh chóng rút chiếc vòng phỉ thúy trên cổ tay xuống, cắt đứt, xuất ra một hạt châu ném trên mặt đất.Hạt châu rơi xuống mặt đất cạnh chân cô, sau đó nhẹ nhàng chảy xuống trên sàn nhà, thanh âm vừa tạo ra đã bị cô một cước đạp xuống.Hạt châu màu xanh lá cây rắn chắc được gắn chặt vào sàn nhà màu nâu.Không ai phát hiện.Một đoàn người xuống lầu, Hoa Chiêu đi ở giữa, lúc đi ngang qua trước sảnh, mọi người bước nhanh hơn.Phục vụ trước sảnh kỳ quái mà nhìn bọn họ, đặc biệt là Hoa Chiêu đang bị nắm tay.Không thể nào? Cô gái nhỏ dễ thương như vậy sao lại tìm một đối tượng xấu như vậy?Hoa Chiêu nhàn nhạt quét mắt liếc cô ta, không nói gì, yên tĩnh mà ra đường lớn, đứng ở cửa ra vào có một xe MiniBus.Trong mắt nhân viên phục vụ có chút giật mình, đàn ông xấu xí có tiền ah, vậy thì không kỳ quái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận