Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1092 - Nhìn Thật Ngu Ngốc



Chương 1092 - Nhìn Thật Ngu Ngốc



Chương 1092: Nhìn Thật Ngu NgốcLưu Tiền trước kia miêu tả người nhà hắn có chút quá mức hoàn mỹ rồi, hắn nói cha mẹ hắn không ngại Từ Mai đã ly hôn không thể sinh con, vì vậy họ đã quên những điều còn lại.Không ngại cũng không có nghĩa là cha mẹ của hắn dễ ở chung!Cha mẹ Lưu Tiền không ngại Từ Mai ly hôn không thể sanh con, chưa hẳn sẽ đối xử với cô ấy hoà nhã.Tân nương tử vào cửa, có một số người liền muốn ra oai phủ đầu, giày vò một trận, để cho tân nương tử biết cái nhà này về sau ai làm chủ.Xem ra Từ Mai đã gặp loại như vậy."Bọn hắn hiện tại ở đâu?" Hoa Chiêu hỏi."Ở nhà của chúng tôi." Từ Mai nói với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn nét mặt của cô ấy, cũng có ý kiến đấy, nhưng vì mặt mũi của Lưu Tiền cũng không nói gì thêm.Không nói cũng đúng, con trai người ta mua phòng ở, cha mẹ anh em tới ở cũng không có gì không đúng.Sau khi Từ Mai cùng Lưu Tiền kết hôn, Từ Mai dọn đến nhà Lưu Tiền.Đàn ông đều sĩ diện, nếu như hắn đến chỗ nhà Từ Mai, truyền đi sẽ giống như hắn ăn cơm mềm vậy."Ân, cha mẹ từ xa đến một chuyến, hãy phụ vụ ăn uống thật chu đáo." Hoa Chiêu nói ra, mắt nhìn Lưu Tiền.Đương nhiên là Lưu Tiền tự mình hầu hạ."Tay này của Từ Mai không thể động vào nước lạnh rồi, không nói sẽ bị nhiễm trùng, chỉ nói bệnh nứt da này nếu không trị tận gốc, về sau mỗi năm đều bị ngứa, khó chịu chết, anh không đau lòng sao?" Hoa Chiêu nhìn Lưu Tiền nói.Từ Mai đột nhiên ôm lấy Hoa Chiêu, nước mắt lưng tròng.Người có thể quan tâm cô ấy như vậy hiện tại khả năng chỉ có Hoa Chiêu rồi.Lưu Tiền. . . . Vốn nên là người quan tâm cô ấy hơn, nhưng chuyện lần này. . . . ."Tôi đã biết! Về sau khẳng định không cho cô ấy động vào nước!" Lưu Tiền nhìn tay Từ Mai nói.Hắn đương nhiên đau lòng.Hắn không nghĩ tới sẽ bị như vậy.Trước kia ở nhà. . . . Hắn mỗi ngày đều loay hoay chân không chạm đất, sau khi về nhà bởi vì hắn và Từ Mai còn có cha mẹ ở trong một căn nhà hầm (*khu vực cao nguyên Tây Bắc, Trung Quốc, người ta đào những cái hang ở vách núi đá để ở gọi là nhà hầm). Ngã đầu xuống liền ngủ, không có động tác khác…Hắn đương nhiên không phát hiện.Thỉnh thoảng trông thấy một chút Từ Mai đã lập tức giấu tay đi rồi.Cô ấy cũng sợ hắn đau lòng.Cô ấy cũng không thể để cho hắn bởi vì chuyện rửa chén nhỏ nhặt này mà cùng người trong nhà hắn ầm ĩ..., làm toàn bộ thôn chế giễu."Hừ." Từ Mai quay đầu lại nhìn Lưu Tiền hừ nhẹ một cái."Ai nha nha, hai người về nhà rồi lại buồn nôn!" Hoa Chiêu đẩy Từ Mai.Nói đúng là, đôi vợ chồng cãi nhau người khác đừng khuyên nhủ, ngươi bên này lòng đầy căm phẫn, người ta qua bên kia lập tức liếc mắt đưa tình rồi."Ha ha, hiện tại chưa vội về nhà, bọn hắn đều ở nhà nghỉ ngơi, đi một chặng đường dài mệt muốn chết rồi, hai người bọn tôi không có việc gì, tranh thủ thời gian qua thăm cô một chút." Từ Mai nói: "Chúng tôi còn mang cho cô đặc sản nhà hắn, tôi nói với cô, loại lúa mì này rất thơm, cũng không biết là do khí hậu hay do giống, tôi đã mang hạt giống về cho cô!"Từ Mai đem một túi hạt giống cho Hoa Chiêu."Cô đào tạo một chút, không chừng có thể trồng ra loại lúa mì tốt!" Từ Mai nói.Hoa Chiêu cũng kinh ngạc cùng vui vẻ mà tiếp nhận: "Được, tôi thử xem."Nếu có thể tối ưu hoá phẩm chất của cây lương thực một chút, nghiên cứu ra một ít giống mới, đó mới là phát tài.Bởi vì nhu cầu lượng thật sự quá lớn.So với rau quả, dâu tây thì lớn hơn rất nhiều.Điều này đối với cô cũng dễ dàng hơn so với việc xây nhà và mở xưởng sản xuất thực phẩm.Đây vẫn là chuyên ngành của cô.Cô là du học sinh khoa nông nghiệp, cũng nên làm ra chút thành tích.Sẽ giúp Diệp Danh tiến thêm một bước."Còn có táo, gọi táo chua, chua chua ngọt ngọt, cũng ăn rất ngon đấy." Từ Mai lấy ra một đống đặc sản.Hoa Chiêu nhìn thấy đều rất thích.Đường Phương Hà cười cười, bà cảm thấy mình đã học được.Trước kia bà đến thăm nhà, cơ bản đều đến tay không, Hoa Chiêu cái gì cũng không thiếu, đồ ăn còn tốt hơn so với đồ bà mua được, bà cảm thấy đưa cái gì cũng là bêu xấu.Hiện tại bà đã biết, tốt hay không tốt cũng không sao cả, Hoa Chiêu cũng thích được nhận quà, hơn nữa có vẻ đặc biệt thích cây trồng và các sản vật địa phương.Ân, về sau bà đi ra ngoài tìm xem."Mọi người ngồi đi, tôi đi làm cơm." Hoa Chiêu nói."Không cần, chúng chỉ tới một chút, thấy cô ở đây, đã nói lên nhà máy thực phẩm vẫn hoạt động bình thường, chúng tôi cũng an tâm, cũng phải về ngủ một chút." Từ Mai nói: "Đoạn đường này thật mệt mỏi, eo cũng muốn gãy đi.""Vậy được a, hai người về trước nghỉ ngơi đi." Hoa Chiêu nói ra."Còn có, thuốc mỡ này cho tôi một lọ, không có nó đoán chừng buổi tối ngủ không yên." Cô ấy nhìn lọ thuốc vừa rồi Hoa Chiêu bôi cho mình.Đây là thuốc mỡ cô tự chế, kem trị nứt thêm vào một chút tinh hoa thực vật, không nhiều lắm, không trị được bệnh gì khác, trị liệu nứt da hoàn toàn không có vấn đề.Từ Mai hồi trước cũng dùng qua một lọ, vốn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ bị cóng đến nứt tay nữa, không nghĩ tới…"Cầm." Hoa Chiêu thấy tay cô ấy như vậy, đoán là chân cũng không tốt hơn được, mở ngăn tủ đem bốn năm hộp còn lại cho cô ấy."Cảm ơn." Từ Mai vui vẻ mà cùng Lưu Tiền đi rồi.Về đến nhà, phát hiện mọi người không nghỉ ngơi, đang dùng cơm.Trong phòng xếp bốn năm bàn lớn, bọn hắn 20 người lớn, 10 đứa nhỏ.Cơm hiển nhiên đã ăn gần xong."Ai nha, lão tam đã về rồi." Mẹ Lưu Tiền nhìn Lưu Tiền hỏi: "Ăn chưa?""Chưa ăn đây này." Lưu Tiền nhìn vào bàn không còn thừa cái gì nói."Còn chưa ăn?" Mẹ Lưu rất kinh ngạc: "Không phải đến nhà của bà chủ hai đứa sao? Bà chủ không mời cơm?" Không phải nói quan hệ rất tốt với chủ sao?"Có mời, chúng con không ở lại, định trở về nấu cơm cho mọi người." Từ Mai nói ra.Buôn bán vài năm, cô ấy không còn là cô y tá trưởng chỉ biết ăn nói thô lỗ khi xưa nữa, cô ấy biết nói lời dễ nghe rồi.Cô ấy cũng là muốn cố gắng dung nhập với gia đình Lưu Tiền."Ai nha, nhìn vợ lão tam xem, rất hiếu thuận." Một người phụ nữ ở bàn khác cười nói.Từ Mai biết rõ, đây là hàng xóm bên cạnh nhà Lưu Tiền, tên gì cô căn bản không nhớ được!Thân thích của Lưu Tiền cô còn nhớ không hết đây này.Mẹ Lưu giật khoé miệng, đem chén trong tay đưa cho Từ Mai: "Giúp mẹ lấy chén cơm."Từ Mai duỗi cái tay sưng đến dọa người ra nhận, Lưu Tiền lập tức lấy đi trước: "Con đi."Trong phòng yên tĩnh.Nhà bọn hắn, không, những việc này đàn ông nhà họ chưa từng phải làm!Nhà ai không có phụ nữ? Phàm là có một người phụ nữ, việc này cũng không cần đàn ông làm!"Mọi người nhìn tay cô ấy, vừa bôi thuốc, không thể động." Lưu Tiền giải thích một câu.Từ Mai lúc này cũng không che giấu, duỗi hai bàn tay dọa người ra cho mọi người thấy.Mẹ Lưu lập tức hỏi: "Ai nha, sao lại bị như vậy?""Rửa chén bị đông lạnh đến nứt nẻ." Lưu Tiền nói ra."À." Mẹ Lưu lập tức sách một tiếng, nhìn Từ Mai lẩm bẩm: Rửa cái chén còn có thể biến thành như vậy? Thật vô dụng!aLưu Tiền đã cầm chén quay người, mẹ Lưu lập tức nói: "Chờ một chút! Con dâu cả, làm gì đó? Chỉ biết ăn thôi! Còn không nhanh đi xới cơm! Không có ánh mắt, ngu xuẩn!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận