Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 449 - Chặt Đẹp.



Chương 449 - Chặt Đẹp.



Chương 449: Chặt Đẹp.Chuyện buôn bán hạt hướng dương Hoa Chiêu cũng không muốn buông tha đấy, trong tay cô có chút tiền ấy kỳ thật một chút chưa đủ, còn hoàn toàn không đạt được tự do tài chính.Ví dụ như, lại để cho cô đi ra ngoài càn quét một vòng phỉ thúy, cho mình gia tăng thêm năng lượng, đoán chừng thật sự chỉ đủ gia tăng từng chút một.Mà bây giờ, lại có thêm một mục bảo thạch nữa.Cô muốn thử xem, có thể hấp thu năng lượng của bảo thạch hay không, cho dị năng bên tay phải cũng thăng cấp.Những vật này đều là xa xỉ phẩm.Cho nên vẫn phải kiếm tiền ah.Nghe ý tứ của Hoa Chiêu đã biết rõ trong tay cô có hạt giống! Cũng định cho nhà bọn hắn trồng, Lý Tiểu Giang kích động lên: "Chúng tôi có thể làm ra 100 mẫu! Chỉ nhiều chứ không ít hơn!"Thật rất nhiều đấy, Hoa Chiêu có chút ngoài ý muốn.Lý Tiểu Giang giải thích nói: " Lý gia thôn chúng tôi đều là quan hệ họ hàng hang hốc đấy, ngoại trừ nhà ta là trực hệ, mấy gia đình họ hàng trong thôn đều bị chúng ta thuyết phục cùng trồng hạt hướng dương, tổng cộng cộng lại hơn 100 người, mà thôn chúng tôi mỗi người trên danh nghĩa có 2 phân đất phần trăm, hơn nữa chính nhà mình cũng có sân rộng, không sai biệt lắm chính là có hơn 100 mẫu.""Vậy các người lấy gì mà ăn bây giờ?" Hoa Chiêu hỏi.Lý Tiểu Giang cười cười: " Lý gia thôn chúng tôi ở tại vùng ngoại thành, là hợp tác xá trồng đồ ăn, rau quả đều là đại đội phân."Hợp tác xã trồng đồ ăn mà không trồng lương thực, chỉ trồng rau, đồ ăn ở thủ đô đều là mấy xã xung quanh cung cấp đấy. Thủ đô lớn như vậy, cần rất nhiều đồ rau củ, cho nên xung quanh có rất nhiều xã trồng.Mà người dân ở những hợp tác xã trồng rau, có phiếu lương thực, bọn hắn có thể mua thức ăn giống như người trong thành mua lương thực, số định mức là giống nhau, một tháng bao nhiêu cân, chỉ là khác ở chỗ, người trong thành một tháng 10 cân gạo, 5 cân bột mì tinh, vậy bọn họ sẽ giảm phân nửa, dùng lương thực phụ bổ sung.Không nên hỏi vì cái gì, chính là như vậy ~Mà thường ngày, đồ ăn đều được xã phân. Khoai tây, quả cà, ớt,…trồng cái gì phân cái đó.Cho nên đất riêng cùng vườn rau xanh của bọn họ tương đối tự do, không giống những người dân nông thôn khác, không trồng rau liền không có ăn.Đương nhiên phân cũng không phải cho không đấy, phải khấu trừ công điểm, tương đương với dùng tiền. Có ít người không muốn tiêu số tiền này liền tự mình trồng.Nhưng khi có cây công nghiệp so trồng rau phù hợp hơn, bọn hắn đương nhiên nguyện ý trồng cây công nghiệp.Lý gia năm nay cho ra giá thu mua hạt hướng dương là 1 đồng 2, một gia đình có đất riêng cùng sân nhỏ cộng lại đều có tầm 2 mẫu, thu hoạch cũng được mấy trăm đồng.Mà trồng rau cũng chỉ có thể cho bọn hắn hai mươi đến ba mươi đồng, cho nên mọi nhà nguyện ý trồng hạt hướng dương.Đã tin tưởng thực lực của bọn hắn, Hoa Chiêu gật đầu."Tôi ra hạt giống, các người ra nhân công, khấu trừ chi phí 1 đồng 2 mỗi cân, còn lại tôi muốn 3 đồng." Hoa Chiêu nói ra.Chặt cũng quá đẹp rồi.Còn lại tổng cộng 3,8 tiền lợi nhuận, cô một ngụm táp tới hơn phân nửa.Lý Tiểu Giang không nghĩ tới có thể như vậy, hắn cho rằng sẽ là phân chia 5:5, một nhà 1 đồng 9.Lợi nhuận bán bắp rang, cô cũng có thể cho bọn hắn 2 đồng, mà bán hạt hướng dương, cô lại chỉ cho 8 mao."Bắp rang cần nhân công nhiều, anh trả giá cũng nhiều, phải tổ chức nhiều người đến bán mỗi ngày nên tôi phân phối nhiều hơn cho anh." Hoa Chiêu nói ra: "Nhưng hạt hướng dương lại không giống, cái này anh hoàn toàn có thể làm bán sỉ, không cần bao nhiêu nhân công, ít lãi tiêu thụ lại mạnh."Cho dù không bán sỉ, chính mình bán, ra hàng cũng rất nhanh.100 mẫu đất, dựa theo sản lượng hạt hướng dương của cô, có thể đạt tới một mẫu sản xuất được năm sáu trăm cân, 100 mẫu đất, tính toán xuống, Lý gia có thể được phân đến 4-5 vạn.Nhiều lắm.Cô cũng không phải keo kiệt, không muốn để cho người khác phát tài, nhưng người Lý gia làm cho cô rất không hài lòng, cũng lo lắng.Thoáng cái lại để cho bọn hắn kiếm được quá nhiều, cô sợ bọn họ nghĩ cách lấy được thêm nữa....Dù là 8 mao tiền lợi nhuận này, cũng là biết rõ bọn hắn nhiều gia đình mới phân cho đấy, bằng không thì cô chỉ muốn cho 4 mao.Hoa Chiêu nói với Lý Tiểu Giang một chút về sản lượng hạt hướng dương nhà mình.Đối với Lý Tiểu Giang, cô không nói hạt giống mua ở đâu ở thủ đô, cô nói là gia tộc của mình ở quê đào tạo loại sản phẩm lai tạo mới.Lý Tiểu Giang tin tưởng không chút nghi ngờ, anh ta lớn lên ở thủ đô đấy, vẫn luôn bán hạt hướng dương đấy, thực sự nếu có cái giống này, anh ta đã sớm biết rồi.Mà loại hạt hướng dương này, xác thực là mấy mẹ con Trương Quế Lan mang đến đấy."Một mẫu sản xuất được năm sáu trăm cân ah, nhiều như vậy!" Lý Tiểu Giang cũng tính toán trong lòng, thật nhiều ah..Trước kia anh ta bận việc một năm có thể kiếm được 4000 đến 5000 đồng, hiện tại thoáng một phát đã trở mình gấp 10 lần, quá động tâm rồi."Có thể, quyết định vậy nha!" Lý Tiểu Giang lập tức nói.8 mao thì 8 mao ah, anh ta tính toán đã nhìn ra, nếu mình không đáp ứng, thì 1 mao cũng không có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận