Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 772 - Về Hầu Hạ Bà.



Chương 772 - Về Hầu Hạ Bà.



Chương 772: Về Hầu Hạ Bà."Bệnh tim là bệnh nặng, không được sơ suất! Nếu không cẩn thận sẽ chết người ah." Hoa Chiêu đứng bên cạnh bà Lý nói: "Chuyện lớn như vậy, nên để cho con trai của bà biết rõ, để ông ta về là chăm sóc bà thật tốt."Hoa Chiêu đã nghe nói, bà lão này chỉ có một đứa con trai.Vậy thì dễ xử lý rồi.Tròng mắt bà Lý hơi híp, yếu ớt nói: "Con của ta còn có công tác, công tác quan trọng. . .""Công tác thì vĩnh viễn làm không hết đấy, nhưng mẹ thì chỉ có một, một người nếu như chỉ vì vài ngày công tác, đã vứt bỏ mẹ mình bệnh nặng không để ý, vậy người đó thực sự không phải người con hiếu thuận. Bất hiếu là một khuyết điểm đạo đức nghiêm trọng, loại người này tổ chức sao có thể trọng dụng được?"Hoa Chiêu nhìn chằm chằm vào bà ta, đáy mắt mang theo cảnh cáo: "Nếu quả thật có loại người này, tôi nhất định sẽ kịp thời báo cáo cho tổ chức, để cho bọn hắn điều tra một chút, người này đến cùng có dùng được hay không?"Tiền thuê nhà bao nhiêu cũng là xem phòng ở mà tính toán, một căn phòng hơn 60 mét vuông mà một tháng tiền thuê nhà lại giống như một nhà kho chưa đủ 10 mét vuông?Người con trai này của bà ta khẳng định một thân khuyết điểm nhỏ nhặt!Quả nhiên, ánh mắt bà Lý lập tức lập loè, tự mình chậm rãi ngồi dậy, cắn răng nói: "Tôi cảm thấy đã tốt hơn nhiều!"Con trai bà ta đang trên đà phát triển, bà ta không thể trì hoãn công việc của hắn! Không thể gây rắc rối cho hắn.Bà Lý nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, người này vài ngày đã có thể đem chuyện mà Diêu Hoài giằng co nửa năm cũng không thể hoàn thành xử lý gọn gàng, xem ra cũng không phải là người dễ trêu đấy."Không có việc gì là tốt nhất." Hoa Chiêu gật đầu: "Bất quá thân thể bà không thoải mái, chuyện dọn nhà chỉ có một mình khẳng định không làm hết việc."Cô quay người hỏi người của khu phố: “Mọi người có thể giúp bà ấy dọn nhà không?”"Không có vấn đề." Lập tức có người đáp ứng.Bên trên đã nói để cho bọn hắn toàn lực phối hợp với Hoa Chiêu. Hơn nữa Hoa Chiêu ra tay hào phóng, hỗ trợ người này khẳng định có lợi."Không cần!" Bà Lý mất mặt cự tuyệt: "Tôi phải chờ con trai tôi trở về mới chuyển!""Không phải do bà." Hoa Chiêu nói ra: "4 ngày sau không chuyển đi, chúng tôi sẽ cưỡng chế đem đồ của bà ném tới trên đường lớn, đến lúc đó một phòng gia sản trông chừng không tốt, nếu mất đi cái nào, tôi sẽ không chịu trách nhiệm.""Cô!" Bà Lý trừng mắt nhìn Hoa Chiêu, ánh mắt lại đảo qua người của khu phố, phát hiện bọn hắn không có phản ứng gì, chấp nhận như vậy.Trong lòng bà ta lập tức không chắc rồi."Tôi tìm được phòng rồi!" Ngoài cửa lớn đột nhiên có một người đàn ông chạy vào, vừa chạy vừa hô.Người đàn ông bổ nhào vào trên mặt bàn, nhìn Hoa Chiêu: "Tôi đã tìm được phòng, vậy thì chuyển! 1000 đồng lúc nào sẽ đưa cho tôi?"Hoa Chiêu lập tức cười nói: "Ông thu thập xong đồ đạc, ra khỏi cửa lớn này, lập tức cho ông, hơn nữa với tư cách là người đầu tiên chuyển đi đấy, tôi còn thưởng thêm cho ông 100 đồng, người thứ hai thưởng 90, thứ ba 80. . . Dùng loại này đẩy xuống, tổng cộng chỉ thưởng 10 người.""Tốt tốt tốt! Vậy thì chuyển!" Người đàn ông xông vào trên lầu như một trận gió.Cả tòa nhà đều có thể nghe thấy ông ta hô to: "Lão đại đi mượn xe! Lão nhị lão tam lão tứ lão ngũ mau cùng mẹ các con thu dọn đồ đạc!"Tất cả mọi người đều biết người đàn ông này, một nhà 8 miệng ăn, sống trong một cầu thang nhỏ hơn mười mét vuông, âm u ẩm ướt không có ánh mặt trời, ông ta đã sớm muốn dọn đi rồi.Vừa vặn mấy ngày nay đang xem phòng ở, coi được hai nơi, còn hiếu quyết định cuối cùng.Lại gặp đúng loại chuyện tốt này, quả thực mừng rỡ.Người xung quanh nghe xong 10 người dọn đi trước còn có thưởng, mấy người phụ nữ lập tức sai đứa nhỏ đi ra ngoài thông báo cho cha bọn hắn đang ở bên ngoài tìm phòng ở, để bọn hắn nhanh chóng ra tay.Có thích hợp hay không đấy, trước chuyển đi rồi nói sau! Không thích hợp về sau lại đổi là được. Hơn mười đồng, đủ một hai năm tiền thuê nhà rồi!Một giờ sau, người đàn ông đầu tiên cảm thấy mỹ mãn mà cầm 1100 đồng ra khỏi cửa lớn, đi đến không hề lưu luyến.Căn phòng nơi cầu thang vốn nên để cất giữ mấy đồ vật lộn xộn, ông ta thật sự đã ở đủ rồi.Lần lượt gia đình thứ hai và thứ ba dọn ra. Đều là một số gia đình có điều kiện sống không tốt.Trong khu nhà này cũng không phải mỗi gian phòng đều tốt đấy, trong thang lầu, phòng của bảo mẫu, phòng để đồ cũng có rất nhiều, những phòng này đều có người ở.Thấy Hoa Chiêu thật sự trả tiền, một phần không ít, những người đang có chút do dự khác động tác cũng nhanh hơn.Dù sao xung quanh nơi này phồn hoa, cũng không ít nhà tốt cho thuê, mà bọn hắn chỉ có 3 ngày thời gian, chậm một ngày, thiếu 500 đồng đây này!Tiền này cũng đủ cho người trong nhà lấy vợ được rồi.Ngày thứ ba, cơ hồ tất cả mọi người đều dọn đi rồi, chỉ ngoại trừ một nhà bà Lý."Tôi đã gọi điện thoại cho con tôi rồi, hắn nói tôi chờ hắn trở về." Bà Lý đắc ý nói với Hoa Chiêu."Con của bà là ai? Hắn nói bà đợi thì tôi phải cho bà đợi sao? Hắn nói bà sống ở đây cả đời thì tôi phải để cho bà sống ở đây cả đời sao?" Hoa Chiêu nói: "Buổi sáng ngày mai, sẽ có người tới giúp bà dọn nhà đấy.""Cô! Ai ôi!!! ~" Bà Lý chỉ vào Hoa Chiêu, muốn nằm trên mặt đất.Hoa Chiêu đột nhiên quay đầu lại: "Bà cứ nằm, nếu bà nằm tôi sẽ để cho con của bà trở về hầu hạ bà, để cho ông ta luôn theo hầu hạ bà, ông ta có thể trở về đây công tác, bà có tin không?"Bà Lý lập tức đứng thẳng.Hoa Chiêu có tiền như vậy, còn có quan hệ, có thể sai sử người khu phố làm việc, bà ta không dám đánh bạc.Bà Lý không dám đợi qua ngày hôm sau để Hoa Chiêu tìm người đem đồ của bà ta ném tới trên đường lớn, xế chiều hôm đó, bà ta liền tự mình tìm người dọn nhà.Bà ta chân trước rời đi, Hoa Chiêu chân sau lắp cổng vào cho khu nhà cũ Diêu gia, ngăn cách ánh mắt bên ngoài.Diêu Lâm nhìn căn nhà tan hoang, rốt cuộc cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười."Ông cậu, căn nhà này trước kia như thế nào ông còn nhớ rõ không? Chờ một lát người lắp đặt thiết bị sẽ đến, ông chỉ huy bọn hắn khôi phục lại hình dáng cũ?" Hoa Chiêu hỏi.Căn nhà này không thể để không, bằng không sẽ bị dòm ngó, cho nên ở đây sẽ sửa chữa lắp đặt lại trong một hai năm.Một hai năm về sau, việc mở cửa đã thành kết cục đã định, sẽ không có người dám quang minh chính đại mà đánh chủ ý lên tài sản riêng của người khác.Diêu Lâm lại lắc đầu: "Bộ dạng trước kia của nó, đã quá hạn rồi. Đây là nhà của cháu, cháu định sửa chữa như thế nào thì làm thế đó, hơn nữa ông phát hiện cháu đặc biệt có ánh mắt."Mấy căn nhà của Hoa Chiêu ở thủ đô, Diêu Lâm cũng đã đi thăm qua, có thuần kiểu Trung Quốc đấy, có Trung Quốc và Phương Tây kết hợp đấy, cũng có thuần theo phong cách phương tây đấy, tất cả đều khiến mắt ông sáng lên.Hoa Chiêu lắc đầu: "Đây là khu nhà cũ của Diêu gia, vẫn là của anh họ, anh họ nhớ rõ giá gốc đưa tiền cho cháu là được."Căn nhà này mặc dù không tệ, nhưng lúc này những căn nhà tốt vẫn còn rất nhiều, bờ sông bờ biển đều có mấy căn nhà được bảo tồn rất tốt, cô không cần phải cùng Diêu Khôn cướp nhà tổ.Hơn nữa cô mua nhà mục đích chủ yếu là đầu tư, mà căn nhà này là nhà tổ, đến trong tay cô, cô lại không thể bán, gân gà rồi.Diêu Lâm lập tức cảm động: "Ông sẽ nói nó trả cho cháu giá gấp 10 lần.""Ha ha, không cần không cần ~" Hoa Chiêu tuy nói như vậy, nhưng cũng không quá cự tuyệt, Diêu Khôn dám cho, cô liền dám nhận.Không có cô, căn nhà này tương lai 100 vạn cũng không cầm về được. Kéo dài lại lâu sẽ càng nhiều tiền.Hai người nói chuyện, đã có người tới gõ cửa, thợ sửa chữa Hoa Chiêu tìm đã đến rồi.Sau đó Diêu Lâm liền ở lại Thượng Hải, chỉ đạo công nhân lắp đặt thiết bị, Hoa Chiêu lên đường đi Bằng Thành rồi.Cũng đã kéo thêm mấy ngày, không biết Chu Binh đưa máy móc tới chưa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận