Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 918 - Hỏi Một Câu.



Chương 918 - Hỏi Một Câu.



Chương 918: Hỏi Một Câu.Khâu Mai nhìn về phía cái chai trong tay, vẫn là cái cái chai kia? Bên trong có chất lỏng xanh mơn mởn.Không đúng! Màu xanh lá này không đúng!Màu xanh trước đây, giống như có chút phát sáng, trên thị trường chưa từng thấy qua chất lỏng nào có thể bắt chước được, nhưng chất lỏng trong cái chai hiện tại này, giống như thuốc trừ sâu vậy.Cái chai tuyệt đối không thay đổi đấy, vậy chính là có người lén đổi chất lỏng bên trong!"Ah! ! Là ai?" Khâu Mai lập tức gào to với Chu Lệ Hoa.Chu Lệ Hoa sững sờ sau đó trừng mắt với cô ta: "Cô nhìn tôi làm gì? Tôi đã động vào đồ đạc của cô sao?""Tại sao không? ! Bà thấy tiền sáng mắt! Khẳng định đã sớm ngấp nghé rượu thuốc của tôi rồi!" Khâu Mai đỏ mặt tía tai mà hét.Chu Lệ Hoa đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt rồi, nhịn cô ta đã lâu rồi, mặc dù hiện tại tính tình bà ta đã tốt hơn một chút rồi nhưng đối với Khâu Mai cũng không thể khá hơn.Đều là cái người mang đến sự xui xẻo này đã khắc làm con trai bà phải vào tù!"BA~!" Bà ta hung hăng tát một cái tát lên mặt Khâu Mai.Cái chai trong tay Khâu Mai rơi trên mặt đất nát bấy.Một mùi hoá chất thoang thoảng bay ra.Thật đúng là dùng thuốc trừ sâu đổ vào đấy.Hoa Chiêu phẩy phẩy cái mũi, Khâu Hải này không biết là thiếu tâm nhãn hay là đủ độc ác, vậy mà dùng thuốc trừ sâu thay thế.Vạn nhất Khâu Mai bán đi, hoặc là chính cô ta không ngửi thấy mùi liền uống một ngụm, đây không phải muốn mạng người sao?Kỳ thật Khâu Hải cũng không có biện pháp, hắn dùng đủ loại thuốc màu thử rồi, cũng không thể pha ra màu sắc đó, chỉ có một loại thuốc trừ sâu mới có thể làm được.Tất nhiên, điều này cũng là do hắn không phải là sinh viên mỹ thuật và không biết cách điều chỉnh màu sắc."Ah! Rượu thuốc của tôi! Bà phá huỷ chứng cớ!" Khâu Mai hô to một tiếng, cũng nhịn không được nữa, đứng lên đánh nhau với Chu Lệ Hoa.Trước đây cô ta không dám, đây không chỉ là mẹ chồng cô, mà còn là tam phu nhân của Diệp gia.Hiện tại, cô ta sợ cái rắm!Diệp Hưng có được thả hay không còn khó mà nói, cô ta đánh mẹ hắn thì sao.Hai người lập tức ở trong phòng cấu xé, chỉ chốc lát sau mặt đất đã đầy tóc.Hoa Chiêu ôm bụng ra khỏi phòng, đứng xa xa mà xem náo nhiệt.Diệp Danh cũng ôm Gia Khánh đi ra, chưa từng có ý định can ngăn.Gia Khánh đã sợ đến cháng váng, đến khóc cũng đã quên.Loại này hình ảnh đừng nên cho trẻ nhỏ nhìn thấy là tốt nhất, bằng không thì sẽ lưu lại tâm lý oán hận."Anh cả nói xem, việc này có phải là Hạ Kiến Ninh làm không?" Hoa Chiêu hỏi Diệp Danh.Người cô có thể nghĩ đến, có tiền, còn cùng Diệp gia có mâu thuẫn, chỉ có Hạ Kiến Ninh rồi."Không có dấu vết." Diệp Danh nói ra: "Chỉ là đột nhiên xuất hiện mấy người làm ra cái bẫy này, người chúng ta cũng chưa bắt được, không xác định được có phải là do Hạ Kiến Ninh an bài hay không.""Trừ hắn ra, ai còn rãnh rỗi như vậy?"Chuyện của Diệp Đan cùng Diệp Hưng, là tổn hại đến thanh danh Diệp gia, nhưng lại không dao động được căn cơ.Diệp gia cũng không phải chỉ dựa vào Diệp Đan cùng Diệp Hưng.Nếu như gặp chuyện không may chính là Diệp Danh cùng Diệp Thâm, đó mới là đả kích có tính chất huỷ diệt, Diệp gia có thể sẽ phải rời khỏi vòng tròn luẩn quẩn này rồi.Trái lại, chỉ là hai đứa con không nên thân mà thôi, nhà ai mà không có một phá gia chi tử?Người bên ngoài vòng tròn luẩn quẩn này xem náo nhiệt của Diệp gia, nhưng người trong hội ngược lại sẽ đồng tình Diệp gia.Gia môn bất hạnh, con cháu bất tài ah.Cũng không dao động đến gốc rễ của Diệp gia.Cho nên 480 vạn này. . . . Được rồi, tổn thất của quốc gia có giá trị 480 vạn tiền bán thuốc lá, đây là giá tiêu thụ trên thị trường.Mà người tạo ra cục diện này chỉ tốn 100 vạn đã mua được."Chỉ để lừa chúng ta một ít tiền? Thật sự rất nhàm chán." Hoa Chiêu nói ra: "Hay là nói, hắn cho là chúng ta không ra nổi số tiền này? Sau đó hắn có thể lấy tiền ra giúp chúng ta, hoặc là, lấy tiền đổi nhân sâm?"Diệp Danh nhìn cô, chậm rãi gật đầu: "Nếu như là Hạ Kiến Ninh, vậy cũng có loại khả năng này.""Nhưng hắn biết rõ em có tiền ah, 480 vạn tính là gì?" Hoa Chiêu có chút nghi ngờ nói."Đây là chúng ta phát hiện kịp thời, mới chỉ tạo thành tổn thất 480 vạn." Diệp Danh nói ra: "Theo khẩu vị của đối phương, một lần so với một lần càng lớn hơn, dựa theo quy luật, lần sau có lẽ sẽ muốn nhiều hàng hơn nữa, xuống lần nữa lần, thêm nữa...."Vậy cũng không phải là 480 vạn, có thể là 1000 vạn.Nói như vậy, trước mắt anh còn không có.Mà số tài sản trước kia Hoa Chiêu công bố ra ngoài, đương nhiên cũng không có.Cô ở trong nước chỉ kinh doanh nhỏ, kiếm được cũng là món tiền nhỏ.Bán hạt hướng dương, bán bắp rang, bán thịt kho, chụp ảnh vân...vân.Kiếm tiền cũng chỉ được hơn mười vạn.Mà Hoa Chiêu ở nước ngoài mở nhà máy kiếm được rất nhiều tiền, chỉ có người nhà mình biết rõ. Cho dù biết rõ cũng không biết con số cụ thể.Trong mắt người trong nước, hơn mười vạn, trên trăm vạn, chính là con số trên trời rồi, Hoa Chiêu sao có khả năng kiếm được nhiều tiền như vậy?Cho nên 480 vạn cũng đủ rồi."Nếu không, em đến hỏi hắn?" Hoa Chiêu nói ra: "Hỏi hắn có muốn mua nhân sâm không?"Không biết nghĩ đến cái gì, Hoa Chiêu đột nhiên cười đến vui vẻ: "Đúng! Cứ như vậy làm!""Lưu Minh! Đem bọn họ mời ra." Hoa Chiêu chỉ hai người vẫn còn đánh nhau trong phòng khách nói ra.Lưu Minh cùng Chu Binh không nói hai lời, một người kéo một người đã đem bọn họ kéo đi ra ngoài.Gia Khánh ở trong ngực Diệp Danh lập tức giãy dụa muốn xuống đất, đi theo trở về.Diệp Danh có chút không đành lòng: "Nếu không, cháu cùng đại bá về nhà ở a?"Người nhà kia xuất hiện đoán chừng cũng chẳng ai quan tâm đến thằng bé, cho dù lo lắng, cũng là lợi dụng.Gia Khánh nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn lắc đầu: "Cháu muốn mẹ, cháu muốn bà nội."Đến cùng vẫn là thân với mẹ ruột.Diệp Danh thở dài, tự mình mang Gia Khánh đi ra ngoài, giao cho Khâu Mai."Anh cả, cầu xin anh hãy cứu Diệp Hưng!" Khâu Mai ôm bụng hướng Diệp Danh khóc ròng nói.Cô ta không hi vọng Diệp Hưng xảy ra chuyện.Lấy chồng theo chồng gả cho chó thì theo chó, đã như vậy, chẳng lẽ cô ta còn phải ly hôn?Không có khả năng rồi, tìm người đàn ông khác khẳng định không thể so với Diệp Hưng.Nhưng nếu như Diệp Hưng không đền nổi tiền, sẽ bị đi tù hơn mười năm, thậm chí cả đời. . . .Vậy đời này của cô ta sẽ bị phá hủy."Các người đừng nhảy lên nhảy xuống nữa, chuyện của hắn, trong nhà sẽ quản đấy." Diệp Danh nói ra."Cảm ơn cám ơn!" Khâu Mai lập tức nở nụ cười, thiên ân vạn tạ.Chu Lệ Hoa lại cười không nổi, Diệp Danh nói sẽ quản đấy, nhưng lại không nói sẽ quản thành cái dạng gì.Là đem Diệp Hưng thả ra, hay để cho hắn đi tù vài năm.Bà ta há mồm: "Tiểu Danh, nếu Diệp Hưng ngồi tù rồi, lão gia tử cũng sẽ mất mặt, cho nên có thể không để cho hắn ngồi tù không.""Tôi biết rõ." Diệp Danh nói ra: "Các người gần đây hãy đóng cửa miễn tiếp khách, quản tốt chính mình là tốt rồi."Nói xong, anh cúi đầu xuống liếc nhìn Khâu Mai, nói: "Còn có, trở về tra một chút, rượu thuốc kia làm sao lại biến thành thuốc trừ sâu? Bà Chu làm người như thế nào tôi cũng biết, nếu là bà ta làm đấy, bà ta tuyệt đối dám thừa nhận."Giống như lúc trước chuyện đốt bài thi, Chu Lệ Hoa nói xạo mấy lần không thành cũng hào phóng thừa nhận.Trộm rượu thuốc, không, lấy rượu thuốc của con dâu thì tính là chuyện lớn gì? Bà ta có cái gì mà không thể thừa nhận hay sao?Kỳ thật Khâu Mai cũng biết điểm này, nhưng đây không phải chột dạ nha, không phải Chu Lệ Hoa cầm, còn có thể là ai?Diệp Hưng? Diệp Hưng bên ngoài cất dấu nhiều tiền, mới chướng mắt tầm mười vạn này của cô ta.Chỉ có thể là. . . .Không không không! Trong sân còn có Diệp Giai Diệp Lị đây này!Đúng! Là bọn họ lấy đấy!Không thừa nhận?Chưa bắt được tận tay, họ đương nhiên sẽ không thừa nhận!Khâu Mai hùng dũng hiên ngang mà kéo con trai đi nha.Chu Lệ Hoa đoán được đây là muốn tìm con gái bà ta đánh nhau, nhưng hiện tại bà ta không có tâm tư quản, con trai còn quản không đến đây này.Tiễn bước hai người, Diệp Danh tự mình đi mời Hạ Kiến Ninh tới.Tuy không biết Hoa Chiêu muốn làm gì, nhưng con bé muốn hỏi thì cứ hỏi đi, bất quá chỉ có thể ở trong nhà hỏi, an toàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận