Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 992 - Trong Lòng Không Nớ



Chương 992 - Trong Lòng Không Nớ



Chương 992: Trong Lòng Không NớĐàn ông 28 tuổi theo đuổi mẹ?Hoa Chiêu có chút im lặng.Trương Quế Lan 18 tuổi kết hôn sinh cô, năm nay cũng 41 rồi.Dù là vài thập niên về sau, trai đẹp 28 tuổi theo đuổi một người phụ nữ lớn hơn hắn 13 tuổi, dư luận xã hội cũng đã như núi, đừng có nói hiện tại.Hoa Chiêu phải gặp người này."Chị, chị hỏi mẹ một chút ah." Tiểu Cần nói ra.Đây là mục đích cô bé nói cho Hoa Chiêu chuyện này.Bọn chúng cũng không phải là Hoa Chiêu, không thể cùng mẹ nói chuyện tìm đối tượng."Được, chị lập tức hỏi." Hoa Chiêu nói ra.Chính sự xong xuôi rồi, Tiểu Cần cũng vui vẻ chạy.Xem cai ót nhỏ của cháu ngoại trai cũng được đấy!Hoa Chiêu ôm con trai của Diệp Thư, im lặng mà nhìn Diệp Thâm, cô cũng hiểu được gọi một người 28 tuổi là cha sẽ không tự nhiên, đoán chừng Diệp Thâm càng không được tự nhiên."Nghĩ cái gì vậy? Còn sớm." Diệp Thâm nói: "Mẹ đã từng nói qua, bà ấy không muốn tìm đối tượng nữa."Anh cảm thấy với cách làm người của Trương Quế Lan, bà ấy gần đây thật sự không còn muốn tìm đối tượng rồi.Trương Quế Lan mang theo một con dê cùng một đống lớn rau quả trở về.Con gái bà đói bụng, động tác của bà lại càng nhanh.Tiểu Cần là đứa bé lanh lợi, luôn chú ý hai bên.Cái ót của cháu ngoại trai vẫn chưa thấy được, lại trông thấy mẹ trở về rồi, cô bé lập tức gọi anh chị, gật gật đầu với bọn họ.Ba người liền hiểu, lập tức đi vào bên cạnh Trương Quế Lan giúp bà chuẩn bị đồ ăn.Hoa Chiêu cười nhìn nhìn các em, phối hợp với bọn chúng mà hỏi thăm: "Mẹ, nghe nói có một người đàn ông 28 tuổi thường xuyên hẹn mẹ?"Trương Quế Lan sững sờ, cái gì mà đàn ông 28 tuổi?Nghĩ nghĩ, bà mới nhớ tới Hoa Chiêu đang nói ai."Con nói là Âu Dương ah, hắn xác thực thường xuyên hẹn mẹ đi ra ngoài nói chuyện, làm sao con biết vậy?" Trương Quế Lan hỏi.Hoa Chiêu nhìn nét mặt của bà, vẻ mặt bình thản."Hai người nói chuyện gì vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Đương nhiên là nói chuyện, bằng không thì đi ra ngoài làm gì?" Trương Quế Lan kỳ quái nói."Hắn thường xuyên đưa mẹ đi khắp phố lớn ngõ nhỏ của Bằng Thành, nói với mẹ tương lai ở đâu muốn xây ký túc xá, ở đâu muốn xây dựng khu dân cư, cho mẹ ý kiến, nói tiệm cơm mở ở nơi nào có thể kiếm được nhiều tiền." Trương Quế Lan nói: "Hắn muốn gia nhập tiệm cơm của chúng ta."Thì ra là thế.Bốn đứa em đều thở phào.Hoa Chiêu lại không thở phào sớm như vậy, mẹ của cô có đôi sẽ không thể nhận ra nếu đối phương biểu hiện không rõ ràng.Cô trực tiếp hỏi: "Mẹ, mẹ có cảm giác hắn đang theo đuổi mẹ không?"Trương Quế Lan lại càng hoảng sợ: "Nói cái gì vậy! Người ta mới 28! Mẹ cũng có thể làm dì của hắn rồi! Đuổi cái gì mà đuổi?""Hơn nữa, người ta là người đã có đối tượng." Trương Quế Lan lại nói.Như thế ah, Hoa Chiêu an tâm."Đối tượng của hắn rất biết ăn nói, người lại xinh đẹp, còn là một sinh viên, nói chuyện làm việc đều rất được, hiện tại đang làm phó quản lý cho mẹ đây này." Trương Quế Lan nói.Lời này vừa ra, Hoa Chiêu đột nhiên lại lo lắng rồi.Không biết có phải do đời sau đã xem rất nhiều phim truyền hình hay không, cái tổ hợp này sao làm cô cảm thấy không ổn như vậy chứ?Xem ra, cô vẫn phải trông thấy Âu Dương này."Mẹ, chừng nào thì mẹ trở về?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan lập tức liếc cô.Nếu đây không phải là con gái bà, hơn nữa biết rõ tính tình con bé, không chừng bà sẽ tức giận.Bà ngàn dặm xa xôi đến thăm nó, vô cùng lo lắng, kết quả vừa gặp mặt đã bị hỏi khi nào thì đi.Hoa Chiêu kịp phản ứng, đem đại bảo nhét vào trong ngực Diệp Thâm, ôm cánh tay Trương Quế Lan cười toe toét."Con chỉ hỏi một chút, đến lúc đó nếu có thời gian..., con cũng đi Bằng Thành một chuyến, nhiều sản nghiệp như vậy, nên tuần tra một chút." Hoa Chiêu nói ra.Nhà máy thực phẩm Tôn Thượng quản lý đã khai trương gần một năm rồi, buôn bán lời rất nhiều tiền, cũng phát hiện rất nhiều vấn đề.Vì không gặp được cô, lúc cần ra quyết định Tôn Thượng luôn do dự.Nếu quá sốt ruột hắn liền gọi điện thoại cho cô, không nóng nảy thì phát điện báo.Một năm trôi qua, điện báo cũng có thể đóng thành sách rồi.Còn có Tần Trác chỗ đó, cô tuy để cho hắn đi ra ngoài làm một mình, nhưng cô cùng Tần Trác quan hệ rất tốt, hắn hiện tại thế nào rồi, cô cũng phải hỗ trợ nhìn mộ chút, chớ đi sai đường.Nghe cô muốn đi Bằng Thành, Trương Quế Lan cười nói: "Chừng nào con đi, mẹ cũng đi!""Tiệm cơm mẹ không mở nữa hả?" Hoa Chiêu hỏi."Có Kim Viên Viên trông coi rồi, mẹ nghỉ một thời gian cũng không có việc gì." Trương Quế Lan nói ra.Ngay từ đầu tiệm cơm ở Bằng Thành không có người chủ bếp, bà phải tự mình ra trận, nhưng từ khi biết Âu Dương, sau khi thuê Kim Viên Viên, bà liền thanh nhàn rồi.Tiệm cơm cũng phát triển càng ngày càng tốt, bà cũng yên lòng rồi.Hoa Chiêu nhíu mày, cái gì cũng chưa nói.Đến lúc đó nhìn xem sẽ biết.Bây giờ nói, Trương Quế Lan đoán chừng cũng không hiểu, bởi vì bà tín nhiệm bọn họ.Hoa Chiêu đột nhiên nhớ tới Hứa Tri Minh, muốn cùng mẹ chia xẻ tin tức tốt."Con đem Thu Tú Vân an bài đến bên cạnh nhà Hứa Tri Đức, nghe nói cuộc sống của bọn họ hiện tại trôi qua rất náo nhiệt."Bà Hứa không phải đèn đã cạn dầu, Thu Tú Vân hiển nhiên cũng không phải.Hai người vừa gặp mặt trong ngày hôm ấy đã đánh nhau cho toàn bộ cư xá đến xem náo nhiệt.Về sau mỗi ngày đều đánh.Thu Tú Vân nghĩ đến dọn nhà đi, kỳ thật bà ta không muốn phá hư quan hệ với "mẹ chồng tương lai ".Nhưng bà ta lại không nỡ dùng tiền.Bà ta cùng con gái không có hộ khẩu thủ đô, nên không tìm thấy công tác, mỗi ngày miệng ăn núi lở, số tiền Hứa Tri Minh cho dùng không được bao lâu cũng sẽ bị ăn hết, bà ta không nỡ tiêu một phân tiền.Cho nên cuối cùng bà ta chẳng những không chuyển đi, Hoa Chiêu chỉ cho một tháng tiền thuê nhà, đến kỳ tiếp theo bà ta không tìm thấy Hoa Chiêu, đã vào ở nhà Hứa Tri Đức."Thật sự rất lợi hại." Hoa Chiêu thở dài.Trương Quế Lan lại có chút cười không nổi.Lợi hại như vậy, còn tiến vào nhà Hứa Tri Đức, có vẻ như đối với Hứa Tri Minh còn chưa từ bỏ ý định."Mẹ, mẹ còn chưa bỏ xuống được chú Hứa?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan lại lập tức lắc đầu: "Người phụ nữ lợi hại như vậy, mẹ cũng không muốn dính vào, mẹ không muốn cuộc sống sau này thường xuyên cãi nhau, mẹ đã sống đủ loại cuộc sống này rồi."Trương Quế Lan thở phào, đuổi Hoa Chiêu: "Mau đi xem đứa nhỏ đi thôi, lâu như vậy khẳng định đã đói bụng, mẹ nấu cơm cho con."Hoa Chiêu dở khóc dở cười mà nhanh chóng đi về phía sau viện tìm kiếm, cô đã nghe thấy tiếng khóc của thằng bé rồi.Tiểu gia hỏa này thật có thể khóc, giống như khi nó mới sinh ra, giọng vừa cao và sáng, trước mắt đây là điểm duy nhất giống bé trai.Hoa Chiêu cũng không dám nghĩ, sau này nhìn vào một khuôn mặt như con gái đến khi mở miệng lại mang giọng con trai, người khác sẽ có biểu lộ gì. . . .Không nên không nên, cô nhất định phải nuôi thằng bé MAN một chút!Cho nên khi Hoa Chiêu đón lấy tiểu Thận từ trong tay Diệp Danh, đã cự tuyệt quần áo và chăn mà anh cả đã chọn cho bé.Đều là màu vàng, thậm chí hồng nhạt đấy.Diệp Danh cũng muốn nuôi thằng bé như bé gái rồi.Vì để dễ nuôi, anh cả cái gì cũng có thể tiếp nhận, một chút "Phong kiến mê tín" tính là cái gì."Không nên không nên, bây giờ làm như vậy sau này thằng bé trưởng thành cũng xem mình là bé gái, tương lai muốn gả cho người ta thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó mọi người sẽ khóc đấy!"Những lời này quá đáng sợ."Như vậy không được, vậy cũng đổi lại nhũ danh luôn? Gọi Tiểu Điền Điền!" Miêu Lan Chi nói.Bà thực sự biết có nam nhân thích nam nhân đấy, ví dụ ngay trước mắt, bà cũng không dám mạo hiểm!Những người khác không lên tiếng, hình như đang suy nghĩ xem chuyện này có được hay không?Hoa Chiêu cũng không quan tâm bọn họ đang nghĩ cái gì, ôm đứa nhỏ đi cho ăn.Một lát sau, Diệp Anh gõ cửa đi vào.Diệp Anh tiến đến, ngồi ở bên cạnh Hoa Chiêu muốn nói lại thôi.Hoa Chiêu hỏi: "Có chuyện gì? Chị không muốn để anh rể làm phó tổng giám đốc nữa hả?"Diệp Anh sững sờ lắc đầu: "Không phải chuyện kia, chuyện kia bọn chị đã quyết định rồi, chị mặc kệ hắn rồi, hắn thích làm thế nào thì làm.""Vậy có chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Anh thở dài: "Đứa bé kia, bây giờ đang ở chỗ mẹ chị rồi, nem có thể khuyên nhủ bà ấy, để bà ấy đừng nuôi nữa?"Hoa Chiêu sững sờ: "Đứa bé kia?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận