Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1048 - Hắc Điếm



Chương 1048 - Hắc Điếm



Chương 1048: Hắc Điếm"Lần đầu nghe nói, đầu bếp một nhà hàng phải giữ bí mật đấy, có cái gì tốt mà phải giữ bí mật vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Đầu bếp chỗ chúng tôi có trù nghệ cao siêu, đương nhiên phải phòng ngừa người khác đào góc tường." Kim Viên Viên vừa cười vừa nói.Thái độ rất tốt, nửa nghiêm túc nửa là vui đùa, mặc dù cự tuyệt người ta, cũng sẽ không khiến cho người ta tức giận.Cùng kẻ ngốc kia hoàn toàn là hai cái cấp bậc."Đó là em gái ruột của cô?" Hoa Chiêu lại hỏi."Không phải." Kim Viên Viên lập tức nói: "Chẳng qua là đồng hương cùng họ mà thôi, ở thôn bên cạnh đấy, thôn chúng tôi mọi người đều họ Kim, tuổi con bé tương đối nhỏ, gọi tôi là chị."Hoa Chiêu không tin, cô thấy hai người này có chút tương tự đấy.Chỉ có điều Kim Viên Viên trang điểm, che dấu chút tương tự kia."Cô ta năm nay bao nhiêu tuổi rồi hả? Đã đi ra công tác. Tiệm cơm của các người tuyển lao động trẻ em sao?" Hoa Chiêu hỏi.Kim Đào Đào lập tức trừng mắt: "Cô quản thật rộng, còn quản nữa. . .""Câm miệng! Đi qua một bên!" Kim Viên Viên lập tức nói.Kim Đào Đào quệt mồm không lên tiếng nữa, bất quá không đi."Nó năm nay 18 rồi, chỉ là nhìn có chút nhỏ con." Kim Viên Viên nói."Tôi không tin, đem chứng minh thân phận ra tôi nhìn xem." Hoa Chiêu nói."Cô!" Kim Đào Đào lại muốn nói chuyện, đã bị Kim Viên Viên véo một cái, kéo ra phía sau."Khách nhân quản xác thực có chút rộng rồi." Kim Viên Viên quay đầu nói với Hoa Chiêu nói."Không có chứng nhận thân phận? Tôi đây sẽ đến bộ công thương tố cáo các người thuê lao động trẻ em." Hoa Chiêu nói.Về các loại vấn đề pháp luật, Hoa Chiêu đã cùng Trương Quế Lan giảng giải rõ ràng đấy.Hơn nữa bếp ở thủ đô tuyển công nhân, hầu như đều là Trương Quế Lan tự mình làm đấy, không thể tuyển lao động trẻ em, đây là một câu hỏi khó.Tuy hiện tại lao động trẻ em kỳ thật rất phổ biến đấy, rất nhiều đứa nhỏ mười bốn mười lăm tuổi không đi học phải đi ra ngoài công tác, cũng không có người quản.Nhưng đó là không có người tố cáo, có người tố cáo, là lao động trẻ em, sẽ có vấn đề.Cho nên Trương Quế Lan vô luận như thế nào cũng sẽ không thuê lao động trẻ em.Hoa Chiêu ngược lại muốn nhìn, Kim Viên Viên này có thủ đoạn gì, đem Kim Đào Đào vào làm.Bộ dạng Hoa Chiêu không giống đang nói đùa.Kim Viên Viên lại nhìn về phía Diệp Thâm đang ôm đứa nhỏ ngồi ở chỗ kia, vô luận Hoa Chiêu làm cái gì cũng một bộ mặc kệ, không tham dự.Ánh mắt Diệp Thâm chỉ ở trên người tiểu Thận.Thằng bé hình như cảm thấy không khí khẩn trương, ở trong ngực anh uốn qua uốn lại.Anh vỗ nhè nhẹ, đong đưa, thằng bé mới yên tĩnh một chút.Kim Viên Viên lại nhìn thoáng qua Hoa Chiêu."Không có chứng nhận thân phận? Vậy chính là lao động trẻ em rồi, lát nữa. . . .""Nó có chứng nhận thân phận." Kim Viên Viên quay đầu nhìn Kim Đào Đào: "Đi thấy thẻ chứng nhận của em ra đây.""Em. . ."Kim Viên Viên dùng sức véo cô ta một cái, trừng mắt: "Em cái gì? Chứng minh thân phận đâu rồi?"Hoa Chiêu cười, đây là sợ quả đào ngốc này lại nói thật ah.Kim Đào Đào ủy khuất nói: "Em đã quên để ở chỗ nào rồi, không phải chị đang giữ sao."À, Kim Viên Viên nghĩ tới, nói với cô ta: "Trong ngăn nhỏ trong túi ở dưới giường, cô đi lấy đến.""Cô chẳng những giúp hàng xóm cùng thôn còn giúp người cất chứng minh thân phận, còn để cho cô ta lục túi của mình, quan hệ giữa các cô cũng không tệ ah." Hoa Chiêu cười nói.Nụ cười mỉm luôn treo trên mặt Kim Viên Viên đã không còn.Ôn hoà nói: "Con bé gọi tôi một tiếng chị, người lại cẩu thả, tôi đã giúp nó cất, trong túi tôi cũng không có đồ gì sợ người ta nhìn thấy."Hoa Chiêu từ chối cho ý kiến.Kim Đào Đào rất nhanh đã chạy về, đem một tờ chứng minh thân phận ném đến trên người Hoa Chiêu."Xem đi! Xem! Cô biết chữ sao?"Diệp Thâm ngẩng đầu, ánh mắt trầm xuống nhìn cô ta.Kim Đào Đào co rúm lại, trốn đến sau lưng Kim Viên Viên rồi.Hoa Chiêu nhặt tờ chứng minh kia lên, phụt cười."Cô mới không biết chữ a? Cầm chứng minh thân phận của nam đi ra? Ân, tuổi ngược lại là 18 tuổi, đoán chừng cô chỉ biết đếm con số."Kim Đào Đào lập tức đỏ mặt.Kim Viên Viên trừng mắt liếc cô ta, nhớ tới cái gì, tự mình quay người trở về đằng sau.Bếp Trương gia bao ăn bao ngủ.Đằng sau chính là ký túc xá công nhân.Chỉ chốc lát sau, Kim Viên Viên cầm một tờ chứng minh thân phận đi ra."Cái này cũng không phải là Kim Đào Đào ah, là Kim Phán Phán à." Hoa Chiêu nói: "Hơn nữa ảnh chụp căn bản không phải cô ta, đây là chứng minh của người khác."Kim Viên Viên nói ra: "Chính là nó đấy, Phán Phán là tên thật của nó, Đào Đào là nhũ danh, về phần ảnh chụp, do chụp từ mấy năm trước rồi, biến dạng rồi.""Được a, cô nói cái gì thì là cái đó." Hoa Chiêu nói ra.Cô đã biết chứng nhận thân phận đã bị gian lận, cũng biết Kim Viên Viên làm thế nào mà nhảy qua được Trương Quế Lan đấy.Chỉ trách mẹ làm việc không cẩn thận."Tốt rồi, tôi không có vấn đề gì nữa rồi, tính tiền." Hoa Chiêu nói ra.Kim Viên Viên nhìn một bàn đồ ăn, nhịn không được hỏi: "Khách nhân sao không ăn nhiều một chút? Tay nghề đầu bếp của chúng tôi tuyệt đối không thể chê.""A." Hoa Chiêu cười lạnh một tiếng, đồ ăn ăn ngon là do tay nghề đầu bếp sao?."Vừa rồi người đàn ông kia nói đúng, nhìn bộ dạng của mấy người đầu bếp kia thì có thể làm ra được cái gì, tôi sợ bọn họ hạ độc trong thức ăn." Hoa Chiêu nói.Mặc dù không hạ độc, có một con gián con kiến, dùng nước rửa chân gì đó cũng có thể xảy ra."Cô nói cái gì vậy!" Kim Đào Đào lại tức giận: "Cô cùng một nhóm với bọn họ a? Đến bới móc hay sao?"Hoa Chiêu không muốn nói chuyện với cô ta, quá tự hạ thấp mình rồi."Tính tiền." Cô nói ra."Hừ." Kim Đào Đào hừ lạnh một tiếng, chạy tới trước quầy, nói nhỏ với người phụ nữ bên trong."Mỗi món đồ ăn tính thêm 5 đồng.""Không được, cô ta gọi món cũng không nhìn giá đấy, có lẽ là không thiếu chút tiền ấy, vậy thì tăng mấy lần!""Tuổi còn trẻ đấy, tiền còn không biết làm sao mà tới đây này!""Cho rằng gả cho một người đàn ông có tiền thì giỏi hả? Hừ!"Hoa Chiêu nghe thấy cô ta lẩm bẩm, lập tức im lặng.Cô đứng dậy đi tính tiền, Kim Đào Đào đứng bên trong, cười ngọt ngào: "Ngài khỏe chứ, tổng cộng hết 1180 đồng!"Hoa Chiêu gật gật đầu, theo giá gốc, bàn kia chỉ đến 500 đồng.Hơn hai mươi món ăn 500 đồng, ở bên này giá cả cũng rất “bình dân”.Nhưng cô lại không trả tiền: "Đem thực đơn ra tôi nhìn xem.""Chúng tôi không có thực đơn." Kim Đào Đào lập tức nói."Tiệm cơm không có thực đơn?" Hoa Chiêu đứng trước một bàn thực khách, hỏi: “Nhà hàng này có thực đơn không?Đối phương nhìn cô, lại nhìn Kim Viên Viên, gật đầu: "Có thực đơn, chúng tôi vừa dùng thực đơn gọi món.""Bây giờ muốn nói thế nào?" Hoa Chiêu hỏi Kim Viên Viên.Kim Viên Viên cười, bình tĩnh nói: "Tôi vừa mới nhận được quyết định của bà chủ, giá cả bên trên có điều chỉnh, cho nên thu hồi thực đơn muốn làm một cái mới, thật có lỗi, các người tới thật không khéo rồi."Hoa Chiêu gật đầu, lợi hại, một câu giá cả bên trên có điều chỉnh đem chuyện Kim Đào Đào tăng giá loạn đều cho qua."Thật sự là hắc điếm ah." Cô nói ra."Cô đang nói cái gì vậy? Cô chính là đến bới móc đấy! Ah! ~" Kim Đào Đào đột nhiên lại hét lên một tiếng.Trong phòng bếp lại rầm rầm, một nhóm đàn ông bị cô ta triệu hoán đi ra."Ai? Ai lại bới móc?"Diệp Thâm ôm đứa nhỏ, ánh mắt cẩn thận xẹt qua đám người, hỏi Hoa Chiêu: "Em đến hay là anh đến?"Đều là mấy người bình thường, Hoa Chiêu có thể giải quyết."Anh trông con, em đến." Hoa Chiêu nói.Đám người này, thật sự làm cô tức giận!Cô tiện tay cầm cái ghế bên cạnh lên."Nhẹ chút." Diệp Thâm nói.Vốn khí lực cũng rất dọa người rồi, hiện tại lại dùng tới vũ khí, đừng tạo ra tai nạn chết người ah."Dạ." Hoa Chiêu lên tiếng cũng muốn động thủ.Cửa lớn sau lưng đột nhiên bị đẩy ra, một đám người vọt đến, trong tay cầm vũ khí.Hoa Chiêu quay đầu lại, phát hiện là mấy người đàn ông trước đó rời đi, mang theo một đám người trở về rồi."Ai ôi!!!, các người cũng thấy bọn hắn không vừa mắt à nha?" Người đàn ông thấy tư thế trước mắt liền cười cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận