Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 111 - Sinh Đôi



Chương 111 - Sinh Đôi



Chương 111: Sinh Đôi."Chuyện gì xảy ra vậy?"Người hỏi chính là thím hai của Diệp Thâm, Lưu Nguyệt Quế, bà vẻ mặt mờ mịt, không hiểu.Diệp Chấn Quốc nhìn Diệp Mai hỏi: "Con đã hiểu chưa?"Diệp Mai trầm mặc gật đầu: "Đã hiểu."Tiếp theo trong nháy mắt bà liền nổi giận: "Mang bọn họ đi! Tôi muốn đích thân thẩm vấn!"Mã Kiến Quốc lướt qua Diệp Thâm, nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đáp lại cô bằng một nụ cười xinh xắn.Mã Kiến Quốc hé miệng, quay người kéo lấy Vương Chí Dũng đi ra ngoài.Vương Chí Dũng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hoa Chiêu, cho đến khi khuất bóng.Tiểu Vương kéo lấy lão yêu bà, hai người đi ra ngoài đem người nhét vào trên xe.Diệp Mai đứng lên, nhìn Hoa Chiêu: "Ta sẽ tra rõ ràng, trả trong sạch lại cho cháu."“Dạ, cô cả cố gắng lên!" Hoa Chiêu cười đến ngọt ngào.Cô một chút cũng không trách Diệp Mai, người không biết không có tội nha. Nếu là cô, cô cũng sẽ làm như vậy.Diệp Mai nhìn nụ cười của cô sững sờ, trên người xảy ra chuyện như thế này mà còn có thể cười đến ngọt ngào như vậy, thật sự là không tim không phổi ah…Bất quá bà cũng không tự giác nở nụ cười, không tim không phổi điểm cũng tốt, bà không thích một cô gái tâm địa gian xảo.Diệp Mai quay người đi ra ngoài.Những kẻ gây rối đã đi hết, căn phòng yên tĩnh trong chốc lát bỗng hỗn loạn."Đến cùng chuyện gì xảy ra à?" Lưu Nguyệt Quế vẫn còn đang lúng túng.Thím ba Chu Lệ Hoa lại đoán được: "Đây là do có người muốn hại Hoa Chiêu hoặc danh tiếng nhà họ Diệp của chúng ta, cố ý nhờ người đến vu oan! Nhưng có thể đối phương nhận sai tin tức khiến bọn họ nhận nhầm người." ""Cái này làm sao có thể nhận lầm vậy?" Lưu Nguyệt Quế vẫn đang ngơ ngác: "Hai người chênh lệch nhiều như vậy." Bọn hắn bị mù sao?“Cháu từng khá béo.” Hoa Chiêu giải thích: “Giống với thân hình của Khổng Ni”.“Hả?” Câu này hoàn toàn khiến mọi người ngạc nhiên, đặc biệt là Khổng Ni.Cô ta đột nhiên từ dưới đất bật dậy: “Sau đó cô giảm cân như thế nào?” Giảm cân xong, đẹp như vậy, cô ta cũng muốn!“Mỗi ngày hai bữa, mỗi bữa một bát nhỏ, mỗi ngày leo mấy chục dặm đường núi, kiên trì… trong một khoảng thời gian, sẽ giảm cân.” Hoa Chiêu nói.Ánh sáng trên mặt Khổng Ni chợt tắt, ăn ít như vậy sao? Không, không, sống như vậy còn ý nghĩa gì nữa?Diệp Thâm đỡ Hoa Chiêu ngồi xuống, nói với cô: "Anh đi ra ngoài một lát.""Ah. . ." Hoa chiêu lập tức đoán được hắn là muốn đi tìm Vương Chí Dũng: "Anh ra tay chú ý một chút…Đừng có làm loạn."Diệp Thâm lập tức nở nụ cười, đáy mắt sát khí lạnh như băng lập tức tiêu tán hơn phân nửa.“Anh biết.” Hắn không khỏi vươn tay sờ sờ tóc Hoa Chiêu, nói: “Em nhất định đã rất sợ hãi, lát nữa đừng làm gì, liền ngồi ở chỗ này chờ anh trở lại.”.Hoa Chiêu…Diệp Thư trợn tròn mắt, như vậy cũng được? Cô nhìn về phía thím hai, cô thấy bà ấy đã nhíu mày rồi, nhưng vì sắc mặt của Diệp Thâm nên không nói gì.Diệp Thâm rời đi, những người đàn ông khác trong nhà họ Diệp cũng đi theo.Bọn họ là bị Diệp Mai "Có chuyện quan trọng" gọi về đấy, Hoa Chiêu lại không phải là lần đầu tiên đến thăm, không cần bọn hắn phải ở lại nữa.Mấy người đàn ông đều đi rồi, Lưu Nguyệt Quế cùng Chu Lệ Hoa hoàn toàn buông lỏng.Họ không đề cập đến chuyện xấu hổ trước đó, như thể không có gì xảy ra.Lưu Nguyệt Quế lôi kéo tay Hoa Chiêu, một bên nhìn một bên khen ngợi, chẳng những thổi phồng Hoa Chiêu, còn phóng đại Diệp Thâm."Tiểu Thâm nhà ta, vô thanh vô tức đấy, đột nhiên tìm được cô vợ xinh đẹp như vậy, hiện tại con đều đã có, chuyện lớn trong đời lập tức liền hoàn thành. Lại nhìn hai đứa kia nhà thím, lại để cho bọn chúng đi gặt mặt, cũng giống như muốn mạng chúng vậy! Mỗi ngày cũng không biết làm cái gì, cô gái cũng không ăn người!" Lưu Nguyệt Quế càng nói càng sinh khí.Diệp Thư cười thầm, phụ nữ không ăn thịt ngươi, nhưng là ngươi ăn thịt phụ nữ.Hai đứa em họ kia chắc bị thím hai doạ sợ rồi, thật sự tìm được vợ mà rơi vào tay thím hai, không đến mấy ngày liền tức giận chạy về nhà mẹ đẻ?Hai người chị của họ từ khi lấy chồng, từ sau khi kết hôn có thể không cần về nhà mẹ đẻ liền không về, trở về cũng chỉ ngồi một chút liền đi, cứ như có mũi kim châm trên ghế sô pha vậy.Chu Lệ Hoa nhìn bụng Hoa Chiêu, ánh mắt lóe lên, cười hỏi: "Mấy tháng rồi? Khi nào thì sinh?"Hoa Chiêu ngồi như vậy, để tay trên bụng, liền lộ ra mang thai, hơn nữa nhìn lấy có chút lớn, cùng tin tức nói hơn 3 tháng có chút không giống đâu?Trước kia bọn họ cũng không nghĩ nhiều, nhưng sự tình vừa mới xảy ra, cho dù hiện tại biết đại khái đều là giả, cũng sẽ không tự giác mà suy nghĩ nhiều.Hoa Chiêu cũng biết chuyện này, cô giơ bụng nghi ngờ hỏi Diệp Phương: "Cô à, con cũng nghĩ bụng lớn nhanh quá."Diệp Phương ngồi bên cạnh đưa tay sờ soạng: "Thật sự là so với lần trước lớn hơn rất nhiều. Tốc độ này quả thực nhanh hơn người bình thường, nhưng cấu tạo cơ thể mỗi người đều khác nhau, có người đến lúc sắp sinh cũng không lộ ra nhiều, cháu như vậy là chuyện bình thường."Bà không nghĩ nhiều về điều này.Vừa nghe được tin từ Diệp Mai, bà xác thực kinh ngạc một chút, nhưng là bà từ trong đáy lòng không tin Hoa Chiêu là cái loại người này.Kết quả chứng minh xác thực không phải, cái kia chính là một trận vu oan vụng về mà đến mục tiêu cũng sai.Về phần bụng của Hoa Chiêu, bà đã từng chứng kiến một người phụ nữ khi mang thai đã tăng 50 cân, và cái bụng đó lớn lên rất nhanh.“Cháu đã từng rất béo.” Diệp Phương liếc nhìn Khổng Ni, nói với Hoa Chiêu: “Vậy thì cháu có thể là thể chất dễ béo, cháu gần đây ăn hơi nhiều rồi phải không? Nên khống chế một chút, ăn ít vài món, không đói bụng là được, đừng để quá mập, đến lúc đó không dễ sinh."“Dạ.” Hoa Chiêu cười gật đầu: “Gần đây ăn rất nhiều… nhưng luôn cảm thấy bụng có chút không đúng.”“Sao vậy?” Diệp Phương lập tức hỏi."Cháu có thể cảm giác được thai nhi cử động, nhưng là thỉnh thoảng lại chuyển động chỗ này, có lúc hai bên cùng động, xa như vậy ..." Hoa Chiêu hai tay đặt ở hai bên bụng, vẻ mặt không xác định, lại chờ mong hỏi thăm: “Cháu đang mang thai hai đứa?"Cô phải công bố chuyện sinh đôi, nếu không sẽ luôn có người làm to chuyện về bụng bầu của cô. Ai bảo cô và Diệp Thâm chỉ một lần liền mang thai? Thật quá là tình cờ."Ah!" Diệp Thư lập tức kinh hô.“Để cô xem!” Diệp Phương lập tức đặt tay lên bụng cô. Hơn nữa lập tức cũng cảm giác được thai động.Hoa Chiêu có lúc thật sự cho rằng hai tên tiểu tử này không ngủ, sao mỗi ngày đều hoạt bát như vậy. Người ta đếm cử động của thai nhi, hơn 10 lần trong 24 giờ là chuyện bình thường, nhưng cô hoàn toàn không thể đếm được.Diệp Phương sờ lại sờ, trong lòng cảm động, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc."Ngày mai ... không được, hiện tại liền đến bệnh viện làm siêu âm B nhìn xem! Đi thôi." Bà đứng dậy nói.Lúc này ở bệnh viện cũng đã có siêu âm B rồi, dù sao cũng tương đối trân quý, rất hiếm có."Đi một chút đi." Diệp Thư cẩn thận từng li từng tí mà lôi kéo Hoa Chiêu từ trên ghế đứng lên.Thái độ đó còn cẩn thận hơn cả khi cô nghĩ mình có thai, Hoa Chiêu cười ha hả.Ba người họ chào những người khác và đi ra ngoài.Lưu Nguyệt Quế một mực tiễn đưa tới cửa, muốn cùng đi theo một lúc, bị Diệp Phương khuyên trở về rồi.Chu Lệ Hoa ngồi ở trên ghế sa lon, liếc mắt nhìn người bên cạnh, nãy giờ như người vô hình không lên tiếng, Văn Tịnh, nói thầm một câu: "Cái thai này thế nhưng lại là trưởng tôn của lão Diệp ah, còn muốn sinh đôi, thật đúng là đại hỷ sự ah."Nụ cười Văn Tịnh cứng lại, móng tay cắm vào lòng bàn tay càng sâu.Từ lúc vào cửa cô đã cao hứng vô cùng… Kết quả không chỉ có lãng phí hưng phấn, cuối cùng lại còn giáng cho cô ta một bạt tai như vậy.Cô ta cầu con bao nhiêu năm, kết quả một đứa cũng không có. . . Người ta lại một bụng đến hai đứa, có một số người sao lại tốt số như vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận