Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 527 - Khổ Nhục Kế.



Chương 527 - Khổ Nhục Kế.



Chương 527: Khổ Nhục Kế.Ngày hôm sau, ba cha con Từ gia sáng sớm đã xuất phát, tìm được nhà xưởng bánh bích quy.Từ Mai lúc này còn chưa đi, đang phân phối nhiệm vụ hôm nay cho mọi người."Loảng xoảng loảng xoảng" Cửa lớn bị nện tiếng nổ.Nghe thanh âm đã cảm thấy không tốt.Rốt cuộc đã có người đến bới móc rồi hả? Là ai?Lưu Tiền cùng mấy anh em đi mở cửa.Kết quả ngoài cửa là ba người mà ai cũng không nhận ra, bọn hắn còn tưởng rằng sẽ là Phùng Long."Từ Mai có ở đây không?" Từ Cương hỏi.Vẫn là đến tìm Từ Mai hay sao?"Các người là ai?" Lưu Tiền nhíu mày hỏi."Tôi là cha nó!" Từ Cương nói ra.Lưu Tiền lông mày càng nhăn, những người khác biểu cảm cũng lúng túng.Cha ruột đến tìm con gái, nhưng giọng điệu này, giống như không phải tìm con gái mà là kẻ thù.Từ Mai cái mệnh này ah…So với trong lời đồn còn tệ hơn rất nhiều!Bọn hắn biết nhiều nhất là cô không gặp được nhà chồng tốt, thiếu chút nữa đem mạng cũng bồi vào, hoá ra nhà mẹ đẻ cũng là cái đức hạnh này.Nhưng là cha ruột, Lưu Tiền không thể mắng cũng không thể đánh rồi, hắn nhìn vào trong phòng.Động tĩnh lớn như vậy Từ Mai có lẽ nghe thấy được.Từ Mai xác thực nghe thấy được, nhanh chóng phân phối hết cho mấy người còn lại rồi mới đi tới.Cô có dự cảm, không đem thịt phân phối xong, ngày hôm nay cô cũng không rảnh rồi."Cha, sao cha lại tới đây?" Từ Mai đứng ở trước mặt Từ Cương hỏi.Từ Cương nhướng mày, âm dương quái khí mà nói: "Mày còn biết tao là cha của mày sao? Nghe nói mày không còn quan hệ gì với nhà họ Từ, còn tưởng rằng mày không nhận ra cha mình nữa!"Từ Mai nhíu mày, không trả lời câu hỏi này, cha cô không phải là người có thể lý luận, cùng ông ta nói dóc là vô dụng."Cha, các người hôm nay tới là muốn làm gì?"Nói ra cái này, Từ Cương dừng lại thoáng một phát, nhất thời không thể không biết xấu hổ mà mở miệng… Bất quá ông ta lấy lại bình tĩnh, nói ra: "Cha tới đón con về nhà ở, con là một cô gái trẻ lại một mình ở bên ngoài, chúng ta lo lắng."Ồ? Đó là một người cha ruột mặt lạnh tim nóng? Người xem náo nhiệt đều sững sờ.Đã có chuyện ngày hôm qua, Từ Mai ngược lại có thể đoán được ông ta vì sao nói như vậy. Ông ta ngược lại rất biết nói chuyện."Cha, hai lần con nằm viện, hai lần bệnh tình nguy kịch, bệnh viện đều thông báo cho các người rồi, nhưng các người không ai đến xem qua con, nếu không phải y tá mua cơm cho con, con đã chết đói, hiện tại, cha lại nói sợ con ở bên ngoài một mình nên lo lắng? A."Giọng của cô quá châm chọc, làm cho Từ Cương sượng mặt, ông ta vừa muốn nói chuyện, chợt nghe Từ Mai tiếp tục nói: "Ngày hôm qua mẹ đã tới đi tìm con rồi, nói các người muốn con đem hết tiền kiếm được đều phải giao cho các người, còn có về sau tiền lương mỗi tháng cũng phải nộp lên, cha hôm nay cũng vì việc này mà đến a?"Xung quanh lập tức vang lên một mảnh âm thanh hút không khí, tất cả mọi người trừng to mắt nhìn Từ Cương.Kỳ thật bọn hắn kiếm được tiền, hầu hết mọi người đều giao cho trong nhà đấy, thậm chí có mấy người thật sự ngoại trừ lưu lại mấy đồng tiền chính mình cần dùng gấp, còn lại toàn bộ đều giao cho trong nhà.Nhưng đó là bởi vì chính bọn hắn cam tâm tình nguyện, mọi người vui vẻ hòa thuận với người một nhà, bọn hắn có thể vi gia đình mà cống hiến, bọn hắn rất vui vẻ.Lại nhìn Từ Mai, tình huống như thế nào? Bệnh tình nguy kịch người nhà đều không đến liếc mắt nhìn? Có tiền lập tức đi tới, nói là "Lo lắng" ?Làm cho lòng người lạnh ngắt ah.Nếu như là loại người nhà này, bọn hắn cũng sẽ không giao một phân tiền đấy.Trên mặt Từ Cương thực sự không nhịn được rồi, ông ta cũng không lấy cớ nói xạo, nói mình không phải là vì tiền mà đến hay sao? Cái kia không có khả năng.Ông ta đưa tay liền đánh, vừa nhanh lại hung ác, những người khác không kịp phản ứng."BA~" mà một tiếng giòn vang, mặt Từ Mai lập tức sưng lên, khóe miệng cũng có máu chảy xuống, người cũng ngã về phía sau."Từ Mai!" Lưu Tiền quát to một tiếng, tiến lên đỡ lấy Từ Mai.Hắn không ngờ rằng một người cha lại động thủ với đứa con gái lớn như vậy.Từ Mai nhưng lại đoán được, cha đánh cô đó là chuyện thường ngày, từ nhỏ đã vậy, từ khi cô gặp chuyện không may về sau, càng như vậy.Trước kia cô có thể trốn liền trốn, nhưng hôm nay cô không muốn trốn.Cô né, đằng sau chính là những trận cãi nhau không dứt …Còn nhao nhao không ra kết quả gì ra, không bằng cô…Từ Mai hai mắt khẽ đảo, ngất luôn."Từ Mai!" Lưu Tiền kinh hãi, lại vừa lay động vừa ấn huyệt nhân trung - giữa mũi và miệng, đều không có tác dụng.( nhưng làm Từ Mai đau chết mất. . . )Lưu Tiền đột nhiên ngẩng đầu trừng mắt nhìn Từ Cương: "Ông đem người đánh chết. . . Các anh em, bắt ông ta đi đồn công an!"“Được!” Bảy tám người phía sau lập tức đồng ý mà vây quanh ba người ông Từ, bọn họ bị bắt trong gang tấc, sau đó thật sự đẩy đến đồn cảnh sát.Lưu Tiền lúc này đã ôm Từ Mai chạy đến bệnh viện.Cảm giác được cha cùng những người kia đều đi xa, Từ Mai mở mắt: "Thả tôi xuống, tôi không sao."Lưu Tiền sững sờ một lúc mới kịp phản ứng, chậm rãi đem cô thả trên mặt đất, trong lòng cũng thở phào một hơi, không có việc gì là tốt rồi.Từ Mai đứng ở trên mặt đất, vụng trộm nhìn theo phương hướng của cha.Lưu Tiền lập tức có chút xấu hổ: "Nếu không đem bọn họ gọi về?"Hắn vừa rồi tuy không có cho rằng Từ Mai bị một cái tát đánh chết, nhưng cũng đánh ngất xỉu rồi, vậy lại không được! Tuy là cha ruột, cũng phải trả giá thật nhiều!Từ Mai nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Lúc này nếu đem bọn họ gọi về, lại không dứt ra được rồi."Nhưng về sau làm sao bây giờ? Cô không biết.Cô lại không chết thật, cha vào đồn bị cảnh sát điều tra một chút, bọn hắn lại được thả đi ra."Đi, đưa tôi đến nhà Hoa Chiêu." Từ Mai nói ra.Hoa Chiêu thông minh, khẳng định biết xử lý ra sao.Cô thật đúng là có chút chóng mặt, hơn nữa hôm trước cùng Phùng Long đánh nhau một trận, hôm nay cảm giác trên người càng đau, cho nên hãy để cho người ta đưa đi thì tốt hơn.Lưu Tiền không nói hai lời, trở về đạp xe đạp liền mang theo Từ Mai đến nhà Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nghe bọn họ nói chuyện đã xảy ra, nhịn không được cười ha ha."Cô còn cười! Quá không phúc hậu rồi!" Từ Mai cả giận nói."Thật có lỗi thật có lỗi, tôi không phải cười cô, lại càng không hả hê, tôi chỉ cảm thán, cô thật thông minh, một chiêu khổ nhục kế liền giải quyết tất cả phiền toái." Hoa Chiêu nói ra."Ở đâu ra thông minh, chuyện phía sau làm sao bây giờ tôi còn không biết đâu rồi, giải quyết tất cả? Giải quyết như thế nào?" Từ Mai khiêm tốn hỏi."Cô bây giờ đi bệnh viện, hãy nói mình đau đầu, giả bộ bất tỉnh, xem bệnh tốn thật nhiều tiền…Cha cô đánh cô, liền phải trả giá thật nhiều, anh trai cô ngược lại không có việc gì, nhưng cô chóng mặt phải ở trong bệnh viện, bọn hắn nếu dám đi, lại để cho bác sĩ đòi tiền bọn hắn." Hoa Chiêu nói ra.Từ Mai gật đầu, như vậy ngược lại có thể tạm thời giải quyết một phần phiền toái."Nhưng tôi cũng không thể luôn ở trong bệnh viện, tôi còn phải kiếm tiền! Còn có, cha tôi cũng không thể thực sự vào tù, bằng không thì ông bà nội sẽ giết chết tôi."Hoa Chiêu gật đầu: "Đi đến bệnh viện của cô cô tôi làm, có người quen xử lý, đến lúc đó cô giả vờ giả vịt vụng trộm đi ra là được. Mặt khác cha cô tất nhiên sẽ không giữ thật lâu, vài ngày là được rồi. Hắn về sau nếu còn chưa từ bỏ ý định…"Cô cũng không có biện pháp gì tốt rồi, rốt cuộc là cha mẹ, trừng phạt không được chửi bới cũng không được…"Bất quá binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, giả bộ một lần không được liền giả bộ hai lần, bọn hắn dám đến, dám động tay, cô liền chóng mặt ngất xỉu cho bọn hắn xem! Ai động thủ thì bắt người đó!" Hoa Chiêu cười nói: "Nhiều hơn mấy lần bọn hắn cũng không dám rồi.""Tôi chỉ sợ bọn họ không động thủ, mỗi ngày đến chặn tôi, chậm trễ việc tôi kiếm tiền." Từ Mai hiện tại trong lòng không có cái gì, không có người thân, không có đàn ông, chỉ có tiền.“Việc này cũng dễ xử lý.” Hoa Chiêu nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận