Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 220 - Ở Nhờ



Chương 220 - Ở Nhờ



Chương 220: Ở Nhờ.Đang trong bữa ăn, tiếng kêu khóc của bà Trương như một mệnh lệnh triệu tập, gọi đến tất cả dân làng.Nhưng lại không có người nào đồng tình với bà ta."Vừa nhìn đã biết chuyện gì xảy ra rồi, xem ra là không đòi được tiền rồi." Có người nói nói."Đúng thế, Hoa Chiêu có thể cho bà ta tiền sao? Đáng ra là bà ta còn thiếu nợ Hoa Chiêu mới đúng? Hơn nữa năm đó tiền lễ hỏi đều là bà ta giữ lại, hiện tại bị người ta đòi lại, chính bà ta không có năng lực, bây giờ lại quay đầu lại tìm con gái mình đòi đền bù hay sao?""Tìm cháu gái, con gái bà ta nào có tiền?""Đúng vậy ah."Mọi người thảo luận vui vẻ."Còn nói Hoa Chiêu bất hiếu, tôi chưa từng thấy qua người nào hiếu thuận hơn so với Hoa Chiêu đâu." Một người nói ra.Mọi người đều gật đầu.Hãy xem Hoa Chiêu đã làm gì cho mẹ mình? Người mẹ mặc kệ xuất phát từ lý do gì, cũng đã không xuất hiện trong bao nhiêu năm rồi. Kết quả vừa xuất hiện, xem Hoa Chiêu người ta đã làm gì, chuẩn bị đất đai, xây nhà, cho mượn tiền bạc.Đồ ăn, nước uống trong nhà cũng đưa qua, bốn anh chị em cùng cha khác mẹ trông còn thân hơn cả anh em ruột nhà khác, thực sự chưa bao giờ thấy một người tốt bụng như vậy!"Này, tôi nếu biết Hoa Chiêu tốt như vậy, con trai cả của tôi ..." Người này nửa câu sau cũng không nói hết.Ai có thể có biết trước chuyện gì? Mà trước đây, bà thật sự không thích Hoa Chiêu vừa đen nhẻm, xấu xí lại nặng hơn 100 cân, người trong thôn cũng không ai để ý đến, nếu không Hoa Chiêu đã sớm lấy chồng rồi.Đúng rồi, Hoa Chiêu trước kia là vừa đen lại xấu a?Mọi người nhìn lên cô gái trước mặt, trắng trắng mềm mềm, giống như nước trong veo, tựa như một đóa hoa vậy, nhất thời không nhớ nổi bộ dạng trước kia của cô rồi.Mọi người nói chuyện cố ý lớn tiếng, đem tiếng khoác của bà Trương đều át đi. Lại nghe một chút mọi người nói cái gì, bà Trương rốt cuộc khóc không nổi nữa.Lúc này mọi người đều nghiêng về một bên, bà ta khóc cho ai xem?"Chú đội trưởng làm phiền chú đem bọn họ đưa về nhà a." Hoa Chiêu nói với Triệu Lương Tài."Đúng, thôn chúng ta không chào đón bọn hắn!""Về sau cũng không cho bọn hắn đến nữa!""Có thư giới thiệu cũng không được!" Mọi người nhao nhao giúp đỡ Hoa Chiêu nói chuyện.Bà Trương nóng nảy: "Dựa vào cái gì? Con gái của tôi ở trong thôn của các người, dựa vào cái gì mà tôi không thể tới thăm nó? Vương pháp nào quy định đấy!""Đừng nói nhảm nữa, đi mau, ai có tâm tư cãi nhau với bà." Mọi người vây quanh, muốn đem bà Trương đẩy ra khỏi thôn.Trương Đại Toàn đã sớm thấy không ổn chạy ra đứng một bên, hiện tại không cần người ta đẩy, hắn còn muốn lén lút chạy trốn."Đợi một chút Đừng quên cháu dâu cùng mấy chắt gái của bà, mang đi hết đi!" Hoa Chiêu hô.Bà Trương giống như không nghe thấy, có thể lưu lại một người nhà bà ta ở lại cũng tốt!Kết quả mấy người trong thôn đều đến hỗ trợ, đi nhà Trương Quế Lan đem Triệu Tiểu Hồng đang ăn cơm kêu đi ra.Trong nhà không có người, lại có lương thực, Triệu Tiểu Hồng mới không bạc đãi chính mình rồi, ngày hôm nay, có thể ăn được khin khít đấy!Da mặt cô ta cũng mỏng, người ta đã đuổi cô ta đi rồi, cô ta đến cùng cũng không có ý tứ ngã xuống trên mặt đất chơi trò xỏ lá.“Bây giờ đi, bây giờ đi.” Cô ta quay trở lại trong nhà, dắt hai đứa trẻ bước ra ngoài với một cái giỏ trên lưng.“Có gì trong giỏ?” Ai đó tò mò muốn nhấc nó lên.Triệu Tiểu Hồng thoáng cái liền né tránh: "Không có gì, chỉ là mấy đồ đạc của mình sáng nay đem đến, đều là quần áo mấy đứa nhỏ, vốn cho rằng sẽ ở đây vài ngày đây này."Kỳ thật, bên trong đều là bánh bao lớn mới hấp ngày hôm nay! Là dùng bột mì tinh làm đấy.Lương thực trong tủ nhà Trương Quế Lan có bột mì tinh, cô ta đã dùng một nửa là bánh bao. Nếu không phải giỏ chứa không nổi, cô ta còn có thể làm hết rồi.Cô ta cũng không sợ Trương Quế Lan oán trách, muốn oán trách, liền nói là bà Trương lúc trước phân phó cô ta làm như vậy đấy, oán trách thì oán trách mẹ mình đi!Về phần Hoa Chiêu, chỉ có một chút bột mì tinh đấy, cô ta cũng chướng mắt, sẽ không để ý rồi.Người Trương gia đều đi rồi, không biết ngày mai có còn tới hay không.Trương Quế Lan nhìn bóng lưng của bọn hắn khẽ mỉm cười, có thể thanh tĩnh được ngày nào hay ngày đó a.Nhưng khi quay đầu trông thấy Hạ Kiến Ninh đang nói chuyện với Triệu Lương Tài, bà lại cười không nổi rồi.Hạ Kiến Ninh vậy mà nói, muốn đến nhà bà ở nhờ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận