Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 736 - Chờ Hắn Lựa Chọn.



Chương 736 - Chờ Hắn Lựa Chọn.



Chương 736: Chờ Hắn Lựa Chọn.Chuyện nên nói cũng đã nói tất cả, Diệp Thư quay người lên lầu, vừa đi vừa nói: "Nhớ chuẩn bị quà cho tôi ah.""Ah, tốt, nhất định." Diêu Khôn nói ra. Tâm tình hắn bây giờ, xác thực có chút loạn.Hết giờ nghỉ trưa, Diệp Thâm cảm thấy mỹ mãn mà cùng rời giường đi chơi đùa với bọn nhỏ, tận lực không xuất hiện trước mặt Diệp Thư.Trong mắt người ngoài, thân phận của bọn họ rất khó xử, không nên gặp mặt.Nhưng ở trong nhà này, kỳ thật người ngoài chỉ có một mình Diêu Khôn, chỉ là làm cho hắn nhìn mà thôi.Hoa Chiêu xuống lầu, đã không thấy Diêu Khôn rồi, đoán chừng đang bận rộn làm việc.Hắn đã bỏ vốn thuê một cái nhà xưởng, trước mắt đang cải tạo nhà xưởng, đặt hàng máy móc, huấn luyện công nhân. . . Vân vân và vân vân.Dù sao có hắn ở đây, Hoa Chiêu có thể đem vung tay làm chưởng quầy rồi.Trước đó ba người đã thương lượng xong, cô chỉ ra một chút tài chính cùng toàn bộ kỹ thuật, Diệp Thư ra một phần tài chính, Diêu Khôn ra tất cả phần còn lại.Hoa Chiêu chiếm 40% cổ phần trong công ty, Diệp Thư cùng Diêu Khôn mỗi người chiếm 30%, quản lý kinh doanh chủ yếu là Diêu Khôn phụ trách, Diệp Thư phụ trợ.Nhưng Hoa Chiêu có quyền quyết định cuối cùng.Diêu Khôn hiện tại có rất nhiều chuyện cần bận rộn, không ở chỗ này mới bình thường.Diệp Thư từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Hoa Chiêu, trên mặt lập tức có chút do dự."Có chuyện muốn nói với em sao?" Hoa Chiêu hỏi.Trên mặt Diệp Thư lập tức có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh liền bỏ qua: "Đúng vậy, có việc tìm em, chúng ta đi lên nói chuyện."Hai người lên gác xép, được Hoa Chiêu cải tạo thành phòng tắm nắng, vừa ấm áp thoải mái lại có không gian riêng tư tốt."Ý tứ của Diêu Khôn. . . em đã biết?" Diệp Thư nhỏ giọng hỏi.Hoa Chiêu giả bộ như không hiểu: "Hắn lại có chủ ý mới gì? Người này rất nhiều ý tưởng, có thể trở thành đối tác thật sự rất tốt, hai người chúng ta chỉ đợi phát đại tài nữa thôi.""Không phải ý kia. . . . Là tình cảm hắn đối với chị! Chị không tin nlà em không nhìn ra!" Diệp Thư liếc cô, lưu manh nói.Hoa Chiêu lập tức hì hì cười: "Em còn tưởng rằng chị không nhìn ra đây này! Không nghĩ tới chị bây giờ không diễn kịch nữa rồi, diễn xuất thậm chí còn tốt hơn rồi! Em thật sự không nhìn ra là chị đã biết, còn tưởng rằng chị vẫn chưa thông suốt!"Diệp Thư lại bắt đầu liếc cô: "Còn không phải bị hai ngươi bức hay sao? Chị hiện tại thời thời khắc khắc đều phải diễn kịch! Lúc này cộng lại, đủ vài trăm tập kịch truyền hình rồi!""Ha ha ha, lỗi của em lỗi của em." Hoa Chiêu cười to.Diệp Thư cũng cười, cau mày nói: "Không nói nhiều nữa, em nói xem bây giờ chị nên làm gì?""Cái gì mà làm sao bây giờ? Xử lý ah." Hoa Chiêu nói ra: "Thích hắn thì tiếp nhận, ở bên nhau một thời gian xem sao. Không thích hắn, cảm thấy ở chung một chút cũng không được, vậy liền trực tiếp cự tuyệt. Có lẽ hắn cũng không phải loại người quấn quít."Diệp Thư sững sờ, lập tức giật mình, đúng nga, nên làm như vậy.Nhưng nghĩ lại thì có vẻ không phải vậy."Không hạ được quyết tâm sao? Chị không biết có nên tiếp nhận hắn hay không." Hoa Chiêu lại nói."Đúng đúng đúng!" Diệp Thư lập tức gật đầu."Vậy là chị vẫn có chút ưa thích hắn đấy, bằng không thì đã sớm cự tuyệt dứt khoát như những người khác rồi." Hoa Chiêu chỉ ra.Diệp Thư ngẩn người.Là như vậy sao?Cũng chỉ có thể là như vậy.Lúc trước cô cự tuyệt Mã Quốc Khánh và những người khác, thế nhưng mà nửa điểm cũng không do dự, không cố kỵ.Mà tới Diêu Khôn này, lại sợ làm tổn thương hắn, lại sợ đến bạn bè cũng không làm được, lại sợ. . . ."Em nghe thấy chị đã nói với hắn tuổi cùng chuyện ly hôn." Hoa Chiêu nói: "Hiện tại chị cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, xem hắn làm như thế nào rồi làm a. Nếu hắn trở lại vị trí là một người bạn, chị cũng không cần xoắn xuýt rồi, nếu như không phải, hai ta lại thảo luận."Diệp Thư lập tức nhìn về phía Hoa Chiêu: "Em tuổi còn nhỏ, sống thế nào mà giống như người đã thành tinh vậy! Vấn đề gì cũng có thể thấy rất rõ ràng!"Cô đã buồn rầu về vấn đề này rất lâu, Hoa Chiêu lại dăm ba câu liền có đáp án rồi! Sớm biết như vậy cô đã sớm hỏi con bé rồi."Ha ha, em đây là người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê. Chuyện tình cảm phải đặt lên người mình mới hồ đồ." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư đột nhiên bật cười: "Ngược lại là em, lỗ tai tốt như vậy! Hơn nữa em còn có tâm tư trộm nghe bọn chị nói chuyện sao? Em vẫn nên quan tâm chính mình a. Chị nghe nói, trường học ở đây cũng cho sinh con đấy."Cô nhìn chằm chằm vào bụng Hoa Chiêu nói.Em trai cô rất chuẩn đấy, mỗi lần ở cùng Hoa Chiêu không lâu, đều có con, lần này hai người đã gặp nhau hơn mấy tháng rồi, gần đây Diệp Thâm lại tới nhiều lần, nên đã có a?"Lúc này em không thể nóng nảy, trước tiên đem ba bảo bảo chăm sóc tốt rồi nói sau." Hoa Chiêu nói: "Em còn muốn học tập, lại đến lão tứ lão ngũ, em sẽ không có thời gian cùng bọn hắn rồi."Chỉ chớp mắt, Vân Phi cùng Thúy Vi cũng hơn 2 tuổi, rất nhanh liền trưởng thành. . . Thậm chí có chút không nỡ."Cô dự định đợi cho đến khi ba đứa trẻ lớn hơn, đi học và cô lại cô đơn thì sẽ nghĩ đến đứa con tiếp theo.Bằng không thì sinh một đống đứa nhỏ, lại chăm sóc không tốt, còn không bằng không sinh."Được a, tùy hai người." Diệp Thư nói xong, chính mình liền có chút ngẩn người, trên mặt lộ ra vẻ bất định.Diêu Khôn sẽ lựa chọn như thế nào?Cô thậm chí có chút thấp thỏm không yên.Hoa Chiêu lặng lẽ đứng dậy lui ra ngoài, Diệp Thư cũng không phát hiện.Cô tìm được Diệp Thâm đang cùng bọn nhỏ cùng nhau chơi đùa, thấp giọng nói với anh ấy chuyện vừa rồi.Cô không dám lớn tiếng nói, Vân Phi cùng Thúy Vi rất thông minh, nghe thấy được không chừng sẽ nói ra ngoài."Anh có ý kiến gì?" Hoa Chiêu hỏi."Anh không có ý kiến, chuyện hôn nhân đại sự của chị, chị ấy tự mình làm chủ." Diệp Thâm tuy nói như vậy, nhưng biểu cảm trên mặt lại là "Anh có ý kiến rất lớn" !"Như vậy là không hài lòng với Diêu Khôn? Em cảm thấy người này coi như cũng được." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm lại nghiêng qua liếc cô.Hoa Chiêu không thể diễn tả được ánh mắt của anh, nhưng cô cảm thấy bộ dạng Diệp Thâm mặc âu phục nhã nhặn và đeo kính này, rất quyến rũ khiến người ta muốn ức hiếp.Muốn đem sự nhã nhặn của anh đập vỡ, để cho anh vốn đang tỉnh táo lại bởi vì cô mà điên cuồng."Anh đừng quá phận ah, coi chừng em tiếp tục thu thập anh!" Hoa Chiêu chọc chọc lồng ngực của anh.Diệp Thâm cầm chặt tay cô, ánh mắt tối lại: "Tốt, hiện tại liền đi." Nói xong kéo Hoa Chiêu muốn đi.Ba đứa bé đang ngồi chuyền bóng liền không chịu."Cùng nhau chơi đùa, cùng nhau chơi đùa!""Không cho phép đi!""Được rồi. . ." Diệp Thâm đành phải lần nữa ngồi xuống.Anh quả thật rất muốn đi, vừa rồi ăn chưa no.Hoa Chiêu cười ha hả mà ngồi xuống theo chân bọn họ cùng nhau chơi đùa.Diệp Thâm tiếp tục chủ đề trước đó: "Diêu Khôn nhỏ tuổi hơn không nói, chỉ nói mấy tháng trước kia, hắn còn có vị hôn thê, kết quả bên kia vừa giải trừ hôn ước, hắn đã quay đầu thích người khác? Anh cảm thấy lòng hắn không chân thành.""Vị hôn thê kia anh cũng biết, là trong nhà định ra đấy, hơn nữa người lại như vậy, em cảm thấy Diêu Khôn cũng không mù, có lẽ đã nhìn ra, vậy hắn đối với cô ta, có lẽ cũng không có bao nhiêu cảm tình."Hoa Chiêu nói ra: "Hơn nữa, hắn đã bị Lý Thế An phái người ép uống thuốc độc đấy, sau khi tỉnh lại làm sao có thể còn nửa điểm tình cảm với Lý An Ny? Đã buông xuống, lại theo đuổi người khác, cũng không có gì không thể.""Em ngược lại thấy rõ." Diệp Thâm lại nhịn không được liếc cô."Anh lại đây, anh lại đây! Anh cố ý a?"Khóe miệng Diệp Thâm nhếch lên, ánh mắt càng thêm quyến rũ, anh thật sự là cố ý đấy. Trước kia luôn là vợ câu dẫn anh, hiện tại anh đột nhiên phát hiện mình cũng có loại năng lực này, đương nhiên muốn lợi dụng thật tốt."Tốt rồi, chúng ta không thảo luận về hắn nữa, chờ xem hắn đến cùng sẽ chọn như thế nào a." Diệp Thâm nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận