Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 632 - Ngăn Cản Con Đường Làm Ăn Của Người Ta.



Chương 632 - Ngăn Cản Con Đường Làm Ăn Của Người Ta.



Chương 632: Ngăn Cản Con Đường Làm Ăn Của Người Ta.Hoa Chiêu sững sờ, không nghĩ tới cô ta nhớ thương cái này, cô có chút kỳ quái, Điền Thúy năm nay 25~26 tuổi, sinh hai đứa bé, cũng còn nhỏ, ăn không nhiều, trong nhà bọn hắn chỉ có bốn miệng ăn, cái vườn lớn trồng được nhiều rau củ như vậy còn chưa đủ bọn hắn ăn?Khả năng cũng là muốn chuẩn bị chút đồ ăn tươi cho mùa đông ăn sao?Đây cũng là chuyện bình thường.Nhưng Hoa Chiêu vẫn từ chối."Thật xấu hổ chị dâu Điền, trong nhà kính vẫn còn trồng ít rau củ, tôi tuy không thường trở về ở, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ trở lại, thuận tiện sẽ đem rau củ trong nhà kính thu hoạch."Hiện ở bên trong vẫn đang trồng vài loại rau quả, quả cà, cây ớt, dưa leo, còn có dâu tây, dưa hấu, lại đúng thời điểm đang nở hoa, đến lễ mừng năm mới vừa vặn có thể ăn.Những hạt giống này đều là loại cực phẩm, cô không nỡ cho người khác.Hơn nữa dựa vào cái gì mà cô phải cho Điền Thúy? Chị dâu Vương cô còn không đưa đây này!Điền Thúy có chút thất vọng."Vậy, mùa xuân sang năm cô có trở về không? Nếu cô không rảnh trở về trồng trọt..., tôi giúp cô trồng, đến lúc đó cây kết trái, chia cho tôi phân nửa là được. . ."Chuyện chị dâu Vương được một nửa gia cầm các cô cũng đã biết rồi, lập tức hâm mộ chết mất.Đáng tiếc người ta cùng chị dâu Vương có quan hệ tốt, một chút cũng không có phần của các cô.Lúc này cô ta hỗ trợ trồng trọt, phân một nửa thành quả cũng có thể a?"Việc trồng trọt chỉ mất có một hai ngày, tôi vẫn có thời gian để trở về đấy." Hoa Chiêu vẫn cự tuyệt.Dù không rảnh cô cũng sẽ không để cho người ngoài trồng.Thấy thái độ kiên quyết của cô, biểu cảm của Điền Thúy rất không tốt mà thẳng bước đi."Cô ta tìm cô làm gì?" Người vừa đi, chị dâu Vương đã tới đây hỏi."Cô ta muốn trồng trọt." Hoa Chiêu đem nghi ngờ của mình hỏi lên: "Người nhà cô ta rất tham ăn sao? Gần 2 mẫu đất rau quả cũng không đủ cho nhà cô ta ăn?"Chị dâu Vương lập tức nhìn xung quanh, không có người, lúc này mới thần thần bí bí nói: "Tôi nói với cô, cô cũng đừng nói ra ngoài!"Hoa Chiêu: "…Chị yên tâm, em khẳng định không nói, miệng em kín lắm, chị nhìn em là biết?"Đúng như thế, chị dâu Vương rất yên tâm, mà ngay cả Tô Nguyệt, cô ấy cũng chưa từng nghe thấy Hoa Chiêu nói qua một câu không phải. Nếu như là cô ấy đã sớm cằn nhằn để mọi người đều biết rồi…"Nhà chồng cùng nhà mẹ đẻ của Điền Thuý hình như đều rất khó khăn, cùng nhà Tô Nguyệt không sai biệt lắm, đều chỉ dựa vào hai người bọn họ giúp đỡ đây này. Nhà bọn hắn tiền lương một tháng cũng không thừa nổi bao nhiêu, đều gửi qua bưu điện về quê."Đây không phải là bí mật gì, lúc đi gửi tiền mọi người đều biết."Nhưng Điền Thúy suy nghĩ rất nhanh nhạy." Chị dâu Vương lại nhìn xung quanh, càng nhỏ giọng nói: "Cô ta trồng rau củ, không phải cho chính mình ăn, vụng trộm đi ra ngoài bán! Cô không thấy nhà cô ta cũng không phơi khô rau củ sao? Vì sợ người khác biết, cô ta cũng không đi xe tuyến để vào thành phố, tự mình trời chưa sáng đã đạp xe đi ra ngoài, bán xong mới trở về."Cô ấy tỉnh dậy sớm, gặp qua vài lần, nhìn thấy trên xe Điền Thúy có mấy túi lớn, đã hiểu rồi."Ah ~" Hoa Chiêu giật mình, trước đó cô không để ý, còn tưởng rằng nhà Điền Thúy không phơi khô đồ ăn là do không để tâm, rau quả trong vườn trồng được ít. Bởi vì cô rất ít khi trông thấy Điền Thúy bận việc trong vườn, hoá ra là ban ngày cô ta không ở nhà, đi ra ngoài bán đồ.Cũng trách không được lúc cô vừa đến, Điền Thúy rất không cao hứng, thời gian dài như vậy rồi, còn luôn nhìn cô không vừa mắt.Là do cô ngăn cản con đường làm ăn của người ta ah."Đúng rồi, cái này cho cô." Chị dâu Vương đột nhiên thò tay, đút một cục đồ cho cô.Dù không nhìn, Hoa Chiêu cũng biết là tiền."Chị dâu, chị làm gì vậy?" Hoa Chiêu nghi hoặc."Chị dâu sao có thể lấy không đồ của cô! Gà vịt cũng không phải đồ nhặt được đấy, đã nuôi lớn như vậy lại phí hết nhiều lương thực như vậy, còn có con heo kia, hơn mấy chục cân rồi, bán đi cũng được hơn mười đồng đây này!"Từ năm nay thịt heo bắt đầu tăng giá rồi, hai ba mao cũng không mua được rồi, hơn 7 mao rồi! Người bình thường không mua nổi rồi.Đương nhiên vẫn cần phiếu vé, muốn ăn nhiều một chút cũng không có.Hoa Chiêu đem tiền đẩy trở về, cười nói: "Chị dâu, vậy không phải phá vỡ quy củ không? Tình cảm giữa mấy nhà trong đại viện chúng ta, đều không đề cập tới tiền đấy!"Xác thực như thế, cô phát hiện, người trong đại viện, chỉ giúp nhau tặng đồ, chưa bao giờ nói chuyện mua bán, giống như nếu nói đến tiền sẽ làm tổn thương tình đồng chí thuần khiết vậy.Lý Mỹ Quyên lúc ấy nói mua hoa quả, thậm chí có chút muốn gài cô."Đó là giữa các cô ấy chỉ đưa cho nhau một chút đồ, một nắm rau, một ít hành lá, hoặc là đổi cho nhau. Phiếu máy may đổi phiếu đồng hồ gì đấy, dù sao đều là đồng giá đấy." Chị dâu Vương nói: "Tôi không có những đồ vật hiếm có kia cho cô, chỉ có thể trả tiền rồi, tôi đây cũng là đồng giá trao đổi."Cô ấy cùng chồng đều là xuất thân nông thôn, sau lưng cũng có một đại gia đình cùng thân thích, mấy phiếu vé hiếm như xe đạp, đồng hồ, thậm chí phiếu TV, đều cống hiến cho thân thích rồi, trong tay một phiếu thừa cũng không có.Chính như vậy, bên ngoài còn có một dãy thân thích xếp hàng đây này."Cầm, cũng không nhiều, so với giá thị trường còn ít hơn đấy, vẫn là tôi chiếm lợi rồi, không cầm mặt mũi tôi sẽ rất khó coi, anh Vương nhà cô nếu biết còn mắng tôi." Chị dâu Vương kiên trì đem tiền đút trở về.Hoa Chiêu cười cười nhận, cho nên nhiều người như vậy, cô thấy chị dâu Vương thuận mắt nhất.Nhận lấy tiền, đồ đạc chất lên xe, Hoa Chiêu liền phất tay tạm biệt căn nhà nhỏ yêu thích của cô.Cô hi vọng mình có thể sớm ngày trở về ở, bởi vì như vậy đại biểu cho việc Diệp Thâm cũng trở về rồi.Thở dài, Hoa Chiêu trộm nhớ nhung, mang theo các bảo bảo về nhà.Trước tiên cô mang đồ về tứ hợp viện, ở nhà ngồi trong chốc lát, sau đó lại dẫn các bảo bảo đi chào hỏi Miêu Lan Chi bên kia.Kết quả vừa tới nhà chồng, liền thấy Chu Lệ Hoa cùng Diệp Giai đã ở đó, Chu Lệ Hoa vẻ mặt phẫn nộ, Diệp Giai khóc đến rút thút tha thút thít đáp, con mắt đều đỏ."Diệp Danh đâu rồi? Gọi hắn trở về! Cho tôi một lời giải thích!" Chu Lệ Hoa kêu gào nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận