Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 372 - Chỉ Tặng Không Bán.



Chương 372 - Chỉ Tặng Không Bán.



Chương 372: Chỉ Tặng Không Bán.Trương Quế Lan trông thấy Hạ Kiến Ninh khuôn mặt tươi cười liền biến mất, bà chưa quên con gái đã nói qua với bà, cháu gái của người này đã xếp đặt thiết kế để hại con bé đây này!"Hạ tiên sinh, có chuyện gì sao?" Trương Quế Lan lãnh đạm mà hỏi thăm.Cái người này một bộ muốn cùng bà vào cửa, đừng tưởng rằng bà nhìn không ra.Hạ Kiến Ninh cũng cảm thấy bà muốn cự tuyệt, cười nhẹ một cái, con gái nếu cũng như bà ấy, tâm tư đều bày ở trên mặt thì tốt rồi."Tôi tới bái phỏng Diệp Thâm." Hạ Kiến Ninh mạo hiểm vỗ cửa đứng trước nguy cơ bị từ chối.Là tới bái phỏng Diệp Thâm đấy, Trương Quế Lan ngược lại cũng không có quyền cự tuyệt.Diệp Thư ra mở cửa, thấy Hạ Kiến Ninh liền sững sờ, sau đó nhàn nhạt một câu "Mời vào".Bọn hắn sớm đoán được Hạ Kiến Ninh sẽ đến, hôm nay mới đến, còn có chút muộn đây này.Hạ Kiến Ninh vào nhà, liền gặp được Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu, cũng nhìn được mấy bồn hoa lan vốn thuộc về hắn, bày ở trên bệ cửa sổ, mùi thơm nhàn nhạt tựa hồ như càng đậm hơn một tí, làm cho đầu óc sảng khoái một trận, vui vẻ thoải mái.Nụ cười trên mặt Hạ Kiến Ninh càng lúc càng lớn.Hoa Chiêu theo tầm mắt của hắn cũng phát hiện mấy chậu hoa trên bệ cửa sổ…Thật sự là một lần mang thai ngốc ba năm, cô trước kia căn bản đã quên mấy chuyện vụn vặt này.Bất quá không sao, dù sao hoa này là cô mua đấy, còn có biên lai, hiện tại ai tới cũng không dùng được.Hạ Kiến Ninh lại chằm chằm vào Diệp Thâm nửa ngày, đôi mắt sáng lên: "Anh thật sự tốt rồi, tôi còn tưởng rằng mấy lời đồn đãi quá phóng đại lên rồi, không nghĩ tới, nhưng lại khiêm tốn."Lúc trước hắn tự mình điều tra về ca bệnh của Diệp Thâm, đưa cho chuyên gia xem, tất cả đều nói người này không thể sống rồi, cho dù còn sống, cũng là người sống đời sống thực vật.Nhưng nhìn xem hiện tại, Diệp Thâm ngồi ở chỗ kia, căn bản không giống một bệnh nhân.Diệp Thâm nhìn hắn cười cười.Anh không có khả năng một mực giấu diếm xuống dưới, trừ phi anh không muốn đi làm nữa, nếu muốn quay trở lại đơn vị cũ, liền phải cam đoan có một thân thể tốt.Thế gian này kỳ tích rất nhiều cũng không thiếu một người như anh."Cũng nghe nói Hạ tiên sinh từ trước đến nay ru rú trong nhà, chưa bao giờ đến nhà ai làm khách, trừ phi có chuyện quan trọng." Diệp Thâm nhìn Tiểu Triệu phía sau hắn mang theo một cái va li: "Như thế nào, đây là tới trả tiền sao?"Hạ Kiến Ninh cười cười, không che dấu bối rối của mình.Trước đây hắn cho rằng mình rất giàu có, không nói đứng đầu cả nước thì cũng phải thuộc nhóm giàu nhất, nhưng hiện tại, thật sự là quá tốn kém, ước chừng tất cả tài sản của hắn đều sớm vào tay người khác.Hắn mắt nhìn Hoa Chiêu ôm chén trà yên tĩnh ngồi ở bên cạnh Diệp Thâm…Hạ gia vất vất vả vả mấy đời, cuối cùng đều là cho cô gái này sao?Đó cũng là không có biện pháp nào khác, ai bảo hắn có bệnh."Tôi liền mở ra cửa sổ ở mái nhà mà nói thẳng, hôm nay là vì rượu thuốc trong truyền thuyết kia mà đến đấy." Hạ Kiến Ninh oán trách mà nói với Hoa Chiêu: "Lúc trước chúng ta đã nói rồi đấy, nếu có nhân sâm, phải ưu tiên bán cho tôi đấy.""Khục khục khục khục!" Hoa Chiêu bị cái ánh mắt và giọng điệu này của hăn làm cho sặc.Ánh mắt Diệp Thâm trong nháy mắt trở nên sắc bén, anh cảm thấy một chút uy hiếp không thể nào giải thích được."Nếu như có ý định bán, sẽ ưu tiên cho anh, lần này lại không có bán." Hoa Chiêu nói ra."Theo lý cái cây nhân sâm đang ngâm rượu kia cũng là của tôi, kết quả bị cô ngâm rượu, tôi lỗ lớn rồi, cô phải bồi thường cho tôi." Hạ Kiến Ninh quở trách.Diệp Thư ở bên cạnh nhịn không được run rẩy, toàn thân đều nổi da gà, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô tuyệt không tin Hạ Kiến Ninh có thể nói ra loại lời này!Hoa Chiêu lại bởi vì hắn nói lời này mà tức giận: "Anh nói như vậy chính là không thèm nói đạo lý rồi, đồ của tôi, trước mắt là của tôi, tự mình vẫn không thể xử trí? Cái gì mà quyền ưu tiên, liền hủy bỏ a.""Đừng đừng đừng, tôi nói giỡn đấy." Hạ Kiến Ninh nóng nảy, hắn vốn thật sự là chỉ định đùa một chút, thuận tiện lẫn lộn một thoáng khái niệm, hi vọng Hoa Chiêu có thể ưu tiên bán cho hắn rượu thuốc.Kết quả như thế nào lại giống như đụng phải một quả pháo vậy?Hoa Chiêu lại cảm thấy lúc trước đáp ứng cái gì mà quyền ưu tiên, có chút qua loa rồi, hiện tại cô muốn vụng trộm bán nhân sâm còn không được rồi hả? Nếu bán còn phải nói với hắn một tiếng?Qua loa qua loa quá rồi, vừa vặn thừa dịp này giải quyết.Mặc kệ Hạ Kiến Ninh bao nhiêu lời tốt đẹp, Hoa Chiêu cũng một mực chắc chắn hủy bỏ quyền ưu tiên.Hạ Kiến Ninh không đồng ý cũng không có biện pháp, vốn chính là ước định bằng miệng, hơn nữa hắn cũng đã nhìn ra, Hoa Chiêu là mượn đề tài để nói chuyện của mình."Được rồi, chúng ta lại nói tới vấn đề rượu thuốc a, bao nhiêu tiền một lọ?" Hạ Kiến Ninh hỏi.Hoa Chiêu nhìn về phía Diệp Thâm, Diệp Thâm nhìn Hạ Kiến Ninh cười nói: "Chỉ tặng không bán."Nụ cười trên mặt Hạ Kiến Ninh thoáng cái cũng không còn, không cần nghĩ đã biết rõ, hắn khẳng định không phù hợp với điều kiện để được tặng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận