Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 453 - Nằm Mơ.



Chương 453 - Nằm Mơ.



Chương 453: Nằm Mơ.Ngày hôm sau, Diệp Danh quả nhiên trở về rồi.Anh tính thời gian một chút, lúc này Văn Tịnh có lẽ còn đang làm việc, vậy anh về nhà cũng vô dụng, cho nên anh vui sướng mà xách hành lý đi thẳng tới nhà Hoa Chiêu bên này."Đại Bảo Tiểu Bảo, xem bác cả mua gì về cho các cháu này?" Diệp Danh nhìn thấy hai đứa nhỏ vui vẻ mà hô.Về phần hai đứa bé, đã có vô số nhũ danh, cơ hồ mỗi người đều đặt cho bọn hắn một cái nhủ danh, còn không chỉ một cái, mọi người chính mình gọi đấy.Cái gì mà Đại Quai Tiểu Quai, Đại Mỹ Tiểu Mỹ, Đại Đào Khí Tiểu Đào Khí, Đại Khả Ái Tiểu Khả Ái. . . . .Hai tiểu gia hỏa đang ở trong phòng chính phơi nắng, nghe thấy thanh âm của anh đều quay đầu xem, hai mắt thật to vừa sáng vừa tròn, trong mắt tất cả đều là anh.Lòng Diệp Danh thoáng cái như bị hòa tan, chạy tới theo chân bọn chúng chơi.Hoa Chiêu lại nhìn Diệp Danh lấy ra một đống lễ vật, có món đồ chơi, còn đặc biệt "Cao cấp", có búp bê, ô tô nhỏ, còn có các loại quần áo mới, thậm chí còn có một cặp xe đẩy đôi có thể đẩy cùng nhau.Cùng giống như kiểu dáng của vài thập niên sau không sai biệt lắm, cái này vào lúc này tuyệt đối là hiếm có.Hơn nữa những vật này ở trong nước đều rất ít gặp."Nhập khẩu hay sao?" Hoa Chiêu hỏi."Không hẳn." Diệp Danh ôm Thúy Vi nói ra.Thúy Vi thật sự là quá thông minh quá tri kỷ rồi, anh vừa rồi cũng chưa nghĩ ra sẽ ôm đứa bé nào trước, kết quả Thúy Vi liền cười toe toét, cái miệng nhỏ nhắn hướng anh cười cười, còn vươn cánh tay ra để cho anh ôm, anh sao có thể cự tuyệt được?"Phía nam phát triển nhanh hơn so với chúng ta tưởng tượng, bọn hắn đã vụng trộm chính mình phát triển…Thứ tốt còn nhiều, đương nhiên thị trường cũng rất loạn, cần kiểm soát rồi." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu gật đầu, chỗ đó dựa vào cảng, loại chuyện này từ xưa đã có, không có khả năng chấm dứt.Những người có đầu óc ở trong nước, lại có chút tiền rồi, mà tiền này ở trong nước không có phiếu vé sẽ không thể tiêu, cũng giống như không có vậy, mấy năm này mâu thuẫn cũng càng ngày càng lợi hại.Bất quá tất cả những điều này đều sẽ thúc đẩy cho đặc khu kinh tế mau chóng xuất hiện.Thấy Hoa Chiêu, Diệp Danh liền nhớ lại một chuyện khác: "Đã nói trong 3 ngày có thể giúp em tìm được người đấy, kết quả anh cả đột nhiên có công tác rồi, đã gần 3 tháng rồi, em có vội không? Đợi hai ngày nữa, anh cả tự mình đi gặp mấy người kia, sẽ giới thiệu cho em."Năm trước anh đã nói sẽ giúp Hoa Chiêu tìm mấy người bán thịt kho, vốn khoe khoang khoác lác 3 ngày liền có thể tìm được, kết quả nuốt lời rồi, mặc kệ nguyên nhân gì, anh cũng có chút xấu hổ."Đó là một vụ mua bán kiếm tiền lâu dài, không kém mấy ngày này." Hoa Chiêu ngược lại cũng không có để ý.Cô thích kiếm tiền, lại không nóng lòng.Nóng vội chỉ có Từ Mai, cô ấy đã chính mình tìm mấy người bắt đầu hỗ trợ bán rồi, theo chính cô ấy nói mấy người kia trước mắt cũng có chút tin cậy được, bất quá Hoa Chiêu cũng chưa thấy qua.Đối người ngoài, cô cũng không thích hợp để lộ thân phận. Còn không phải lúc, đợi thêm một năm nữa a.Diệp Danh cũng biết cô đại khái sẽ không để ý.Miêu Lan Chi cùng Diệp Thư đều ở đây, chờ anh ôm lần lượt cả hai đứa bé, lại cơm nước xong xuôi, Miêu Lan Chi liền đem Diệp Danh kêu lên nói chuyện cả buổi.Lúc đi ra, sắc mặt Diệp Danh ngược lại là nhìn không ra cái gì."Công lực của anh cả càng ngày càng sâu rồi." Diệp Thư liếc trộm, nói ra.Hoa Chiêu gật đầu: "Hoặc là, anh cả đã sớm dự liệu được rồi."Chuyện Văn Tịnh không đáng tin cậy cũng không phải mới chỉ xử lý một hai lần rồi, nhiều hơn nữa một lần, anh cả còn có thể tỏ thái độ gì ra bên ngoài?Diệp Danh xác thực không biểu hiện ra bên ngoài, anh chỉ là có chút khổ sở. Một khi suy nghĩ của một người đã đi đường vòng quanh co, thì dường như kéo như thế nào cũng không trở lại được.Đối với suy nghĩ của Văn Tịnh, anh cũng không biết nên bắt đầu khuyên nhủ từ nơi nào mới tốt rồi.Bất quá chuyện này đối với anh có ảnh hưởng đấy, anh buổi tối cũng không thể lại tới dùng cơm, mà phải mang theo hành lý về nhà.Về đến nhà về sau, anh liền gặp được Văn Tịnh với khuôn mặt sưng phồng lên.Anh sững sờ, ánh mắt lập tức trầm xuống: "Em lại ăn cái gì bậy bạ? !"Loại tình huống này, khuôn mặt sưng phồng này, Văn Tịnh toàn thân đều khó động, mấy năm trước anh đã gặp nhiều lắm, cho nên thoáng cái liền nhận ra được, cô lại loạn ăn cái gì."Em không có ăn loạn cái gì, chỉ là gần đây cùng đồng nghiệp đi ra ngoài ăn cơm, ăn lẩu hơi nhiều rồi." Văn Tịnh nói ra."Nói thật." Diệp Danh lạnh lùng nói. Văn Tịnh một sốt ruột, nói dối lại không dùng đầu óc, cô cũng đã quên chính mình không ăn cay sao?Văn Tịnh cúi đầu, vẫn là tìm lí do thoái thác. Cô không thể thừa nhận, nếu thừa nhận, Diệp Danh sẽ nói cái gì trong lòng cô cũng biết, cuối cùng anh nhất định buộc cô phải từ bỏ.Nhưng lần này, cô không thể lại từ bỏ. Cô cũng hơn 30 rồi, lại từ bỏ, đời này cũng sẽ không có con của mình rồi.Chẳng lẽ chân tướng sẽ giống như Khâu Mai nói, Diệp gia cuối cùng sẽ để cho cô nhận một đứa con của Hoa Chiêu làm con thừa tự đến nuôi dưỡng? Lại để cho con của Hoa Chiêu chiếm nhà của cô ta, người đàn ông của cô ta, tài sản của cô ta, hết thảy tất cả mọi thứ của cô ta?Cô ta vất vất vả vả cả đời, đều là cống hiến cho mấy đứa con nhà Hoa Chiêu?Nằm mơ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận