Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 493 - Tôi Muốn Làm Đối Tượng Của Cô.



Chương 493 - Tôi Muốn Làm Đối Tượng Của Cô.



Chương 493: Tôi Muốn Làm Đối Tượng Của Cô."Ôi!!!, có người tặng hoa cho cô á!" Có cô gái trẻ sau lưng Diệp Thư hô lên.Ngay sau bức màn, nhiều người chạy tới vây xung quanh.Bó hoa Diệp Thư đang cầm trở nên nóng phỏng tay bị cô ném trở lại trong ngực Mã Quốc Khánh: "Tại sao anh lại đến đây? Không phải đã nói không cần xin lỗi sao!"Mã Quốc Khánh âm u nhìn một vòng người đứng ở phía sau Diệp Thư, dọa cho tất cả mọi người co rụt lại.Hắn lại quay đầu nhìn Diệp Thư cười: "Đây không phải là học trên TV sao? Ai hát êm tai, liền tặng hoa cho người đó, các cô không phải đều rất thích nhận hoa sao? Đây là công việc cần phải nỗ lực."Cắt ~Mã Quốc Khánh lập tức thu hoạch một đống ánh mắt khinh bỉ.Ngược lại Diệp Thư nhìn hắn thuận mắt hơn một tí, đừng đem hoa này nói thành cái hoa gì kia là được."Anh cứ giữ lấy, tôi không thích." Diệp Thư nói xong vượt qua hắn bỏ đi.Mã Quốc Khánh nhanh chóng đuổi kịp.Sau lưng lại có tiếng xì xào bàn tán truyền đến: "Chính là đối tượng, còn không thừa nhận.""Keo kiệt như vậy, nếu là tôi tôi cũng xấu hổ mà thừa nhận.""Đừng nói mò, tôi thấy anh ta còn chưa có thành công, đang theo đuổi.""Hắn là người nào à? Các ngươi có ai biết không?"Mã Quốc Khánh vừa rồi lấy ra đấy, thật sự là hoa tươi. Tuy rằng không phải hoa hồng, mà là mấy loại hoa linh tinh, hoa mùa này hiếm không rẻ, người có thể lấy ra cũng không phải tầm thường."Tôi nhìn có chút quen mắt, giống như họ Mã…Không phải người dễ trêu chọc." Có người nhỏ giọng nói.Âm thanh thảo luận lập tức yên lặng không còn một mảnh, không phải người dễ trêu chọc ah, vậy bọn họ cũng không dám nói.Diệp Thư bước chân càng lúc càng nhanh, hầm hừ mà ra khỏi nhà hát lớn, trong đầu buồn bực mà đi về nhà, Mã Quốc Khánh vẫn đi theo ở sau lưng cô.Đi đến chỗ rất xa, Diệp Thư đột nhiên quay đầu lại, nhíu mày nhìn xem hắn: " Anh đến cùng có ý gì?"Một người đàn ông cầm lấy một bó hoa tươi đuổi theo một người phụ nữ, trên đường đi cũng hấp dẫn không ít ánh mắt, Diệp Thư lại lừa gạt chính mình, trong lòng cũng có chút đoán được."Không có ý gì, tôi chính muốn đem bó hoa này cho cô, tôi là một người đàn ông cầm cái này làm gì, cô không nhận, tôi chỉ có thể ném đi." Mã Quốc Khánh cười ngây ngô nói.Cũng chỉ có chính hắn cảm thấy khờ, vẻ mặt hắn vốn nhìn hung bạo, cười lên nhìn cũng rất dọa người.Diệp Thư lại không sợ hãi hắn, chỉ là cảm thấy phiền: "Vậy thì ném a." Nói xong xoay người rời đi.Mã Quốc Khánh ở phía sau đuổi theo nói: "Bó hoa này hơn mấy chục đồng, ném đi quá đáng tiếc đấy.""Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi!" Diệp Thư tức giận.Nghe được cô tức giận, Mã Quốc Khánh thực sự đem hoa ném vào trên cái ghế dài ven đường.Nhưng người vẫn một mực đi theo.Diệp Thư lại quay đầu: "Mã Quốc Khánh, anh đến cùng có ý gì!"Mặt than của Mã Quốc Khánh đột nhiên có chút đỏ lên: "Cũng không có ý gì khác, chỉ là, chỉ là muốn làm đối tượng của cô."Hắn ngược lại dám nói thẳng.Hơn nữa việc này cũng không có cái gì mà xâú hổ, trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, cô 31, hắn 28, đều trưởng thành rồi, làm đối tượng rất bình thường.Thạch Đầu rơi xuống đất, Diệp Thư ngược lại không tức giận nữa."Không được, tôi không thích anh." Diệp Thư nói ra: "Cho nên anh đi tìm người khác làm đối tượng đi thôi, đừng có lại đi theo tôi, mang rắc rối cho tôi!"Nói xong xoay người rời đi.Lúc này Mã Quốc Khánh không đi theo nữa.Hắn đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng lưng Diệp Thư, trên mặt khủng bố không còn cười mà trở nên âm trầm.Vậy mà dám nói không thích hắn…Cũng không nhìn một chút chính mình là cái dạng gì rồi! Một người đã ly hôn còn chướng mắt hắn!Nhưng là, hắn vẫn thích cô ta.Mã Quốc Khánh quay đầu lại, tìm Tô Duy nghĩ kế đi.Loại tình huống này phải tiếp tục như thế nào, hắn không biết.Theo như hắn ý nghĩ, chính là đem Diệp Thư trói lại kéo đến cục dân chính lĩnh chứng nhận, xong việc.Nhưng hắn cũng biết đây là Diệp Thư, không phải người bình thường, làm như vậy đi chưa đến cục dân chính hắn đã bị người Diệp gia đánh chết.Diệp Thư về đến nhà, lúc này mới thực sự thở phào một hơi."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu kỳ quái mà hỏi thăm.Trong phòng mẹ cùng anh cả đều ở đây, Diệp Thư cũng không xem bọn họ là người ngoài, nói thẳng: "Đừng nói nữa, lại xui xẻo."Miêu Lan Chi cùng Diệp Danh nghe không hiểu.Hoa Chiêu nhưng lại nghe hiểu: "Lại gặp phải người họ Mã gì kia đúng không?""Ân." Nghĩ đến cái gì, da mặt Diệp Thư liền run rẩy.Cô là đánh chết cũng chưa từng nghĩ qua, Mã Quốc Khánh có một ngày sẽ cùng cô thổ lộ, ngẫm lại liền thấy khủng bố…"Mã cái gì?" Miêu Lan Chi lập tức hỏi."Mã Quốc Khánh." Diệp Thư nói ra."Hắn làm sao vậy? Hắn dây dưa với con?" Miêu Lan Chi mẫn cảm, lập tức đoán được.Hơn nữa dùng từ dây dưa là vì bà cho tới bây giờ cũng chưa từng xem Mã Quốc Khánh là một trong các ứng cử viên làm con rể của mình.Người đàn ông ở nhà nói rồi, Mã gia không thích hợp, thứ hai là Mã Quốc Khánh từ nhỏ việc xấu loang lổ, 10 năm trước cũng giày vò không ít, bà cũng đã từng thấy tận mắt đấy, sớm đã bị xếp vào danh sách cự tuyệt."Hắn nói muốn làm đối tượng của con, con cự tuyệt." Diệp Thư vẻ mặt không rõ."Mã gia đây là vì rượu thuốc mà đến đấy." Diệp Danh đột nhiên nói ra: "Hắn sẽ không dễ dàng buông tha như vậy."Diệp Thư sững sờ, mặt liền có chút đỏ lên.Cô thật sự cho rằng cô cùng Mã Quốc Khánh trước kia là vô tình gặp được, sau đó hắn liền quỳ gối trước mị lực của cô rồi…Hoá ra là suy nghĩ nhiều!Nhưng tất nhiên điều đó càng khiến cô tức giận hơn."Vậy sau này làm sao bây giờ?" Diệp Thư hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận