Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 959 - Giá Trị Cô Ta Đâu Đến 800?



Chương 959 - Giá Trị Cô Ta Đâu Đến 800?



Chương 959: Giá Trị Cô Ta Đâu Đến 800?Cô muốn đem Diệp Giai trục xuất khỏi gia tộc.Như vậy đã cắt đứt được khả năng Miêu gia quấn lên.Miêu gia là người luồn cúi như vậy, chỉ cần cho bọn hắn cái cớ, bọn hắn có thể lợi dụng một cách tốt nhất.Nếu như là quan hệ thông gia bình thường, lợi dụng cũng là lợi dụng, quan hệ thông gia chính là dùng để lợi dụng lẫn nhau đấy.Nhưng đối với Miêu gia không có đức hạnh như vậy, có thể đâm sau lưng thông gia, quyết không thể cho bọn hắn nửa điểm ngon ngọt.Diệp Giai có chút ngu ngơ: "Cô nói cái gì?""Tôi nói cô cùng Diệp gia không liên quan gì đến nhau nữa rồi, về sau ra ngoài đừng nói mình là người Diệp gia nũa. Cô muốn về nhà mẹ đẻ, thì hãy đi tìm Chu Lệ Hoa, đừng tới tìm chúng tôi." Hoa Chiêu nói ra."Cô bị trục xuất khỏi gia tộc.""Dựa vào cái gì?" Diệp Giai thoáng cái từ trên ghế nhảy dựng lên, chỉ vào Hoa Chiêu trừng mắt nói: "Cô dựa vào cái gì mà trục xuất tôi khỏi gia tộc? Một đứa cháu dâu như cô, cô cũng xứng! Diệp gia vẫn là ông nội của tôi định đoạt!"Biểu cảm của Miêu Phương cùng Miêu Bân cũng thay đổi.Nếu như Diệp Giai bị trục xuất khỏi gia tộc, vậy cô ta một chút giá trị lợi dụng cũng không có.Bọn hắn, thật sự đã đi một nước cờ dở."Chuyện của cô, từ đầu tới đuôi đều do tôi định đoạt." Hoa Chiêu nói ra: "Về phần dựa vào cái gì, cô không xứng để biết."Còn có thể dựa vào cái gì? Đương nhiên là dựa vào địa vị của cô ở Diệp gia.Điểm này Diệp Giai nhất định có thể nhìn ra, chỉ là cô ta không thể tin được, không muốn tiếp nhận mà thôi.Diệp Giai xác thực biết rõ.Cô ta quay đầu nhìn về phía Diệp Danh, khóc nói: "Anh cả, ông nội từ nhỏ đã nói cho chúng ta biết, nhà là nơi trú ẩn, chúng ta ở bên ngoài bị ủy khuất cái gì, cũng có thể về nhà tìm kiếm che chở, gia tộc sẽ không bao giờ buông tay chúng ta. . . ."Diệp Danh ngắt lời cô a: "Xem ra cô còn nhớ rõ, ông nội lói là “Buông tay" mà không phải 'Vứt bỏ'."Người Diệp gia ở bên ngoài chịu khổ, ông ấy cho tới bây giờ cũng sẽ luôn đưa tay cứu vớt, nhưng ông ấy cũng đã nói, ông ấy có khi cũng sẽ 'Vứt bỏ' người nhà."Cô còn nhớ rõ ông ấy ở trong tình huống nào sẽ vứt bỏ người nhà chứ?"Mặt Diệp Giai trắng bệch.Cô ta nhớ rõ.Cho dù vốn chỉ nhớ lại mơ hồ, nhưng ngay không lâu trước đó, anh trai cô ta cũng đã tự mình làm mẫu thoáng một phát, cô ta còn nhớ rõ mồn một trước mắt.Người Diệp gia làm trái pháp luật, tình tiết nghiêm trọng đấy, ông ấy sẽ không cứu."Thế nhưng mà em chỉ là gian lận, tình tiết không nghiêm trọng a. . . ." Diệp Giai khóc ròng nói: "Hơn nữa em đã đồng ý không lên đại học nha! Chuyện này không phải đã kết thúc sao?"Ngay trước khi vào cửa, cô ta cũng không nghĩ như vậy.Cô ta muốn tiếp tục lên đại học.Miêu Bân đã thành chồng cô ta rồi, hoàn toàn không thể tố cáo cô ta, cái tai hoạ ngầm này được cô ta giải quyết một cách hoàn mỹ!Cô ta có thể xem nhẹ lời Hoa Chiêu nói..., tiếp tục lên đại học, tiếp tục sống cuộc sống tốt đẹp của mình nha?Nhưng hiện tại so với trục xuất khỏi gia tộc, cô ta tình nguyện từ bỏ chuyện lên đại học.Diệp Danh lắc đầu: "Còn có một loại tình huống, tổn thương người nhà, phản bội gia tộc, sẽ bị trục xuất khỏi gia môn."Diệp Giai lại càng không phục: "Em không làm tổn thương ai ah! Nhiều nhất cũng chỉ bất kính với Hoa Chiêu chút ít! Các người sẽ vì cô ta mà trục xuất em sao? Em không phục! Em muốn gặp ông nội!""Diệp Giai." Hoa Chiêu mở miệng: "Cô có biết lúc trước Miêu gia đã làm những chuyện gì không? Miêu gia thiếu chút nữa đã lấy mạng ông nội! Hai nhà chúng ta là tử thù, cô lại quay đầu gả cho người Miêu gia, cái này không gọi là phản bội gia tộc, cái gì mới gọi là phản bội gia tộc?"Diệp Giai liền đưa mắt nhắm ngay Miêu Lan Chi: "Cô nói bậy! Bác cả còn ngồi ở chỗ này! Hai nhà chúng ta sao có thể là tử thù? Cô cho dù muốn báo thù tôi, cũng phải tìm một lý do hợp lý!"Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô ta dám gả cho Miêu Bân.Miêu Lan Chi còn tốt đấy, nhiều năm như vậy một chút cũng không bị khắt khe, khiến cho cô ta căn bản là nghĩ không ra ân oán của Miêu gia cùng Diệp gia.Mặc dù về sau nghĩ tới, cũng không có để vào trong lòng.Xem mặt mũi Miêu Lan Chi, xem mặt mũi Diệp Danh Diệp Thâm, Diệp gia khẳng định đã lặng lẽ tha thứ cho Miêu gia, không theo chân bọn họ không chấp nhặt rồi.Bằng không thì sao Miêu gia còn có năng lực về thủ đô? Có năng lực giúp cô ta gian lận kỳ thi?Não bổ hại chết người rồi. . ."Tôi có thể ngồi ở chỗ này, là bởi vì chính tôi." Miêu Lan Chi mở miệng: "Tôi đã sớm cùng Miêu gia đoạn tuyệt quan hệ, bọn họ là bọn hắn, tôi là tôi, nhiều năm như vậy chưa từng qua lại."Miêu Lan Chi nói: "Hiện tại đến phiên cô, cô cùng người trong nhà thoát ly quan hệ, cô biến thành chính cô, cô thích gả cho ai thì gả cho người đó, trong nhà mặc kệ, cũng sẽ không tiếp tục lui tới với cô."Hoa Chiêu nói như thế nào, cô ta không tin.Nhưng Diệp Danh cùng Miêu Lan Chi đều muốn đem cô ta trục xuất khỏi gia tộc, Diệp Giai rốt cuộc đã sợ."Tôi muốn gặp ông nội!""Ông nội nói, chút việc nhỏ này, tôi tự mình làm chủ là được." Hoa Chiêu nói."Tôi không tin!" Diệp Giai quay đầu liền xông ra ngoài, cô ta muốn đến nhà ông nội.Hoa Chiêu không quan tâm đến cô ta nữa, Diệp Chấn Quốc nếu không muốn gặp cô ta, cô ta cũng không lại gần được.Trong phòng chỉ còn lại Miêu Phương cùng Miêu Bân.Hoa Chiêu đột nhiên cười: "Vất vất vả vả bề bộn một hồi, nhưng bây giờ lại có kết quả này, chẳng những không trèo lên nổi Diệp gia, còn làm gãy một cây giống tốt trong nhà, có vui không?"Làm sao có thể vui vẻ? Quả thực khóc không ra nước mắt.Miêu Phương tỉnh táo lại, hít vào một hơi nói ra: "Đả thương kẻ thù một ngàn, có thể tự tổn hại 800, tội gì phải khổ như thế chứ? Không bằng chúng ta xoá tan hiềm khích lúc trước. . ."Hoa Chiêu ngắt lời bà ta: "Tự tổn hại 800? Quá khoa trương rồi, bà thấy Diệp Giai có giá trị 800 sao?"Đi thi năm năm, đến một trường đại học tử tế cũng không thi đậu, không phải đầu óc cô ta không dùng được, mà là tinh thần của cô ta sụp đổ rồi."Cái bẫy sáng loáng như vậy cô ta lại trợn tròn mắt nhảy vào bên trong, muốn ngăn cũng ngăn không được.”"Người nhà thật vất vả mới đem cô ta lôi ra, cô ta quay đầu lại nhảy vào.""Mất đi loại người này, là Diệp gia tự tổn hại 800?" Hoa Chiêu cười đến vui vẻ: "Hi vọng vào Miêu gia, các người còn có thể coi trọng cô ta như thế!"Miêu Phương không còn lời nào để nói.Diệp Giai xác thực là một phế vật, hiện tại lại đã mất đi vầng sáng của "con gái Diệp gia", nhà bọn hắn lúc này tổn thất lớn rồi!Miêu Phương hít vào một hơi, làm sao bây giờ? Chỉ có thể rơi răng và nuốt máu vào trong!Hoặc là có thể chờ xem, đợi vài năm xem Diệp Chấn Quốc có thể hồi tâm chuyển ý hay không.Nhìn xem Diệp Thành còn có chút giá trị lợi dụng nào hay không.Thái độ của Diệp Thành, bọn hắn còn chưa biết đây này.Có lẽ ông ta vẫn đau lòng con gái đấy. . . ."Chị, chị thật sự cưới về được một cô con dâu tốt, em thật hâm mộ ah." Miêu Phương đột nhiên nói với Miêu Lan Chi."Ở đây không có chị của cô, chuyện đã nói xong, các người có thể đi nha." Miêu Lan Chi ngồi ở chỗ kia, tư thái ưu nhã nói.Bà ăn mặc long trọng, chỉ là vì muốn để cho bọn hắn trông thấy bà sống rất tốt, phi thường tốt, nhưng mà loại tốt này không liên quan một chút gì đến bọn hắn, bọn hắn một chút cũng không thể lợi dụng được.Thân là người Miêu gia, bà biết rõ triết lý sống của Miêu gia, không muốn đi theo con đường làm việc chăm chỉ, mà ưa thích dựa vào quan hệ thông gia để bò lên trên.Hiện tại có một cô con gái gả vào chỗ tốt nhất, rồi lại một chút lực cũng không mượn được, mấy người thân ở nhà sẽ vụng trộm hối hận, tiếc nuối rất lâu đấy.Miêu Lan Chi cười.Miêu Phương thở dài, biết rõ năm đó đã tổn thương người chị này quá sâu, đến bây giờ cũng không quên được.Xem ra muốn hóa giải oán hận, còn cần người hỗ trợ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận