Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 56 - Thất Bại



Chương 56 - Thất Bại



Chương 56: Thất Bại.Cái giỏ giá đỗ này chất lượng không bằng của cung tiêu xã bán, Hoa Chiêu đã sớm nói cùng Trương Quế Lan, nên lúc cô bán cũng cùng người mua nói, hơn nữa cô cũng bán giá rẻ hơn. Cung tiêu xã bán 3 mao một cân, cô chỉ bán 1 mao một cân. Như vậy mà cũng sắp hết rồi.Những người đến chợ đen mua đồ bình thường đều tự mình chuẩn bị “công cụ” của mình như chậu, túi giỏ,…Người trước khi mua đều nếm một nắm nhỏ, sau đó hai mắt liền sáng.Giá đỗ này nhìn tuy không bằng cung tiêu xã mập mạp tươi ngon, mọng nước, hương vị cũng kém một tý, nhưng kém cũng không nhiều lắm, vẫn là bọn hắn trước kia chưa từng ăn qua mỹ vị, nên rất dễ dàng thoả mãn, mua! Mỗi người cũng mua không ít, ba năm cân hoặc mười cân.Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Trương Quế Lan đã bị vây lại, sau đó đám người tản ra, cái giỏ của cô đã trống không rồi. Cô cũng không đợi những người bán đồ xung quanh chú ý nhiều, liền cõng giỏ lên lưng, vội vàng đi mất trước khi trời tản sáng.Thời điểm trời sáng rõ, cũng chính là lúc chợ đen tan cuộc, tại giữa ban ngày “giao dịch phi pháp”, tất cả mọi người đều chột dạ, cho nên mới chọn lúc trời tờ mờ sáng mới giao dịch.Trên đường về nhà, Trương Quế Lan kích động mà áng chừng, chắc được 10 đồng tiền.10 đồng tiền đấy, trong một ngày! Vậy nếu một tháng là bao nhiêu tiền? Ánh mắt cô chưa bao giờ loé sáng như vậy, cô thấy được một thứ chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của mình, hi vọng!Về đến nhà cô lập tức cùng Hoa Chiêu chia sẻ kích động của mình.Hoa Chiêu vui vẻ mà đếm tiền. Thỉnh thoảng cô sẽ lấy ra một tờ tiền giấy đặc biệt, “Đỏ thẫm một góc”, “Góc sau màu lục”, những tờ tiền giấy này đặc biệt có giá trị sưu tầm, vài thập niên về sau, thời điểm cao nhất có giá trị mấy vạn! 1 mao biến thành mấy vạn? Cô như thế nào cũng không thể tiêu nó.“Ngày tốt lành vẫn còn ở phía sau, mẹ về sau sẽ càng ngày càng có tiền, có rất nhiều tiền!” Hoa Chiêu nói ra.Lại khống chế để cho người trong thôn thu nhập khoảng 30 đồng một tháng, thậm chí còn ít hơn, nhưng ngoại trừ Trương Quế Lan, bà ấy không phải là người trong thôn, bà ấy là người một nhà với cô. Dù sao Trương Quế Lan kiếm được bao nhiêu tiền, bà ấy sẽ cất giấu đến sít sao đấy, ngoại trừ cô, ai bà ấy cũng sẽ không nói.Trương Quế Lan đi xem đậu xanh mà mình đã ngâm ngày hôm qua, chúng đã nảy mầm có thể cho vào giỏ rồi.“Nước trong thôn thật sự đã thay đổi ah, trước đây cũng không có nhanh như vậy.” Trương Quế Lan cao hứng nói.“Đúng vậy! Ở đây thật sự đúng là phong thuỷ báo địa” Hoa Chiêu cười nói.“Đúng đúng!” Trương Quế Lan tay chân nhanh nhẹn mà đem giá đỗ chuyển qua giỏ, rồi sau đó đi dựng nhà.Trên đất trống, đã chất thật nhiều gạch xếp chồng lên nhau, Triệu Lương Tài đang dẫn người đi dỡ gạch.“Lương Tài à …không, đội trưởng, cảm ơn anh.” Trương Quế Lan xoa tay nói: “Gạch này ở đâu ra? Tôi mua! Tôi dùng tiền…trước sẽ thiếu nợ, đợi kiếm được tiền lập tức trả cho anh.”Triệu Lương Tài so với Hoa Phong nhỏ hơn hai tuổi, lúc trước hai người là bạn tốt, Triệu Lương Tài trước kia cũng gọi cô là chị dâu, hai người quan hệ không tệ. Hiện tại cô đã tái giá, lại chật vật như vậy mà trở về, cô cũng không dám nhìn thẳng Triệu Lương Tài.Triệu Lương Tài cảm khái mà nhìn cô, hắn cũng không nghĩ tới, cuộc sống đã đem người chị dâu xinh đẹp ôn nhu trước kia, biến thành một bộ dạng hiện tại, nếu gặp ở bên ngoài hắn cũng không nhận ra.Cũng quá đáng thương rồi, hơn nữa một người phụ nữ tái giá, trách không được. Huống chi Hoa Chiêu hai ngày nay đã đánh tiếng, mẹ của cô nhiều năm như vậy làm thế nào “chiếu cố” cho cô, đều là bà lão Trương ở bên trong lừa gạt, đem hai người gài bẫy thảm rồi.Hiện tại người dân trong thôn cũng đã biết, nhìn Trương Quế Lan cũng không còn ánh mắt châm chọc nữa, thậm chí còn có thể cười chào hỏi cô. Điều này cũng khiến Trương Quế Lan cười nhiều hơn.“Gạch này đều là mua ngoài thôn đấy, cô đến lúc đó đem tiền cho tôi là được.” Triệu Lương Tài nhỏ giọng nói: “Bác Hoa nói tôi xử lý đấy” Hắn cũng muốn cho cô biết nên cảm ơn ai.“Ai, tôi đã biết.” Trương Quế Lan cúi đầu gật gật. Người bố chồng trước này, thật là một người hiểu biết và rộng rãi, nếu ông về sớm hơn thì tốt rồi, Hoa Phong cũng không chết sớm như vậy.Triệu Lương Tài cũng cùng suy nghĩ với cô: “Haiz, đây đều làm mệnh. Cô về sau ở trong thôn, sống thật tốt, có Hoa Chiêu ở đây, không ai dám khinh dễ cô!”“Này này!” Trương Quế Lan nở nụ cười, không nghĩ tới, cô nhanh như vậy đã có thể hưởng phúc của con gái.“Lợp nhà tôi cũng đã giúp cô tìm xong, thừa dịp mấy ngày nay thanh nhàn, nên đem nhà ở xây xong, hôm nay bắt đầu, cô nhanh về hỏi Hoa Chiêu một chút, cơm trưa chuẩn bị như thế nào đi.” Triệu Lương Tài lại nói.Người trong thôn lợp nhà cho ai, có thể không cần thù lao. Hôm nay tôi giúp ông che, ngày mai ông giúp tôi che, nhân tình liền trả hết, nhưng không thể thiếu tiền nuôi cơm được.Đang nói thì mọi người cũng đã đến, đều là lao động cường tráng trong thôn, trước đây cũng có quan hệ không tệ với Hoa Phong.Trương Quế Lan cùng mọi người nói cảm ơn, rồi liền trở về tìm Hoa Chiêu, vừa vào trong sân đã nhìn thấy Hoa Chiêu mang theo Đại Cần cùng Tiểu cần bắt đầu rửa rau rồi, vài chậu lớn. xem ra chính là chuẩn bị nuôi cơm.Cái gì con gái cũng thay cô nghĩ tới. Muốn khóc làm sao bây giờ?Trương Quế Lan hít mũi, bước nhanh qua: “Để mẹ làm, con đứng một bên nghỉ ngơi, mới mấy tháng đầu, phải đặc biệt cẩn thận!”“Được ạ!” Hoa Chiêu nghe lời, ngồi qua một bên cắn hạt thông.Nhưng là Đại Cần Tiểu Cần siêng năng bên Trương Quế Lan, một người rưỡi cũng không thể làm hết bữa ăn cho nhiều người như vậy, vậy mà Hoa Chiêu cũng không lo lắng. Chỉ chốc lát sau, thím Mã mang theo mấy người đi tới.“Tiểu Hoa à, chúng ta tới hỗ trợ.”“Ai! Cảm ơn thím cùng các chị dâu” Hoa Chiêu cười chào đón mọi người đi vào.Cô đã có chút thích ứng với cuộc sống nông thôn, cũng phát hiện được mặt tốt của nó, chỉ cần chung sống, quan hệ tốt, giữa người với người đặc biệt có tình nghĩa, có chuyện gì tất cả mọi người đều giúp đỡ lẫn nhau, bà con xa không bằng láng giềng gần. Nhưng sổ sách trong lòng mọi người đồng thời cũng rất rõ ràng, đặc biệt chú ý có qua có lại. Hôm nay tôi giúp anh, ngày mai anh không giúp tôi, không cần nhiều lời, qua 2 lần, quan hệ chính là không còn như ý.Đã có thím Mã gia nhập, lại có rau quả không giới hạn cung cấp, không tới giữa trưa đã có một nồi màn thầu cùng vài món ăn bày sẵn đã làm xong.Sau đó mọi người ngồi trong sân nói chuyện phiếm.“Hoa à, thím vừa rồi cùng các cô ấy nói chuyện rồi, phát hiện có một chuyện không ổn.” Thím Mã nói ra: “Giá đỗ của mọi người hôm nay đều không ủ tốt, người trong huyện tới chỉ lấy đi chưa đến 1000 cân.”Việc này chưa bao giờ xảy ra, trước đây đều là gần 2000 cân, có đôi khi thậm chí hơn.“Vậy sao? Mọi người cũng không thành sao? Cháu cũng vậy.” Hoa Chiêu vẻ mặt đau lòng nói: “Một giỏ đều bị lép, khô quắt đấy, cháu không có đem qua đại đội. Hôm nay cũng nhiều người thất bại vậy sao?”“Đúng vậy, cháu nói xem đã có chuyện gì xảy ra?” Tất cả mọi người đều nhìn Hoa Chiêu, giá đỗ này chính là cô dạy mọi người đấy, trước kia cô ủ nhiều như vậy đều có thể thành công, cô khẳng định rất hiểu đấy.“Cháu cũng không biết ah!” Hoa Chiêu nói ra: “Tất cả phương pháp đều giống nhau, nước cũng giống như vậy, khả năng chính là độ ẩm rồi, có lẽ do thời tiết gần đây quá nóng? Giá đỗ đối với yêu cầu nhiệt độ và độ ẩm đặc biệt cao, kém một ít đều không được.”“A… nhất định là như vậy.” Mọi người thất vọng nói.Việc này không oán được người rồi, chỉ có thể oán ông trời thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận