Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 445 - Khỏi Bệnh Chậm Một Chút.



Chương 445 - Khỏi Bệnh Chậm Một Chút.



Chương 445: Khỏi Bệnh Chậm Một Chút.Tề Thư Lan rất nhanh đã đến nhà anh trai, anh trai chị dâu đều ở nhà.Tề Thư Lan nhìn thấy chị dâu, âm dương quái khí mà nói một câu: "Ôi!!!, thím hết bệnh rồi?"Vợ Tề Bảo Quốc cũng không phải đèn đã cạn dầu, lập tức mặt không đổi sắc mà trả lời một câu: "Người đã già, vẫn còn một số bệnh đấy, cái đó sao có thể dễ dàng khỏi như vậy, tôi đây là trở về cầm vài món quần áo để thay đổi tắm giặt, cầm hết liền đi."Nói xong bà ta thật sự nhanh nhẹn mà thu thập mấy bộ quần áo rồi vội vàng đi nha.Bà ta cùng mẹ chồng quan hệ vốn đã không được tốt lắm, lần này mẹ chồng bệnh rất nặng, tính tình lại không tốt, bà ta mới không muốn hầu hạ.Tề Thư Lan cũng không tiếp tục khiêu khích bà ta, đợi bà ta đi rồi, nói với Tề Bảo Quốc: "Hoa Chiêu hôm nay đã đem rượu thuốc đưa tới.""Thật sự?" Tề Bảo Quốc rất kinh hỉ.Ông ta cũng không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy. Tuy phải đợi vài ngày, nhưng rốt cuộc cũng cho bọn họ."Cái rượu thuốc kia thực sự có tác dụng!" Tề Thư Lan nói ra: "Mẹ vừa uống một ngụm đã có thể nói chuyện! Cánh tay cũng có thể động!"Tề Bảo Quốc kích động mà đứng lên: "Vậy mà thần kỳ như vậy!""Chỉ là đáng tiếc, có một lọ nhỏ, chỉ đủ cho mẹ uống 3 ngày đấy, không biết uống xong có thể khỏi bệnh hay không." Tề Thư Lan nói.Tề Bảo Quốc lại ngồi xuống: "Ít như vậy ah…Cô ta có nói uống xong lại cho?""Nói." Tề Thư Lan nói: "Nhưng phải đợi tháng sau Diệp gia lại nặn ra một chút, muốn nhiều hơn thì không có."Tề Bảo Quốc không lên tiếng, một lát sau nói ra: "Như vậy, cũng được."Tề Thư Lan nhìn sắc mặt của anh trai, biết rõ mình cùng anh trai khả năng cùng chung suy nghĩ, nói khẽ: "Cái kia bệnh này của mẹ chúng ta, chắc sẽ khỏi chậm một chút?"Tề Bảo Quốc nhìn bà ta, nhỏ giọng nói: "Chính là đến lúc đó sẽ vất vả cho em rồi.""Em vất vả một chút không tính là cái gì." Tề Thư Lan vung tay lên: "Chỉ cần đến lúc đó có chỗ tốt, anh cả đừng quên em là được. Vị trí hiện tại em đã ngồi hơn 10 năm, cũng nên thay đổi rồi.""Đến lúc đó có thể đổi, khẳng định cho em đổi!" Tề Bảo Quốc cam đoan nói.Tề Thư Lan cười cười đứng dậy: "Em đây đi về trước rồi, mẹ bên kia không thể rời người quá lâu."Về phần ảnh chụp, trâm cài gì đấy, bà ta đều không nói đến, đó đều là việc nhỏ, không có ý nghĩa gì....Diệp Thư đạp xe đạp mang theo Hoa Chiêu trở về nhà, trên đường đi, trong lòng bàn tay của Hoa Chiêu vẫn nóng hổi, bất quá độ nóng đã giảm xuống một điểm, lòng cô cũng thở phào một chút.Cũng không biết đây là thứ gì, là cô đang hấp thu năng lượng của bảo thạch? Có phải chỉ có thứ này đặc biệt?Mấy tháng trước, thỉnh thoảng cô vẫn đi cửa hàng văn vật, đồ cổ. Cũng đào được mấy món vật phẩm nhỏ như ngọc thạch, nhưng bảo thạch lại chưa thấy qua.Người trong nước không thích bảo thạch, mà người ngoại quốc lại rất thích, phàm là mấy đồ trang sức bảo thạch, phần lớn đều trực tiếp lối ra đổi ngoại hối rồi.Về đến nhà, Hoa Chiêu đi cho hai đứa bé ăn trước, nhìn bọn nhỏ chơi trong chốc lát sau đó dỗ ngủ, cô liền đi tìm ông nội."Thuốc đã đưa qua cho bà ta rồi, có lẽ sẽ có hiệu quả đấy." Hoa Chiêu nói ra: "Cháu thấy tinh thần coi như cũng được, còn có khí lực mắng chửi người đây này."Hoa Cường gật đầu: "Bà ta tính tình rất cứng rắn, không chết được, dù là rượu thuốc không dùng được, đó cũng là mạng của bà ta, về sau chúng ta hãy mặc kệ.""Dạ." Hoa Chiêu nói xong nhớ tới trong túi quần có ảnh chụp, thò tay móc ra đưa cho ông nội.Hoa Cường vui vẻ nhìn: "Không nghĩ tới còn có thể lưu lại một tấm, ngược lại cũng rất hiếm có đấy."Ông cũng biết lúc ông đi rồi, một chút ảnh chụp kia khẳng định không giữ được.Nhưng lúc cầm tấm ảnh, Hoa Cường cũng cảm nhận được không đúng, ông biết rõ một tấm ảnh dày bao nhiêu đấy.Ông đưa tay kéo hai tấm hình phân ra."Ồ? Còn dán một tấm, cháu nói như thế nào lại cảm giác có chút dày." Hoa Chiêu nói ra.Hoa Cường tiện tay xốc tấm hình phía dưới lên xem xét, sau đó liền ngây ngẩn cả người.Ông nhíu mày nhìn chằm chằm vào người con gái ở giữa tấm ảnh, càng xem mày nhíu lại càng chặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận