Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 948 - Giao Cho Em.



Chương 948 - Giao Cho Em.



Chương 948: Giao Cho Em."À?" Hoa Chiêu trừng lớn mắt: "Loại chuyện này hỏi em không tốt lắm đâu? Chuyện lớn như vậy, em không làm chủ được ah""Sao không làm được? Em là con dâu Diệp gia, liên quan chuyện đại sự của Diệp gia, đương nhiên em có thể quyết định."Hoa Chiêu nói ra: "Mẹ còn ở đây, chuyện Miêu gia giao cho bà ấy xử lý, không phải thích hợp hơn sao?"Diệp Danh lắc đầu: "Nhiều năm như vậy, kỳ thật mẹ luôn không bỏ xuống được khúc mắc này, năm đó, bà ấy cũng được cha mẹ yêu thương, anh cùng Diệp Thâm cũng là lớn lên trong nhà bà ngoại đấy, chúng ta chưa từng nghĩ tới, hai nhà sẽ có cục diện như hiện tại."Những người nắm quyền lực có khuôn mặt xấu xí đáng ghê tởm thường không được phơi bày cho đến giây phút đối mặt với sống chết.Lúc trước bọn họ đối với Miêu Cương đặc biệt thân, cùng hai người cậu hai người dì đặc biệt thân, cùng anh chị em họ thân thiết như ruột thịt vậy.Diệp Danh nhíu mày, thỉnh thoảng nhớ tới quãng thời gian lúc nhỏ, lòng anh đều đau nhức.Huống chi là người cùng bọn họ có huyết mạch tương liên như Miêu Lan Chi.Bây giờ lại để cho bà ấy giơ đao lên bổ về phía người thân, cho dù là đã đoạn tuyệt quan hệ đấy, lòng bà cũng sẽ đau đến nhỏ máu a.Hoa Chiêu nhìn biểu cảm buồn bực của Diệp Danh, lại nhìn Diệp Thâm trầm mặc dị thường đã đoán được một chút.Cô thở dài: "Được rồi, giao cho em."Diệp Danh lập tức cười."Vậy ông nội và cha có suy nghĩ gì? Muốn em làm tới trình độ nào?" Hoa Chiêu hỏi."Tùy em." Diệp Danh nói ra: "Ý của chúng ta chính là mặc kệ, em muốn giải quyết như thế nào thì cứ giải quyết như thế, chúng ta chỉ cần kết quả, đừng để cho bọn hắn cầm chuyện này trèo lên Diệp gia là được."Ánh mắt Diệp Danh trầm xuống: "Thật sự không được, bại lộ chuyện Diệp Giai gian lận cũng không sao cả."Dù là để cho thanh danh Diệp gia không dễ nghe một chút, cũng tốt hơn là để cho Miêu gia trèo lên Diệp gia.Hoa Chiêu gật gật đầu. Đã nói như vậy, chuyện này căn bản không khó giải quyết, đơn giản thô bạo liền có thể giải quyết vấn đề."Được a, giao cho em." Hoa Chiêu nói ra: "Em muốn gặp Diệp Giai cùng Miêu Bân, còn có người nhà bọn họ."Diệp Danh gật đầu: "Hai người tuyệt đối đoán không được, chuyện này là do ai trù tính đấy.""Không phải cậu cả sao?" Diệp Thâm nói ra.Trong ấn tượng, cậu cả là người túc trí đa mưu, khi còn bé, tất cả mọi người đều nói Diệp Danh giống cậu."Không phải, có lẽ cậu cả đưa ra loại ý nghĩ này, nhưng chân chính thao tác..., hơn nữa hoàn mỹ thành công đấy, là dì nhỏ của chúng ta, Miêu Phương. Bây giờ bà ta đang ở thủ đô, nửa năm trước mới cùng chồng được điều vào."Không nghĩ tới vừa được điều về đã làm ra chuyện lớn."Anh đi mời bà ta đến." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu biết tốc độ của Diệp Danh, đây tuyệt đối là nói làm liền làm, lực hành động siêu cường.Bữa sáng cũng không kịp ăn nhiều, tuỳ tiện ăn vài ngụm liền tranh thủ thời gian đi rửa mặt thay quần áo.Quả nhiên, bên này cô vừa mới thu thập xong, đang ăn quả táo lót bụng, bên kia ba vị nhân vật chính đã đến rồi.Không, là bốn vị.Diệp Danh còn đem Chu Lệ Hoa gọi qua.Hoa Chiêu thiếu chút nữa đã quên bà ta rồi.Hôn sự của Diệp Giai, theo lý bà ta là người có quyền lên tiếng nhất.Muốn giải quyết vấn đề này, còn phải gọi bà ta ra, để bà ta rõ ràng.Bằng không thì cô bên này lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, người ta bên kia đã cùng Chu Lệ Hoa nói chuyện xong xuôi rồi.Cô coi như mất toi công.Người là từng nhóm đến đấy, Hoa Chiêu thấy bọn họ gặp nhau ở cửa lớn đấy, đồng thời từ trên xe bước xuống.Thấy Miêu Bân, Diệp Giai lảo đảo muốn ngã quỵ, sắc mặt thoáng cái trắng bệch."Làm sao vậy?" Chu Lệ Hoa đẩy cô ta kỳ quái mà hỏi thăm."Không, bụng, đau bụng." Diệp Giai cúi đầu tựa ở trên vai bà ta nhỏ giọng nói.Chu Lệ Hoa yên tâm rồi, Diệp Giai có bệnh này, một tháng cũng sẽ đau thêm mấy ngày, hôm nay đúng là ngày đau nhất.Cũng không biết Hoa Chiêu tìm bọn họ tới làm gì. . . .Chu Lệ Hoa không rảnh quan tâm đến con gái nữa, càng không có thời gian nhìn hai người khác là tròn méo thế nào, bà ta lo sợ mà đỡ Diệp Giai cùng nhau vào cửa.Đây là lần đầu tiên Hoa Chiêu chủ động tìm bà ta, trong lòng bà ta có một cỗ bất an cực lớn.Đến cửa thứ hai, lúc thấy Diệp Danh, cỗ bất an này lập tức bị phóng đại."Dì nhỏ, nhiều năm không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ." Diệp Danh chào Chu Lệ Hoa rồi nói ra.Chu Lệ Hoa sững sờ, sau đó lông tơ phía sau lưng lập tức dựng ngược, bà ta bỗng nhiên quay người, nhìn người phụ nữ ăn mặc thời thượng, đeo kính, trang điểm đậm ở phía sau.Người phụ nữ kéo kính xuống, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp.Khuôn mặt hơn 40 tuổi, đã có dấu vết thời gian, nhưng trang điểm đậm đã che dấu được một ít, lộ ra một người phụ nữ xinh đẹp lại có khí chất.Cùng Chu Lệ Hoa hình thành nét đối lập rõ ràng.Miêu Phương nhìn Chu Lệ Hoa cười cười, không lên tiếng, sau đó quay đầu nói với Diệp Danh: "Không nghĩ tới cháu còn có thể gọi một tiếng dì nhỏ, dì thật sự rất cảm động."Diệp Danh cũng cười cười, gọi thế nào cũng không sao cả, cũng không ngại bọn hắn dùng dao đâm nhau."Đây là a Bân? Còn nhớ rõ tôi không?" Anh nhìn người thanh niên mười tám mười chín tuổi trước mặt.Vừa cao vừa to, nhã nhặn đấy.Đó là khí chất thường thấy của đàn ông Miêu gia.Giống như anh....Người ngoài nói cũng đúng, anh xác thực giống người Miêu gia."Danh ca ca, em đương nhiên nhớ rõ anh, khi còn bé, chỉ có Danh ca ca thích mang những đứa bé bọn em đi chơi." Miêu Bân cười đến ngượng ngùng lại đẹp mắt."Không thành thật." Diệp Danh cười nói: "Khi đó cậu mới mấy tuổi, nhớ rõ cái gì? Người trong nhà nói cho cậu a."Nụ cười ngượng ngùng nịnh nọt của Miêu Bân trong nháy mắt dừng lại."Tiến vào nói chuyện a." Anh quay người dẫn đường.Miêu Phương và Miêu Bân lướt qua Chu Lệ Hoa đang ngu ngơ đi vào theo.Chu Lệ Hoa cho đến lúc này mới kịp phản ứng.Lập tức ở sau lưng bà ta bĩu môi.Diệp gia cho dù hiện tại để cho bà ta vào cửa rồi, chỉ cần gọi một tiếng dì nhỏ, chuyện quá khứ có thể xóa bỏ rồi hả?Nằm mơ!Diệp gia cũng không phải là người độ lượng như vậy, nếu độ lượng, bà ta cùng các con cũng sẽ không bị đuổi ra khỏi cửa rồi!Ân, nếu Diệp gia tha thứ cho Miêu gia, vậy bà ta. . . . Cũng phải nỗ lực!Cố gắng đoạt lại Diệp Thành đoán chừng là không thể nào, hắn. . . .Phi!Bà ta phải vì con trai mà cố gắng, hi vọng Diệp gia về sau còn có thể cho Diệp Hưng về nhà.Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu ngồi trong nhà chính.Nhìn thấy Miêu Phương và Miêu Bân vào cửa, Hoa Chiêu đứng lên, vừa cười vừa nói: "Mời vào."Diệp Thâm lại ngồi bất động.Anh không phải anh cả, anh không thích diễn kịch, không muốn cho Miêu gia mặt mũi."Tiểu Thâm vẫn như khi còn bé, quả nhiên là ba tuổi xem lão." Miêu Phương cười, không chút nào để ý nói."Đây là vợ Tiểu Thâm a? Quả nhiên xinh đẹp như trong truyền thuyết!" Miêu Phương nói xong, từ trên tay tháo xuống một cái vong tay xanh biếc cho vào tay Hoa Chiêu."Đây là lễ gặp mặt dì nhỏ cho cháu, đừng ghét bỏ."Hoa Chiêu cúi đầu chiếc vòng tay màu xanh lục bảo này dường như có thể nhỏ ra nước, có chút phân vân, nhận, có tính không bắt người tay ngắn?Nhưng không nhận, cô cảm thấy một cỗ năng lượng kỳ quái, không nỡ buông tay ah.



Bạn cần đăng nhập để bình luận