Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 931 - Không Tưởng Tượng Được.



Chương 931 - Không Tưởng Tượng Được.



Chương 931: Không Tưởng Tượng Được.Bất quá Miêu Lan Chi chỉ trừng mắt, nhưng bà không tức giận chút nào.Vợ chồng son ăn ở hòa thuận, cuộc sống gia đình tạm ổn, là chuyện tốt.Bà không phải là một trong những bà mẹ chồng không biết suy nghĩ kia, không có việc gì châm ngòi con trai cùng con dâu đánh nhau, bà cảm thấy loại người này đều có tật xấu."Đi thôi đi thôi, chúng ta không để ý tới bọn họ nữa." Diệp Thư thúc giục mẹ.Hiện tại Diệp Thâm trở về rồi, đến phiên cô ấy ăn cẩu lương rồi, cô ấy cũng thấy đủ rồi.Trông thấy hai người đứng chung một chỗ, cô ấy liền nhớ Diêu Khôn. . . Ân, lát nữa sẽ gọi điện thoại cho hắn, làm sao còn chưa tới?Hoa Chiêu mời Tôn Hiểu Quyên vào nhà.Trương Quế Lan trông thấy bà ta liền sững sờ.Tôn Hiểu Quyên trông thấy Trương Quế Lan, lập tức giơ lên một nụ cười nịnh nọt.Trương Quế Lan càng sửng sốt, nhìn Hoa Chiêu.Con gái bà đã làm cái gì với bà ta vậy?Lần đầu tiên gặp mặt, người Tôn Hiểu Quyên muốn đánh chính là Hoa Chiêu, bị bà ngăn cản tới đánh một chầu.Hiện tại Tôn Hiểu Quyên lại quy củ, thành thành thật thật đứng ở bên cạnh Hoa Chiêu, Hoa Chiêu nhìn bà ta cũng không có tức giận bất mãn.Hai người tụ tập cùng một chỗ, lại muốn làm gì?"Mẹ, mẹ cũng tới nghe một chút." Hoa Chiêu nói ra.Dù sao cũng sắp vào cửa Hứa gia, chuyện của Tôn Hiểu Quyên bà ấy cũng nên được biết."Không có vấn đề gì chứ?" Hoa Chiêu lại hỏi Tôn Hiểu Quyên.Chẳng qua nếu như người trong cuộc không đồng ý, vậy cô đành phải truyền đạt lại sau rồi. . .Tôn Hiểu Quyên cúi đầu, kỳ thật trong lòng không đồng ý.Loại chuyện này lại để cho Trương Quế Lan biết, bà ta cảm thấy mất mặt. Nhưng bà ta cũng biết chính mình không đồng ý cũng vô dụng, con gái người ta quay đầu lại chẳng lẽ không nói cho mẹ mình biết? Không bằng hào phóng một chút, bây giờ bà ta lại đang cầu người."Không có vấn đề, vừa vặn em dâu cũng nghĩ kế cho tôi." Tôn Hiểu Quyên nói.Ba người cùng đi phòng khách.Diệp Thâm cũng không đi theo, anh mang theo bọn nhỏ ra hành lang bên ngoài phòng khách chơi.Xa xa mà có thể nhìn đến đây.Khí tức của Tôn Hiểu Quyên anh đã xem qua rồi, không phải người luyện võ.Hoa Chiêu mặc dù đang có thai, thu thập bà ta cũng rất đơn giản, cho nên không cần quá lo lắng."Hứa Tri Đức bên ngoài có người mới rồi!" Tôn Hiểu Quyên mở miệng, nước mắt liền rớt xuống.Hoa Chiêu im lặng: "Thương thế của bà làm sao vậy? Ai đánh bà?"Tiếng khóc của Tôn Hiểu Quyên dừng lại, che dấu tay áo: "Hứa Tri Đức đánh thôi. . .""Tôi thấy vết thương cũ mới đều có, ngày thường đều thích đánh bà?" Hoa Chiêu hỏi."Đúng vậy. . ." Tôn Hiểu Quyên xấu hổ gật đầu.Nam nhân đánh nữ nhân lúc này rất phổ biến, nhưng nữ nhân bị đánh, nói rõ địa vị của mình ở nhà không cao, là chuyện rất mất mặt, Tôn Hiểu Quyên luôn che giấu, không dám để cho bất luận ai biết rõ.Nhưng đối mặt với Hoa Chiêu, không nói thì không có cách nào xin giúp đỡ."Cho nên bà vì một người đàn ông mỗi ngày đánh mình, thương tâm rơi lệ?" Hoa Chiêu nhìn nước mắt của bà ta nói."Loại đàn ông này, mỗi ngày không trở về nhà, không phải rất tốt sao?" Hoa Chiêu lại nói.Tôn Hiểu Quyên sững sờ mà nhìn Hoa Chiêu, vậy mà nhất thời cảm thấy cô nói rất đúng, nhưng lại cảm thấy không thể có chuyện như vậy."Nhưng hắn không trở về nhà, hắn bên ngoài có người, tôi sợ hắn cùng tôi ly hôn, tôi không muốn ly hôn." Tôn Hiểu Quyên nhìn thoáng qua Trương Quế Lan nói.Ai có thể tốt số như Trương Quế Lan, càng gả càng cao? Tuyệt đại đa số phụ nữ ly hôn đều là càng gả càng thấp!Như bà ta, hơn 40 tuổi, lại không xinh đẹp, không có tiền, tái giá, đoán chừng chỉ có thể gả cho lão già sáu bảy mươi tuổi!Còn chưa đủ mất mặt xấu hổ đấy!Tôn Hiểu Quyên sợ run cả người, lớn tiếng nói: "Tôi không muốn ly hôn! Cô đã đáp ứng tôi, giúp tôi bảo trụ bị trí phu nhân của Hứa Tri Đức đấy!"Hoa Chiêu gật đầu."Là người nào?" Hoa Chiêu bát quái nói."Thư ký mới của ông ta, là sinh viên đại học vừa được chuyển từ dưới lên! Cô ta sao lại không biết xấu hổ như vậy! Cô ta là sinh viên đại học tốt, loại con trai gì mà không tìm được? Cần phải quấn lấy một lão già họm hẹm làm gì! Mắt chó của cô ta bị mù sao!" Tôn Hiểu Quyên mắng.Lời này Hoa Chiêu có chút không đồng ý rồi, Hứa Tri Minh phong độ nhẹ nhàng, là một ông chú ưu nhã, Hứa Tri Đức với tư cách là anh em ruột của ông ấy, cũng không sai biệt lắm.Người tuy không nhã nhặn bằng Hứa Tri Minh, nhưng ngũ quan cùng dáng người cũng rất giống đấy.Dáng người Hứa Tri Đức cũng không tệ, miễn cưỡng cũng coi như là một ông chú đẹp trai.Hơn nữa người càng khéo léo, có thể làm người xung quanh ưa thích, nếu không sao có thể lên làm giám đốc nhà máy đâu này?Nghe nói đều dựa vào năng lực của chính ông ta.Có cô gái nhỏ nào thích ông ta cũng không có gì kỳ quái."Nhờ cô đem cô gái kia bắt đi, để cho cô ta đến từ đâu thì lăn trở về đó, không bao giờ trở lại thủ đô nữa!" Tôn Hiểu Quyên cầu xin."Lời này không đúng." Hoa Chiêu nói: "Như vậy căn bản không giải quyết được vấn đề. Vấn đề ở trên người Hứa Tri Đức, muốn giải quyết vấn đề, phải giải quyết ông ta, bằng không thì đi tiểu Tam này, còn có tiểu Tứ, tiểu Ngũ, tiểu Thất, tôi còn phải giúp bà giải quyết?"Tuy đã đáp ứng cùng Tôn Hiểu Quyên hợp tác, nhưng nếu như bà ta quá phiền toái..., còn không bằng cô trực tiếp đi giải quyết bà Hứa.Tôn Hiểu Quyên xem hiểu ý của cô, lập tức ừ ừ, hơn nữa bà ta cảm thấy Hoa Chiêu nói cũng đúng."Vậy phải giải quyết ông ta như thế nào?" Nhưng bà ta cảm thấy phương pháp xử lý của Hoa Chiêu chắc chắn sẽ vô cùng. . ."Để cho ông ta nghỉ việc về nhà, chỉ dựa vào tiền lương của bà nuôi sống, có thể lại đánh bà hay không tôi không biết, nhưng đi ra ngoài khẳng định không thể làm gì rồi." Hoa Chiêu nói.Không có tiền không có thân phận địa vị, sẽ không có tiểu Tam...Nếu có, đầu óc đối phương khẳng định bị bệnh gì đó. . . ."Vậy không được, vậy không được." Đầu Tôn Hiểu Quyên lắc như trống bỏi.Để cho Hứa Tri Đức nghỉ việc rồi, bà ta cũng không phải là vợ của giám đốc nhà máy nữa!Bà ta tình nguyện mỗi ngày bị đánh cũng muốn làm vợ giám đốc xí nghiệp.Hoa Chiêu. . . . ."Tôi chỉ bảo vệ vị trí vợ Hứa Tri Đức, cũng không phải là địa vị phu nhân giám đốc, bà phân cho rõ ràng."Bằng không thì cô còn phải bảo vệ Hứa Tri Đức luôn làm giám đốc xưởng?Khó mà làm được.Chỉ với những việc ông ta đã làm, cô đoán chừng chức vụ giám đốc nhà máy này ông ta cũng không đảm đương nổi vài năm.Tôn Hiểu Quyên nghĩ nghĩ, gật đầu."Như vậy cũng dễ xử lý rồi, bà cứ về nhà a, còn lại giao cho tôi." Hoa Chiêu nói.Tôn Hiểu Quyên muốn hỏi cô giải quyết như thế nào, nhưng nhìn sắc mặt của Hoa Chiêu, đã biết rõ cô không muốn nói.Bà ta đứng dậy cáo từ.Hoa Chiêu lập tức để cho người đi thu thập chứng cứ Hứa Tri Đức ngoại tình.Đã có chứng cớ, ném tới trên mặt Hứa Tri Đức, giang sơn hay người đẹp, lựa chọn như thế nào ông ta khẳng định rất rõ ràng.Hơn nữa về sau nếu ông ta còn dám tìm phụ nữ, sẽ đem phần chứng cớ này truyền ra, vẫn có tác dụng.Hiện tại vấn đề tác phong thế nhưng vẫn là vấn đề lớn, người có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt, sẽ không thể dùng.Loại chuyện nhỏ nhặt này, kết quả điều tra có được vô cùng nhanh.Kết quả lúc Lưu Minh cầm túi giấy trở lại, biểu cảm là lạ.Đặc biệt là thấy Diệp Danh ở đây, đang cùng Diệp Thâm nói chuyện, nét mặt của hắn càng kỳ quái."Cầm cái gì?" Diệp Danh lập tức hỏi hắn."Ách, ảnh chụp Hứa Tri Đức cùng thư ký của ông ta. . ." Lưu Minh nói."Ảnh chụp của Hứa Tri Đức cùng thư ký, cũng không phải ảnh chụp tôi cùng thư ký của ông ta, anh nhìn tôi làm gì?" Diệp Danh hỏi, ngữ khí hiếu kỳ."Ách, anh xem đi." Lưu Minh đem kết quả điều tra cho Diệp Danh.Hoa Chiêu cũng tò mò đi tới, tình huống như thế nào?Cái túi được mở ra, Diệp Danh cùng Hoa Chiêu đều sững sờ.Cái này thật đúng là, không tưởng được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận