Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 865 - Từ Chối Vô Dụng.



Chương 865 - Từ Chối Vô Dụng.



Chương 865: Từ Chối Vô Dụng."Tiểu thư, cô nói gì?" Quản gia hỏi.Hoa Chiêu lại dùng tiếng Anh nói một lần, quản gia lập tức tự mình giúp cô thay đổi bộ đồ ăn khác."Bọn hắn đều không hiểu tiếng Trung, anh đã thử qua rồi." Diệp Thâm nói xong, chỉ chỉ bộ đồ ăn của mình.Quản gia cho rằng anh cũng muốn đổi, tuy bộ đồ ăn của anh rất sạch sẽ, nhưng ông ta vẫn mỉm cười mà phục vụ.Hoa Chiêu thở phào, nhớ tới đây là năm 81, không phải năm 21, lúc này Trung Quốc còn chưa quật khởi, tiếng Trung là một ngôn ngữ nhỏ trong số các ngôn ngữ khác.Ngôn ngữ ở một địa phương nông thôn, ai sẽ học?Ngoại trừ người quản gia có vẻ có học thức cao, những người khác trong căn phòng này đều là những người giúp việc bình thường với giọng Anh bản địa.Hoa Chiêu tựa trên ghế, lại nói với quản gia: "Giúp tôi lấy một tờ tạp chí ô tô."Cô vẫn dùng tiếng Trung.Quản gia xoay người, vẫn mỉm cười mà dùng biểu lộ nói cho cô biết, dùng tiếng Anh lập lại lần nữa!Cô Phương hình như bởi vì chuyện của Suzanna mà giận chó đánh mèo lên ông ta rồi, chính là muốn làm khó ông ta, không thèm lên tiếng nữa.Diệp Thâm nhìn không được rồi, giúp ông ta giải vây: "Cô ấy muốn một tờ tạp chí ô tô."Quản gia cảm kích mà nhìn anh một cái, lập tức đi an bài.Hoa Chiêu thoả mãn mà lật tờ tạp chí, đột nhiên chỉ vào một chiếc xe hơi cho Diệp Thâm xem.Trong miệng dùng tiếng Trung hỏi: "Ở đây không có ghi âm hoặc là máy quay chứ?"Đáy mắt Diệp Thâm tràn đầy ý cười, thật sự cẩn thận ah, cái tố chất này, cũng có thể làm cộng sự của anh rồi.Cô hiện tại cũng đang làm mấy chuyện của một người cộng sự nên làm."Ở đây không có, anh đã kiểm tra rồi." Diệp Thâm nhìn cô chỉ vào ô tô nói.Hai người giống như đang thảo luận về chiếc xe này."Vậy ở đâu có?" Hoa Chiêu hỏi.Hiện tại đã có hệ thống giám sát rồi, nhưng thật sự chỉ là loại sơ cấp, dùng băng từ thu hình lại, chính là máy quay phim chụp ảnh.Thiết bị lớn, hình ảnh mơ hồ, không có kết nối mạng, dễ mất dữ liệu…, có rất nhiều vấn đề, nhưng tốt xấu gì nó cũng có thể giám sát."Lầu ba trong hành lang có một cái, thư phòng và phòng ngủ của Mori Địch Luân cũng có." Diệp Thâm nói.Ba chỗ này anh đều đi qua.Bất quá anh chưa tiến vào thư phòng và phòng ngủ của Mori Địch Luân, chỉ đứng ở cửa phòng thăm dò một chút.Liếc qua cũng đủ để anh phát hiện vấn đề.Biết rõ ở đâu có nguy hiểm, Hoa Chiêu an tâm."Vậy sao anh lại ở chỗ này? Bọn hắn uy hiếp anh sao?" Hoa Chiêu hỏi."Là anh muốn ở lại chỗ này." Diệp Thâm nói ra.Hoa Chiêu sững sờ, thiếu chút nữa bùng nổ.Cô bấm vào số liệu trong tạp chí, ngẩng đầu nhìn Diệp Thâm, dường như đang chờ anh giải thích."Anh muốn một đồ vật, rất có thể ở trong phòng Mori, anh tính đợi ngày mai lúc nhiều người, thừa dịp lộn xộn sẽ vào xem." Diệp Thâm nói.Sau khi về nhà, Mori không phải ở thư phòng thì chính là ở phòng ngủ, mà vệ sỹ của Mori luôn đi theo anh, anh không có cơ hội.Ngày mai sẽ không giống với lúc trước, Mori sẽ ra ngoài đãi khách, vệ sỹ sẽ duy trì trật tự, mà nhiều người, anh cũng không phải là người duy nhất bị hiềm nghi.Hoa Chiêu đã biết.Bất quá phụ nữ ư, điểm chú ý sẽ không giống với đàn ông."Vậy chính là nói, ngày mai anh cùng cô ta tổ chức lễ đính hôn?”Diệp Thâm dừng lại một chút rồi nói: "Anh định. . . ."O'neill đi đến, Diệp Thâm lại chuyển lại lời nói: "Mua một chiếc, hi vọng hiện tại có hàng.""Muốn mua cái gì?" O'neill cười gia nhập vào chủ đề, nhìn tờ tạp chí trong tay Hoa Chiêu."Oa, ánh mắt thật tốt, tôi cũng đang định mua chiếc này, đã hẹn trước rồi, rất đáng tiếc, phải tới sang năm mới có thể đặt hàng." O'neill nói.Tạp chí này là tạp chí nội bộ của ngành và không bán cho bên ngoài mà chỉ dành cho những hội viên cao quý nhất. Những chiếc xe bên trên đều là phiên bản giới hạn, đặt bào nhiêu thì làm bấy nhiêu."Vậy thì thôi." Diệp Thâm nói ra.O'neill cười cười, hỏi Hoa Chiêu: "Cô chọn trúng chiếc đó? Nếu cô không chọn được chiếc nào trong những chiếc xe của tôi..., cô cũng có thể chọn một cái ở chỗ này, tôi mua cho cô."Hoa Chiêu lắc đầu, như vậy sao được, về sau đoán chừng cô không có cơ hội gặp lại O'neill rồi, làm một cú, đương nhiên muốn làm xong luôn một lần."Tôi muốn chiếc 'Hiểm lộ' kia." Cô nói ra.Nói "Hiểm lộ" khả năng ít người biết, nói Rolls-Royce "Tân Hải đại đạo" sẽ có nhiều người biết hơn.Loại đắt nhất được bán ra là 500 nghìn bảng anh, cộng với một loạt các dịch vụ tùy chỉnh khác, sẽ đắt hơn một chút.Nhưng phiên bản giới hạn tùy chỉnh, vì các chất liệu khác nhau và thiết kế mang tính cá nhân hóa, giá cả không nhất định sẽ như vậy rồi.O'neill nói cái tay lái trên chiếc Rollc Royce của hắn dùng kim loại hiếm cùng kim cương, mua vào giá 1 triệu 8.Hoa Chiêu rất thích."Tốt." O'neill lập tức nói.Suzanna thay quần áo xong đi đến, không chút nào che dấu trừng mắt liếc nhìn Hoa Chiêu.Dù sao các cô đã vạch mặt rồi.Hoa Chiêu lập tức bưng chén rượu lên, hướng cô ta quơ quơ.Suzanna. . . .Cô ta cảm thấy mình tuy điêu ngoa, nhưng còn chưa điêu ngoa đến loại trình độ này! Đến nhà người ta làm khách còn kiêu ngạo như vậy!Hoa Chiêu cũng chỉ hù dọa cô ta một chút, nếu quá mức, sẽ bị đuổi ra ngoài.Một bữa cơm yên tĩnh mà ăn xong, Hoa Chiêu nhìn O'neill.O'neill: "Làm sao vậy?""Chúng ta tiếp tục đi xem xe." Cô nói ra.O'neill. . . . Thích xe như vậy sao?Bất quá nếu là yêu cầu của cô, hắn tất nhiên sẽ thỏa mãn.Hai người đứng dậy đi bãi đỗ xe, Diệp Thâm cũng nhấc chân đuổi kịp."Tô, anh nên thử lễ phục rồi." Suzanna ngăn anh lại."Không cần thử." Diệp Thâm nói xong đã đi nhanh ra ngoài.Suzanna nhìn bóng lưng của anh mà oán hận, cũng không thể làm gì được."Được rồi, hắn có thể ở lại chỗ này hoàn thành lễ đính hôn ngày mai cũng rất tốt rồi." Quản gia thấp giọng khuyên nhủ.Hiện tại ông ta cũng phân không rõ tiểu thư đây là đùa giỡn quá sâu, hay là, thật sự động tâm với Tô Hằng rồi.Bất quá, cái này cũng không quan trọng, hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng nhất."Đúng." Suzanna thu liễm cảm xúc, tiếp tục đi thử đồ.Mà Hoa Chiêu đang cùng Diệp Thâm tiếp tục chủ đề trước đó.Qua buổi ăn trưa, hai người đã thăm dò ra, O'neill cũng không hiểu tiếng Trung. Bất quá lúc đó bọn họ vẫn rất cẩn thận, thật sự chỉ thảo luận chuyện ô tô.Hiện tại đã không giống với lúc trước."Ngày mai?" Hoa Chiêu hỏi.Mặc dù như vậy, cô cũng không dám đem lời nói quá rõ ràng."Đừng quan tâm, em hãy rời đi." Diệp Thâm nói.Hoa Chiêu: "Em lưu lại giúp anh."Diệp Thâm lập tức do dự.Vợ anh giấu đồ tìm đồ đều rất lợi hại, anh đã trải nghiệm đấy.Nhiệm vụ lần trước vì có Hoa Chiêu trợ giúp mới thuận lợi hoàn thành, lần này nếu có cô ấy hỗ trợ, có lẽ không cần dùng đến kế hoạch cũ khá nguy hiểm kia của anh."Đừng từ chối, từ chối cũng vô dụng." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm chỉ có thể thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận