Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 655 - Kết Thông Gia.



Chương 655 - Kết Thông Gia.



Chương 655: Kết Thông Gia.!2 tiếng sau Diệp Thành đưa ra quyết định, ly hôn.Đây là lựa chọn thích hợp nhất trong ba lựa chọn đấy.Ông ta không thể về hưu, cũng không thể để cho Chu Lệ Hoa ngồi tù, cho nên chỉ có thể ly hôn.Diệp Chấn Quốc thật sự rất quyết liệt, Diệp Thành nói chọn ly hôn, ông lập tức phái cảnh vệ viên bên người tự mình giám sát hai người xử lý thủ tục, hơn nữa lại để cho hắn nói kết quả với bên ngoài.Từ nay về sau Diệp gia cùng Chu Lệ Hoa không liên quan gì nữa rồi.Chuyện đốt bài thi tuy không thành, nhưng đến cùng người bị bắt cũng đã khai ra.Người giật dây là Chu Lệ Hoa, tuy là kết quả điều tra đã được che giấu, cũng không công bố ra ngoài, nhưng không phải là không ai biết.Hạ Kiến Ninh đã biết rõ.Bọn hắn không xử phạt Chu Lệ Hoa, thanh danh của Diệp gia cũng có tổn hại.Hiện tại Chu Lệ Hoa bị đuổi ra khỏi Diệp gia rồi, cũng coi như là tuyên bố với bên ngoài.Chu Lệ Hoa vẻ mặt âm trầm mà cầm chứng nhận ly hôn về nhà.Đúng vậy đúng vậy, về nhà, ly hôn mà thôi, ly hôn có thể không rời nhà. . . . Bà ta vẫn cùng Diệp Thành ở một chỗ!Đây là kết quả mà đêm qua người một nhà thảo luận ra.Họ biết nhà họ Diệp cần có thái độ đối với bên ngoài, giấy chứng nhận ly hôn chính là thái độ rồi, về phần sau khi ly hôn Chu Lệ Hoa sống thế nào, người khác không xen vào!Diệp Chấn Quốc xác thực không quan tâm, bà ta thích sống ở đâu thì sống ở đó, từ nay về sau bà ta đừng nghĩ đến mượn thanh danh Diệp gia đi ra ngoài gây rắc rối là được.Cũng đừng xuất hiện ở Diệp gia, xuất hiện ở trước mặt ông.Hoa Chiêu rất nhanh cũng đã nhận được tin tức, nhịn không được cùng Miêu Lan Chi nói chuyện phiếm: "Vậy thì tốt rồi, nhà chúng ta lại thêm một đôi ly hôn đấy, người khác sẽ chú ý rồi.""Sợ cái gì." Miêu Lan Chi không sao cả nói: "Dù sao chúng ta không có con gái vừa độ tuổi cần kết hôn, đợi đến lúc Vân Phi cùng Thúy Vi lớn lên, xã lại không biết sẽ biến thành cái dạng gì đây này."Bà ngược lại còn có một suy nghĩ thoáng qua, cũng lưu manh.Chu Lệ Hoa ly hôn rồi, trong lòng bà rất cao hưng đấy, về sau không cần lại phải đối mặt với cô em dâu chán ghét này rồi, ngày lễ ngày tết có thể vui vẻ không ít."Đúng rồi, nghe nói bài thi hiện tại đã chấm xong, con nhanh chóng gọi điện thoại cho Tiểu Danh, lại để nó cho người hỏi thăm một chút thi được bao nhiêu điểm!" Miêu Lan Chi nói.Sau chuyện đốt bài thi này, lúc này Diệp gia cũng nhớ lâu hơn rồi, luôn nhìn chằm chằm vào thành tích của Hoa Chiêu.Về sau phàm là có chuyện lớn gì, bọn hắn cũng phải luôn nhìn chằm chằm vào.Hạ Kiến Ninh nói đúng, tiểu nhân xác thực luôn phải thời khắc đề phòng lấy."Không cần đâu, anh cả rất bận đấy, chờ anh ấy có thời gian rảnh rồi nói sau." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh có công tác, còn phải bận rộn chuyện của Diệp Thư, cô cũng không lấy việc nhỏ này làm chậm trễ thời gian của anh ấy.Dù sao cô cũng không phải là thi không đậu.Cô cũng có lòng tin, dù thủ đô chỉ có một người trúng tuyển, người kia cũng chính là cô.Miêu Lan Chi nghĩ đến Diệp Thư, không lên tiếng nữa.Hoa Chiêu có chút hối hận khi nhắc tới đề tài này, vừa muốn nói chút gì đó trấn an bà ấy, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.Cô liền nghe điện thoại."Đã tìm được Diệp Thư!" Diệp Danh ở bên kia cao hứng mà hô."Thật sự!" Hoa Chiêu vui vẻ mà kêu lên: "Người thế nào rồi? Bình an sao?""Ân. . . . Có chút cảm mạo, nhưng cứu viện kịp thời, không có vấn đề gì lớn." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu trừng mắt nhìn, nhìn Miêu Lan Chi, không dám hỏi thật hay giả. Cái do dự kia rất dọa người ah!Lòng Miêu Lan Chi đều treo lên cổ họng rồi, lập tức đoạt lấy điện thoại: "Làm sao vậy? Em gái con đã tìm được? Như thế nào? Tình huống như thế nào?"Tay của bà cũng có chút run."Có chút cảm mạo phát sốt, hiện tại người đã được đưa ra, đang ở bệnh viện xem bệnh, con đã hỏi bác sĩ, nói là vấn đề không lớn. Hơn nữa, Hoa Chiêu đưa rượu thuốc còn thừa, con bé không có vấn đề gì đấy." Diệp Danh nói ra."Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Miêu Lan Chi nghe nói rượu thuốc vẫn còn, lòng đã thở phào hơn phân nửa.Bà hiện tại đối với rượu thuốc kia đã mê tín, Tiểu Thâm tổn thương nặng như vậy cũng đã tốt lên rồi, cảm mạo phát sốt đều là bệnh vặt!Xác thực là bệnh vặt, ba ngày sau đó, Diệp Thư đã ngồi ở trước mặt người nhà rồi.Tinh thần cũng không tệ, chỉ là người gầy đi một vòng lớn.Mười ngày này đã làm cô chịu đói rồi!Cô ấy ăn như hổ đói đồ ăn mà Hoa Chiêu làm, thẳng đến khi Hoa Chiêu kiên quyết không xới thêm cơm nữa, cô ấy mới thở phào một cái."Rốt cuộc cũng sống lại rồi!" Cô ấy thở dài một tiếng."Chị nói một chút xem, mấy ngày nay đến cùng là như thế nào?" Hoa Chiêu hỏi.Hiện tại người không có việc gì rồi, cái gì cô cũng dám hỏi.Biểu cảm của Diệp Thư lập tức không tốt lắm, cô ấy không lập tức bắt đầu bài giảng, mà là nhìn mẹ, lại nhìn anh cả, có chút chột dạ nói: "Con hình như đã rước lấy phiền phức.""Làm sao vậy?" Miêu Lan Chi hỏi.Diệp Thư vẫn chưa trả lời, chỉ nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa.Diệp Danh đứng dậy đi mở cửa, chỉ chốc lát sau, vẻ mặt quái dị mà mời một người đàn ông đi vào.Bộ dạng hơn năm mươi tuổi, rất có khí thế, hơn nữa khí chất trên người rất giống Diệp Mậu.Miêu Lan Chi thấy người tới lập tức nhíu mày, nhưng rất nhanh liền đứng lên, vừa cười vừa nói: "Ngọn gió nào đem thủ trưởng Mã thổi đến đây? Thật sự là khách quý ít gặp, mau mời ngồi."Nụ cười trên mặt bà rõ ràng có chút qua loa.Hoa Chiêu lập tức nghĩ đến một người, Mã đại soái, anh trai của Mã Đại Cường.Cô đứng dậy làm động tác vấn an sau đó đứng yên.Mã đại soái đã ha ha cười nói: "Chị dâu đừng chê cười tôi như vậy, có thể đừng gọi tôi là thủ trưởng gì đó, chị gọi tôi một tiếng lão đệ, tôi đã cao hứng vô cùng rồi.""Tôi đây cũng không khách khí, Mã lão đệ hôm nay tới có chuyện gì?" Miêu Lan Chi nói thẳng.Nếu là lúc trước, bà chắc chắn sẽ không dùng loại thái độ này đối với Mã đại soái, ông ta và Diệp Mậu cùng cấp, hơn nữa thực tế còn cao hơn Diệp Mậu!Bà phải gọi một tiếng đại ca đấy.Nhưng hiện tại Mã đại soái giả bộ hồ đồ, còn cho bà gọi chị dâu, vậy bà liền không khách khí!Tuy bắt cóc bọn nhỏ là Mã Đại Cường, sau đó bọn họ điều tra, khả năng Mã đại soái tham dự rất nhỏ, nhưng cũng không trở ngại đến việc bọn họ giận chó đánh mèo!Bà ta thật đúng là dám nhận. . . . Mã đại soái trên mặt cười ha hả, nhưng trong lòng lại không thoải mái.Bất quá ai bảo em trai ngu xuẩn của ông ta đã làm chuyện ngu xuẩn! Cuối cùng người cũng là ông ta vụng trộm bảo vệ đấy. . . . Giờ ở trước mặt Diệp gia ông ta không thể ngóc đầu dậy được.Mã đại soái không trả lời Miêu Lan Chi...,lại quay đầu hỏi Diệp Thư: "Tiểu Thư tốt rồi hả? Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt, như vậy Quốc Khánh cũng có thể yên tâm."Biểu cảm của Diệp Thư cứng đờ, không nói chuyện.Miêu Lan Chi lại nhíu mày.Chỉ có Diệp Danh mặt không biểu tình, hình như biết chút gì đó.Mã đại soái đặt một đống hộp quà cao cấp trong tay xuống, ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề nói với Miêu Lan Chi: "Tôi tới là để cầu hôn cho Quốc Khánh nhà tôi đấy."Miêu Lan Chi sững sờ, sau đó liền nổi giận.Đừng nói bà trước kia đã có chút chướng mắt Mã Quốc Khánh, mà sau khi xảy ra chuyện của Mã Đại Cường, bà tuyệt đối sẽ không cùng Mã gia kết thân đấy!Mã đại soái không đợi bà mở miệng liền nói tiếp: "Quốc Khánh nhà tôi lần này vì cứu Diệp Thư, thiếu chút nữa mất mạng, nghe nói Diệp Thư đã đồng ý hắn rồi, muốn gả cho Quốc Khánh.""Cái gì?" Hoa Chiêu kinh ngạc mà nhìn Diệp Thư, thật hay giả?



Bạn cần đăng nhập để bình luận