Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 551 - Đợi Đến Buổi Tối.



Chương 551 - Đợi Đến Buổi Tối.



Chương 551: Đợi Đến Buổi Tối.Nghe được Hoa Nhị Ngưu hỏi, Hoa Chiêu nhịn xuống không cười, nói ra: "Bà ta ah, quay trở lại quê quán rồi."Vợ Nhị Ngưu sớm đã bị "Người hảo tâm" báo cáo, nói bà ta là dòng người lang thang, bị đưa đến áp giải lên xe lửa rồi.Vốn cho rằng có thể cùng Hoa Nhị Ngưu và Hoa Tiểu Ngọc gom góp thành một nhóm cùng nhau trở về, không nghĩ tới hai người này lại đào thoát."Về nhà? Không có khả năng! Bà ta không có tiền, cũng không biết đường!" Hoa Nhị Ngưu nói xong lúc này mới đột nhiên nhớ tới, vợ mình có một tật xấu là mù đường, thị trấn ở quê đã đi qua nhiều lần rồi hả? Mỗi lần đều cùng đi với người ta, chính mình không tự đi về được.Bà ta không phải là đi lạc rồi chứ? Hoa Nhị Ngưu lập tức có chút bận tâm.Không có vợ, ông ta muốn tái giá cũng không dễ dàng, hiện tại trong nhà đã không như trước rồi…"Là đồng chí bên quản lý dòng người lang thang tìm đến trong nhà thông báo đấy, người đã đưa trở về rồi." Hoa Chiêu nói ra.Nói như vậy Hoa Nhị Ngưu tin rồi, hoá ra cũng đã bị bắt."Lưu Tiền, tiễn khách." Hoa Chiêu nói ra.Cô không có bất kỳ lời gì muốn nói với Hoa Nhị Ngưu, bọn hắn ngay cả mặt mũi đều không có, cho nên không cần khách khí.Nhưng hiển nhiên Hoa Nhị Ngưu không nghĩ như vậy."Tiểu Hoa." Ông ta nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt hung dữ của mình: "Cháu cũng đã sắp xếp công việc cho Tiểu Ngọc, vậy cũng sắp xếp cho ta một công việc, yêu cầu của ta không cao, làm chuyện buôn bán là được!""Không được." Hoa Chiêu nói xong, nhìn về phía Lưu Tiền.Lưu Tiền đã cùng Tôn Hữu đứng lên, đi đến trước mặt Hoa Nhị Ngưu.Hai người tuy không cường tráng bằng Hoa Nhị Ngưu, nhưng là một thân cơ bắp, nhìn càng rắn chắc, khí thế cũng không phải là người mà Hoa Nhị Ngưu có thể so cùng đấy.Ông ta thoáng cái liền kinh sợ rồi, bị Lưu Tiền cùng Tôn Hữu một người một cánh tay xách đi ra ngoài.Trên đường đi khóe mắt của ông ta ngắm lấy cái đại viện này, nghĩ đến Hoa Tiểu Ngọc về nhà nói khoác về bối cảnh của Diệp Thâm, sửng sốt không có dám lên tiếng.Lưu Tiền một đường đem người đưa đến nhà ga, liền mặc kệ."Tuỳ ông có đi hay không, nhưng nếu dám lại quay trở lại nhà chị dâu, cũng đừng trách chúng tôi không khách khí!" Lưu Tiền uy hiếp nói.Hoa Nhị Ngưu cũng không dám cùng hắn đối mặt.Đừng nhìn ông ta trong thôn là bá chủ một phương, nhưng đi vào thành phố lớn, ông ta cảm thấy mình so với bất luận kẻ nào cũng thấp hơn một đoạn, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng.Lưu Tiền ngược lại yên tâm, đừng nhìn ông ta lớn lên cao lớn vạm vỡ, nhưng cũng là một kẻ hèn nhát, đoán chừng không dám lại đến nhà chị dâu.Hắn và Tôn Hữu quay đi.Trên thực tế là trốn ở góc phòng quan sát ông ta.Hoa Nhị Ngưu đứng nguyên tại chỗ nghĩ nửa ngày, cũng không vào nhà ga, mà là cùng người qua đường nghe ngóng một phen, đi dạo thủ đô rồi…Thật vất vả đến được một chuyến, trong túi quần lại có 500 đồng, không dạo chơi thủ đô một trận trở về nhà chẳng phải sẽ mất mặt?"Cái người này, thật sự là…" Tôn Hữu cũng bó tay rồi. Bên kia con gái muốn kết hôn, hắn bên này không quan tâm, chính mình đi chơi."Không phải tất cả cha mẹ đều tốt đấy." Lưu Tiền nói ra.Hắn đột nhiên nhớ tới cha mẹ Từ Mai, những người kia quả thực so với người này còn không bằng.Hai người bọn họ đi theo một đoạn đường, thấy Hoa Nhị Ngưu vui vẻ đi chơi, không có ý định tìm Hoa Chiêu liền trở về.Bên này, Trương Tiểu Ngũ lôi kéo Hoa Tiểu Ngọc đến đồn công an bên cạnh đăng ký kết hôn.Hoa Tiểu Ngọc đột nhiên kinh ngạc kêu một tiếng: "Ai nha, tôi không có chứng minh thân phận ah!"Lúc này kết hôn bởi vì không có chứng minh thân phận, cần xin chứng minh, nông thôn cần đại đội cấp, nội thành cần đơn vị cấp.Trương Tiểu Ngũ híp mắt nhìn chằm chằm vào cô ta, lạnh lùng cười cười: "Cô ngàn dặm xa xôi chạy đến thủ đô, không có ý định trở về đi? Cô có thể không mang theo chứng minh thân phận?" Nói xong hắn liền muốn giật cái túi của Hoa Tiểu Ngọc.Hoa Tiểu Ngọc nhanh chóng né tránh.Cái này không thể để cho hắn cướp được! Tiền còn ở bên trong đây này! Đang ở bên trong hộp đựng thức ăn đấy."Được rồi được rồi, tôi lấy rồi." Hoa Tiểu Ngọc tự mình lấy ra chứng nhận công tác từ trong túi.Kỳ thật còn cần thư giới thiệu của đơn vị, nói rõ người nọ là độc thân.Nhưng dưới sự quấy rầy của Trương Tiểu Ngũ, không cần giấy giới thiệu cũng được, bên kia cũng cấp giấy kết hôn cho hắn.Trương Tiểu Ngũ ở đồn công an này là khách quen, bọn họ đều quen biết hắn, cũng biết hắn độc thân. Còn người phụ nữ bị hắn kéo này trông cũng là một cô gái.Chỉ là không biết cô gái nhà ai mắt bị mù, coi trọng Trương Tiểu Ngũ.Bất quá bọn hắn cũng không có chõ mõm vào, thống khoái mà làm thủ tục cho hai người.Cầm giấy hôn thú như giấy khen vậy, Hoa Tiểu Ngọc lại muốn khóc rồi.Trương Tiểu Ngũ lại rất đắc ý, hắn rốt cuộc cũng có vợ rồi!"Đi, chúng ta đến tiệm ăn, ăn thật ngon một chầu! Sau đó tìm nhà an cư lạc nghiệp, sau này chúng ta có thể sống tiếp!"Vợ Vợ ~ hắn hiện tại đầy trong đầu đều là làm tình, chỉ đợi đến buổi tối rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận