Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 946 - Có Người Cầu Hôn.



Chương 946 - Có Người Cầu Hôn.



Chương 946: Có Người Cầu Hôn.Khâu Hải lúc trước đem rượu thuốc bán đi được 10 vạn.Hắn cũng lợi hại, bán cao hơn giá thị trường tại thời điểm đó đấy.Bất quá hiện tại đoán chừng hắn đã hối hận đến nỗi ruột cũng xanh lè rồi, bởi vì hiện tại đã lên đến 12 vạn.Đoán chừng qua mấy tháng, vài năm, giá tiền hắn cũng không dám nghĩ đến!Nếu sau này họ bán đi, bọn hắn không phải là có thể mua được căn nhà lớn rồi hả? Thậm chí mua được nhiều căn!"Không nghĩ tới Lý Hà kia còn rất biết sống, sau khi cầm được tiền đã bắt đầu xem phòng ở, không để cho Khâu Hải tiêu." Diệp Danh nói ra: "Hiện tại bọn hắn nhìn trúng một căn nhà 11 vạn, đang cùng nhà bán thương lượng giá tiền, đoán chừng chưa tiêu hết bao nhiêu."Hoa Chiêu thở phào, thiếu chút nữa là trễ!"Đợi hai ngày nữa, anh cả hãy tìm người nói cho Chu Lệ Hoa địa chỉ của bọn hắn..." Hoa Chiêu nói xong tạm biệt rồi cúp điện thoại.Diệp Danh cũng không hỏi cô muốn làm gì, ngẫm lại đã biết.Diệp Thâm cũng đoán được: "Em muốn lấy lại số tiền kia?""Đương nhiên! Đó là tiền của em! Rượu thuốc của em!" Hoa Chiêu lớn tiếng nói.Diệp Thâm gật cái mũi của cô: "Lúc ấy không phải đã cho Khâu Mai rồi hả?""Ai nói vậy? Lúc đó em cho Gia Khánh đấy. . . . Được rồi, kỳ thật đến Gia Khánh em cũng không muốn cho, bởi vì thằng bé rất khỏe mạnh, lúc ấy anh cả đã cho nó uống nhiều như vậy, không nghe nói lúc Diệp Giai Diệp Lị đánh nó, nó đánh lại cũng rất đau sao?"Nếu không phải Gia Khánh dám đánh trả, đánh còn rất đau, Diệp Giai cùng Diệp Lị cũng sẽ không bắt được cơ hội liền thu thập thằng bé."Cái rượu thuốc kia, em cũng không cho ai, chỉ là cầm đi câu cá đấy, hiện tại cá câu được rồi, tự nhiên muốn thu lưới." Hoa Chiêu không chút giấu diếm mà nói với Diệp Thâm.Cô đưa rượu chính là để cho Khâu Hải trộm đấy.Nhưng trộm xong, tiền cũng sẽ không thuộc về hắn.Bằng không thì chẳng phải là cô sẽ trở thành Bồ Tát sống?"Chuyện này phải nhờ anh rồi!" Hoa Chiêu nói ra: "Em đoán hắn đem tiền để ở chỗ nào, anh đi trộm. . . Không, anh đi cầm lại!"Diệp Thâm bất đắc dĩ lại sủng nịch mà xoa xoa tóc cô: "Em ah, thật là xấu."Hoa Chiêu hướng anh nhe răng."Ah ô! ~ Em chính là lão Hổ, ai chọc em, em sẽ cắn trở về!"Khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.Diệp Thâm lập tức nhào tới. . . .Thẳng đến nửa đêm, anh mới đứng dậy.Hoa Chiêu mơ mơ màng màng mà ngồi dậy: "Anh muốn bắt đầu hành động sao? Em đi với anh."Diệp Thâm đẩy cô trở về, kéo chăn,mền, có chút đau lòng áy náy mà nhìn cô.Nhất thời xúc động, huyên náo hơi trễ rồi."Em ngủ đi, anh tự mình đi là được.""Thế nhưng anh không biết bọn hắn đem tiền giấu ở chỗ nào." Hoa Chiêu ngáp nói ra."Những năm này, anh đều rất khổ luyện tuyệt kỹ của em, hiện tại đã có chút thành quả đấy, em chỉ cần nhìn được rồi." Diệp Thâm ở bên tai cô vừa hôn, vừa khẽ cười nói.Hoa Chiêu cũng cười: "Vậy thì chúc mừng chồng yêu, em sẽ ở nhà đợi tin tức tốt của anh."Cũng không phải lãnh đạo lớn giấu cơ mật quốc gia, người bình thường như Khâu gia, cũng có chỗ nào đặc biệt mà giấu?Không phải dưới giường, chính là bên trong gối đầu, trong chăn, lợi hại hơn một chút là trong thùng gạo, não tàn một chút là trong hố bếp.Cứ để cho Diệp Thâm tìm là được, một lần tìm không thấy, đi mấy lần nhất định sẽ tìm được đấy.Quả nhiên, trời vừa hừng đông Hoa Chiêu tỉnh lại, đã nhìn thấy trên bàn trà có 10 vạn.Đôi vợ chồng Khâu Hải này, sau khi trời giáng xuống khoản tiền lớn như vậy, bọn hắn vậy mà nhịn được không tiêu loạn, lại biết làm chính sự, mua phòng ốc.Đáng tiếc. . . . . Hiện tại số tiền này vẫn là vật quy về nguyên chủ rồi.Không biết lúc bọn hắn phát hiện, sẽ sụp đổ cỡ nào.Bọn hắn nếu thông minh một chút sẽ không báo cảnh sát, bằng không thì số tiền này vốn chính là trộm được đồ rồi bán đấy, mất đi cũng không ảnh hưởng đến tội danh trộm đồ có giá trị 10 vạn.Sẽ phải vào tù vài năm.Diệp Danh đi đến, cũng nhìn thấy tiền trên bàn trà trong phòng khách.Anh sững sờ sau đó kịp phản ứng: "Ôi!!!, động tác rất nhanh, như vậy anh có thể tiến hành bước tiếp theo rồi.""Ừ." Hoa Chiêu cười gật đầu.Về sau Khâu Mai cùng Khâu Hải hoặc là Chu Lệ Hoa đánh nhau người chết ta sống thế nào, cô cũng không quan tâm nữa."Thật đúng là không thể chọc giận em, bằng không thì sẽ rất thảm." Diệp Danh thở dài.Khâu Mai nếu biết vì mình trước đó lần lượt làm phiền Hoa Chiêu, đổi lấy chuyện sau này, đoán chừng nhất định sẽ hối hận chết."Cảm ơn khích lệ." Hoa Chiêu cười hỏi: "Anh cả sao sáng sớm đã tới rồi? Hơn nữa có vẻ không tốt?"Diệp Danh chỉ chỉ đồng hồ: "10 giờ rồi, cái gì mà sáng sớm, phụ nữ có thai cũng phải làm việc và nghỉ ngơi hợp lý. . ."Mắt quét đến Diệp Thâm bên cạnh, lập tức kịp phản ứng, được, không nói nữa."Chuyện gì đã xảy ra?" Diệp Thâm cũng nhìn ra ánh mắt Diệp Danh không đúng.Diệp Danh lau mặt một cái, nói ra: "Thành tích thi tốt nghiệp trung học công bố ra ngoài cả rồi."Không nghĩ tới anh cả lại nói tới chuyện này.Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu liếc nhau."Cho nên? Điều này có quan hệ gì tới chúng ta?""Diệp Giai thi được 270, cao hơn điểm trúng tuyển 73 điểm, tuyệt đối vượt xa khả năng phát huy bình thường, mà thành tích bình thường của nó cùng Diệp Lị khá giống nhau." Diệp Danh nói ra.Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu đều đứng thẳng người lên, trước kia bọn họ cũng không quan tâm Diệp Giai cùng Diệp Lị học tập như thế nào.Nên khi nghe được số điểm kia cũng không phản ứng gì.Diệp Danh cũng như thế."Phát huy hơn hẳn bình thường tận 50 điểm, là có chút quá mức." Hoa Chiêu nói ra: "Cho nên điểm số này của cô ta. . . ?"Nếu như là ăn gian, truyền ra Diệp gia thật sự mất hết mặt mũi rồi!Trước có Diệp Hưng Diệp Đan đầu cơ trục lợi bằng tài sản quốc gia, sau có Diệp Giai gian lận?Đây quả thực xấu hổ chết người rồi.Bình thường mấy gia tộc nhỏ nếu gặp phải việc này sẽ không thể xoay người rồi.Năm nay thế nào hả? Thời buổi rối loạn ah!Diệp Danh không trả lời vấn đề này của cô, mà nói ra: "Vừa mới có người đến cầu hôn cho Diệp Giai, cho nên anh mới biết được.""Có ý gì?" Hoa Chiêu nhất thời không hiểu, một giây sau mới kịp phản ứng:"Có người đến cầu hôn Diệp Giai? Lấy chuyện gian lận uy hiếp? Là người biết chuyện cô ta gian lận? Hay người trợ giúp cô ta gian lận? Hay người chỉ cho cô ta gian lận?"Diệp Danh cùng Diệp Thâm đồng thời nhìn về phía cô.Diệp Danh không che dấu sự tán thưởng, là người hướng dẫn Diệp Giai gian lận.Khả năng này thẳng đến khi vào cửa anh mới nghĩ đến đấy. Mà con bé đã lập tức nghĩ đến."Diệp Giai cùng Diệp Lị cùng một trình độ, cô ta muốn ăn gian, cũng chưa hẳn có thể thành." Hoa Chiêu phân tích nói.Gian lận cũng cần kỹ thuật! Ví dụ như môn văn, có rất nhiều thứ phải học thuộc, có phải sẽ làm thành tài liệu thu nhỏ mang vào không?Vậy không thực tế.Chỉ cần viết tắt những điểm chính và đưa chúng vào?Trình độ của cô ta căn bản không thể nắm bắt được điểm quan trọng, nếu cô ta biết thì đã không cần gian lận rồi.Mặc dù người khác nói cho cô ta biết trọng điểm, trình độ của cô ta, tìm đáp án cũng không dễ."Cho nên rất có thể là có người giúp cô ta gian lận, truyền cho cô ta đáp án." Hoa Chiêu nói."Mà tìm được loại người này, rất khó, nhất định phải có người có chức vụ cao giúp cô ta."Các phòng thi đều là ngẫu nhiên, Diệp Giai cũng không thể mua được những người xung quanh cho cô ta gian lận trước khi thi.Gian lận không phải là chuyện mất đầu, mà là hủy hoại cả cuộc đời, dù có trả rất nhiều tiền tại chỗ cũng không ai dám nhận.Tiếp theo khẳng định cũng là người học tập không giỏi đấy, nếu học giỏi, có năng lực thi lên đại học, người ta có tiền đồ vô lượng, giá trị bao nhiêu tiền? Diệp Giai có thể cầm ra bao nhiêu tiền?Tóm lại qua đủ loại nguyên nhân, nhất định phải có người an bài một người học giỏi ngồi gần Diệp Giai, truyền đáp án cho cô ta.Mà đây không phải là chuyện người có năng lực thấp có thể làm được đấy."Người cầu hôn là ai?" Diệp Thâm hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận