Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 63 - Chỗ Dựa



Chương 63 - Chỗ Dựa



Chương 63: Chỗ Dựa.“Tôi không đi.” Lưu Hướng Tiền đột nhiên nói ra.Tinh thần của hắn bây giờ đều tập trung lên dáng người đẫy đà của Chu quả phụ, đối với dáng người gầy khô quắt như bà lão của Trương Quế Lan thì nửa con mắt cũng chướng rồi.Hơn nữa, Trương Quế Lan nhiều tiền cũng không nhất định phải lưu trên người cô ta.“Cô ta còn hai đứa con trai ở chỗ này đấy, ăn cơm đến trường không cần dùng tiền sao? Tương lai cưới vợ không cần dùng tiền sao? Nói cô ta đưa một ít tiền đã kiếm được trước! Bằng không sẽ đem hai đứa con trai về chỗ cô ta.” Lưu Hướng Tiền nói. Cái giọng điệu kia giống như Lưu Đại Vĩ, Lưu Tiểu Vĩ không phải là con hắn vậy.Bà Lưu thế nhưng lại vỗ đùi: “Chủ ý này tốt!”“Ai” Lưu Thông thở dài, xem ra cái gì cũng không ngăn cản được cha hắn không đứng đắn rồi.Ngày hôm sau, nhà họ Lưu trừ ông Lưu không đi, còn lại đều đến thôn. Ông Lưu là loại người mặc kệ mọi sự, ông ta chỉ cần mỗi ngày có cơm trên bàn ăn, ngủ ngon giấc, còn lại đều mặc kệ.“Bà nội, cháu không muốn đi tìm mẹ.” Trên đường, Lưu Đại Vĩ vẫn còn dãy dụa. Nó không muốn quay trở về nông thôn.“Câm miệng! Không được khóc!” Lưu Hướng Tiền quát lớn. Giữ hay không giữ hai đứa trẻ này, phải chờ tình huống lát nữa mới biết.Trương Quế Lan nếu có thể kiếm được tiền, hai đứa trẻ này bọn hắn mang về, lại nói Trương Quế Lan hàng tháng giao tiền. Nếu Trương Quế Lan không kiếm được tiền, hai đứa trẻ này liền ném cho cô ta, để cho chính cô ta nuôi đi.Nhà bọn hắn muốn thêm người mới, là 4 miệng ăn đấy, cũng không thừa cơm nuôi người rảnh rỗi.…….Trương Quế Lan ngày hôm qua bị doạ, nên hôm nay không đi chợ sáng.Hoa Chiêu cũng không đi lên núi hái nấm, cô đoán được Lưu Thông sẽ không từ bỏ ý đồ. Còn muốn tới tìm phiền toái.Tính toán chuyến xe lửa đầu tiên đã đến, người nhà họ Lưu quả nhiên đến rồi.“Thật đúng là đến rồi!”“Có mùi không biết xấu hổ đấy!”“Cháu nói, thím Quế Lan, lúc trước thím tìm được gia đình kiểu gì vậy?”Hoa Chiêu nghĩ đến đối phương khả năng người đông thế mạnh, cô cũng sớm chuẩn bị, đem mấy người phụ nữ quan hệ tốt với cô trong thôn đều mời tới.Cô cũng người đông thế mạnh!Hiện tại mười mấy người phụ nữ cơ bắp, tài giỏi đang ngồi trong sân ăn trái cây, cắn hạt dưa, nói chuyện việc nhà, thật náo nhiệt.Trương Quế Lan không có lên tiếng, thím Mã nói: “Người kia không phải cô ấy tìm. Còn không phải người nhà mẹ tìm hay sao? Chuyện ban đầu cô không biết, lúc đó cô còn chưa gả đến.”Bà vẻ mặt thổn thức nói: “Lúc trước Quế Lan không đồng ý, là mẹ cô ấy gào thét bức gả đấy, nói bà ấy đã thu lễ hỏi để cho em trai cô ấy cưới vợ, không trả được, nếu cô ấy không lấy chồng, bà ấy sẽ đi nhảy song tự vẫn.”Trương Quế Lan lúc này mới bị các anh em túm đi nha.Vốn bọn hắn còn muốn giúp Trương Quế Lan “giữ gìn” một ít gia sản của cô cùng Hoa Phong, là Trương Quế Lan sống chết không đồng ý, đem tiền cho một nhà Hoa Sơn, nhờ bọn hắn chiếu cố Hoa Chiêu.Vốn cô là muốn đem Hoa Chiêu cho Trương gia chăm sóc, nhưng là nhà họ không đồng ý. Nói cái gì mà hộ khẩu cùng họ hàng đều ở đây, thôn bọn họ không nhận đấy.Trương Quế Lan không có biện pháp, biết rõ thanh danh nhà Hoa Sơn không tốt, cũng chỉ có thể đem đứa nhỏ cho bọn họ.“Có chuyện như vậy à.”Tất cả mọi người đồng tình mà nhìn Trương Quế Lan, có cha mẹ như vậy, thất sự là xui tám đời rồi.“Cái bà Trương kia gần đây sao không thấy tới?” Mọi người hai mắt nhìn chằm chằm người nhà họ Lưu đang đi tới, trong miệng vừa nói chuyện vừa gặm hạt dưa.“Đoán chừng là nghe ngóng được tin tức bên này ở đâu rồi, thấy thôn chúng ta gần đây không ổn, nên không dám tới rồi.” Thím Mã nói.Không khí trong thôn dạo gần đây đặc biệt tế nhị, dường như chỉ cần một chút là có thể nổ tung. Giá đỗ kia ủ thế nào cũng không quá 10 cân, nên có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Một ngày 2 đồng? Hơn nữa cộng với số lần thất bại, bình quân một ngày 1 đồng.Cái này nếu là hồi trước thì bọn họ có thể vui chết rồi, những đã trải qua những lúc một ngày được 10 đồng, nên 1 đồng tiền chính là quá ít, quá ít.Tâm tình toàn bộ người trong thôn đều không tốt.Hôm qua Lưu Thông đến đúng lúc trở thành nơi trút giận của mọi người.Hôm nay còn dẫn theo nhiều người đến để họ trút giận.Mười mấy người phụ nữ xoa tay, chuẩn bị làm lớn một hồi. Người đến chính là một bà lão, một lao động cường tráng, một bệnh nhân. Đều không lọt vào mắt các bà.Ồ? Sao còn mang theo hai đứa trẻ?Trương Quế Lan cũng nhìn thấy, lập tức khẩn trương mà đứng lên: “Đại Vĩ Tiểu Vĩ sao lại tới? Bọn hắn bọn hắn…”“Nhà họ Lưu muốn đưa chúng trở về.” Hoa Chiêu lập tức nói: “Hoặc là muốn dùng chúng để uy hiếp mẹ đòi tiền.”Chiêu nắm đứa trẻ để áp chế người mẹ, cô đã gặp nhiều.“Phi! Thật sự không phải người!” Mọi người đều nổi giận.Đều là phụ nữ, đều đã làm mẹ, không chịu được nhất là cái này.“Có nhà mẹ đẻ như vậy, lại có nhà chồng như vậy, thời gian qua sống như thế nào vậy” Một giọng nói nho nhỏ vang lên theo sát cuộc trò chuyện, nhìn Trương Quế Lan với ánh mắt đồng tình.Thời gian này quả thực bức chết người ta rồi.Trương Quế Lan nhìn Đại Vĩ Tiểu Vĩ, gấp đến muốn khóc.“Sợ cái gì!” Thím Mã lớn tiếng nói: “Cô có Hoa Chiêu đây rồi, con gái lớn của cô rất lợi hại, sẽ không để cho cô bị người khác sỉ nhục.”Một nhà Hoa Sơn còn bị Hoa Chiêu thu thập, nhà họ Lưu cái gia đình bạo ngược này, ở trong huyện thành căn bản không có năng lực gì, thu thập cũng rất đơn giản.“Đúng đấy, mẹ đừng sợ, có con đây.” Hoa Chiêu nói.“Ai!” Trương Quế Lan nhìn biểu cảm bình tĩnh của Hoa Chiêu, trong nội tâm cũng ổn định lại.Đại Cần, Tiểu Cần giống như cái đuôi nhỏ, một trái một phải mà đứng sau lưng Hoa Chiêu, nghe thế lại đứng trước mặt Hoa Chiêu đụng đụng.Hai cô bé cũng phát hiện, mình có chị gái, không có gì phải sợ. Chị gái hôm qua một tát đem anh cả đánh ngã! Quả thực là tiên nữ.Hoa Chiêu quay đầu nhìn hai cô gái nhỏ, cười cười: “Về sau không được phép bắt nạt người khác, nhưng nếu ai bắt nạt các em, thì phải đánh trở lại! Nếu không được, trở về nói với chị, chị giúp các em đánh lại!”“Dạ” Hai đứa bé liên tục gật đầu. Cuối cùng cũng tìm được sự ấm áp của tình chị em, các cô cũng có chị gái làm chỗ dựa rồi.Tất cả mọi người cùng nhìn ba chị em một cách hiền lành.Hoa Chiêu đúng là cô gái tốt, Trương Quế Lan đối với con bé như vậy, mặc dù là hiểu lầm, nhưng rốt cuộc là hơn 10 năm không gặp, con bé vẫn hiếu thuận, rất nhanh tiếp nhận cô ấy cùng mấy đứa con của chồng khác, xem như em gái ruột mà đối xử, người bình thường cũng không có lòng dạ như vậy.Quá khứ ai nói Hoa Chiêu gấu vậy hả?Ah đều là một nhà Hoa Sơn! Đặc biệt là Hoa Tiểu Ngọc! Lời đồn đều từ trong miệng bọn họ truyền tới đấy.….Người nhà họ Lưu rốt cuộc cũng đi tới trước mắt.Bà Lưu dò xét cái sân một vòng, bọn họ là người trong huyện cũng không tưởng tượng được cái sân lớn như vậy, trồng đồ ăn đủ cho bọn họ ăn một năm a? Bọn họ không ăn, cầm đi bán, cũng được mấy trăm đồng, thật tốt.Bà Lưu nhìn trong sân nhà Trương Quế Lan, cũng không sợ ánh mắt không tốt của mấy người phụ nữ bên trong, chính mình đẩy cửa nghênh ngang đi vào.Cô ta là vợ con bà, đến gặp con dâu, bọn họ có thể đánh bà sao?“Đi một đường, mệt chết đi được, lấy cho tôi một chén nước.” Bà Lưu hướng tới Trương Quế Lan đứng trước mặt, phân phó nói.Tầm mắt của bà nhìn chằm chằm vào mặt bàn bên cạnh đầy vỏ dưa hấn, mùi vị kia thật là thơm a, bà ta năm nay một miếng dưa hấu cũng chưa ăn đây này.“Đi cắt cho tôi một trái dưa hấu.” Nói xong còn hung hang liếc một vòng bên bàn mấy người phụ nữ kia, cả đám bọn họ ăn một quả dưa hấu, vài mao tiền đấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận