Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 480 - Cháu Có Thấy Không?



Chương 480 - Cháu Có Thấy Không?



Chương 480: Cháu Có Thấy Không?Tâm tư của Lưu Nguyệt Quế cùng Chu Lệ Hoa lại không giống nhau, bà ấy có tư tưởng phổ biến của người già lúc này, thích gia đình thịnh vượng, đông người, vui vẻ hòa thuận, mới là phồn vinh hưng thịnh."Đến cùng đã xảy ra chuyện gì à?" Bà nhỏ giọng hỏi Hoa Chiêu.Lúc nhận được điện thoại bà hoàn toàn ngơ ngác rồi, Diệp Mậu cũng không giải thích, đến bây giờ bà vẫn nghĩ mãi mà không rõ vì cái gì mà đột nhiên muốn phân gia.Hoa Chiêu giải thích đơn giản với bà ấy một chút.Nước mắt của Lưu Nguyệt Quế lập tức thu trở về.Một nhà chú ba, cũng quá không hiểu chuyện rồi. Con dâu muốn đổi thành cháu dâu, trách không được ông cụ muốn ở riêng, nếu là bà, cái nhà này cũng phải phân ra.Cũng may loại yêu tinh như vậy cũng đã giải quyết rồi, không thể vào cửa Diệp gia rồi."Ai." Lưu Nguyệt Quế thở dài.Một bữa cơm ăn trong trầm mặc lại nhanh chóng kết thúc, ăn cơm xong, Diệp Chấn Quốc liền nói đến chuyện ở riêng."Trong tay của tôi còn có chút tiền lương đã tích luỹ nhiều năm, đều là của tôi, chẳng phân cho ai cả, còn một ít đồ mà mẹ các người để lại, hiện tại cũng chẳng phân ra, đợi ngày nào đó tôi chết đi, lại phân." Diệp Chấn Quốc nói ra.Chu Lệ Hoa âm thầm bĩu môi, vậy còn gọi là phân nhà cái gì? Bà ta còn tưởng rằng có thể được mấy vạn, sau đó mua cái sân nhỏ, cái nhà này liền hoàn toàn phân ra.Kết quả một cọng lông đều không có, chỉ là đem bọn họ trên danh nghĩa Diệp Chấn Quốc tách ra!"Anh em các người đã tách ra bao nhiêu năm, cũng có nhà và sự nghiệp của mình, cũng không cần phân, nhà nào liền về nhà nấy. Chờ sau khi tôi về hưu, sẽ ở cùng thằng cả, cái nhà này cứ như vậy phân ra." Diệp Chấn Quốc dứt khoát nói.Hoa Chiêu lần đầu nhìn thấy ở riêng dứt khoát như vậy đấy…Cách chia này cũng hoàn toàn ngoài dự kiến của ba anh em."Cha." Diệp Thành mở miệng: "Đợi lúc cha về hưu rồi, hãy cùng con ở một chỗ a.""Đúng đúng, cha, hãy theo chúng con ở cùng một chỗ a, không cần chờ đến lúc về hưu, hiện tại là được!" Chu Lệ Hoa cũng nói."Hừ, là tôi và các người ở cùng một chỗ, hay là các người cùng tôi ở cùng một chỗ? Đã xong, ai cũng không cần nhiều lời, quyết định như vậy đi!" Diệp Chấn Quốc nói.Sắc mặt Diệp Thành có chút không tốt, trước kia ông ta thật sự cảm giác mình là đứa con mà cha thích nhất, rất nhiều người già lúc ở riêng đều đi theo con út, cũng là bình thường đấy, nhưng hiện tại ông ta đã biết, nhiều năm như vậy đều là ảo tưởng do ông ta tự mình nghĩ ra.Chu Lệ Hoa bĩu môi, còn muốn nói tiếp.Anh cả một nhà 3 đứa bé, đều kết hôn, ông cụ cũng phụ cấp không ít, hiện tại ở riêng rồi, nhà bọn hắn 4 đứa bé đều không có chút tin tức nào đây này! Công tác, học tập, kết hôn, phòng ở, mọi thứ đều không có tung tích.Theo quan điểm của bà, công việc của hai con trai bà ta đều không đủ tốt và còn phải đổi, nhưng sau khi ở riêng, đổi cũng không đổi được chỗ tốt hơn rồi.Còn có con gái muốn học ở trường đại học lớn, sợ là cũng phải rớt mất một cấp.Còn có…Diệp Chấn Quốc liếc nhìn bà ta một cái, lại nhìn Diệp Thượng cùng Lưu Nguyệt Quế.Một nhà thằng hai, cho tới bây giờ đều không cần ông quan tâm, ông cũng thường xuyên xem nhẹ bọn hắn. Nhưng cái này cũng liên quan đến tính cách của nó, thằng hai chính là trầm mặc ít nói vô thanh vô tức, cái gì cũng thích trốn ở sau lưng, ông còn phải lôi kéo hắn, hắn ngược lại không muốn."Về sau hôn sự của mấy đứa cháu trai cháu gái, đều đối chiếu Diệp Danh Diệp Thư, nên cho lễ gặp mặt tôi đều cho, đều giống nhau, cũng không ít. Những thứ khác, phải dựa vào cha mẹ của bọn hắn rồi, cũng cùng Diệp Danh Diệp Thư giống nhau." Diệp Chấn Quốc nói.Chu Lệ Hoa đương nhiên không hài lòng, nhưng bị Diệp Chấn Quốc trừng mắt liếc, lại bị chồng giữ chặt cánh tay, bà ta liền không dám nói chuyện.Hừ! Dựa vào chính mình thì dựa vào chính mình! Diệp Thành cũng trở lại thủ đô rồi, cuộc sống sau này của nhà bọn hắn, nhất định sẽ càng ngày càng tốt đấy!Chỉ mấy câu, chuyện ở riêng đã quyết định như vậy.Mọi người cũng giải tán....Hoa Chiêu về đến nhà, liền có một người đang chở ở cửa, Tề Thư Lan.Hôm nay cũng là thời gian Diệp gia lại phân thuốc, cô cũng nghĩ Tề Thư Lan nên đến rồi."Tiểu Hoa…" Tề Thư Lan vừa mở miệng, Hoa Chiêu liền nói: "Đi thôi."Tề Thư Lan trong lòng kích động, cái này là có thuốc rồi, thật tốt quá!Hoa Chiêu vào nhà cầm túi đi ra.Tề Thư Lan nhớ tới chuyện mẹ mấy ngày nay một mực thúc giục, hỏi Hoa Chiêu: "Đúng rồi, lần trước tấm hình đưa cho cháu hẳn là có hai tấm, có một tấm là anh chụp của mẹ cô cô cùng chị họ của bà ấy, có lẽ dính ở đằng sau ảnh chụp của cha, cháu có thấy không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận