Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 514 - Cô Phải Cẩn Thận Hơn.



Chương 514 - Cô Phải Cẩn Thận Hơn.



Chương 514: Cô Phải Cẩn Thận Hơn.Đối tượng của Lý Tiểu Giang là người thủ đô bình thường, trong nhà ba đời thứ đều xuất thân công nhân, không giống hắn, ông nội là nông dân, cha cũng là thay đổi giữa chừng.Hắn còn không có công tác đứng đắn, cho nên nhà gái có chút không nhìn trúng hắn.Nếu không phải thấy hắn nhiều tiền, trong nhà còn nói muốn mua cho hắn một phòng ở mới, chuyện đối tượng này cũng không thể thành.Dù sao cô gái nhà người ta cũng xinh xắn hơn người bình thường, lại có tính cách tốt, ngoại trừ việc người trong nhà kén chọn thì không có gì không tốt cả.Lý Tiểu Giang thở dài, việc buôn bán bắp rang đã không còn, là đả kích lớn nhất đối với hắn.Việc buôn bán hạt hướng dương là trong nhà làm, ông nội cùng cha và chú bác chia tiền, không liên quan gì đến hắn.Tiền đến trong tay cha, đã đáp ứng cho hắn mua phòng ở, vẫn xuất ra một số tiền, còn lại chính hắn ra, cũng đã là cực hạn.Không buôn bán bắp rang nữa, hắn về sau tiếp tục đến cửa ra vào rạp chiếu phim bán hạt hướng dương? Mỗi ngày kiếm được hơn mười đồng?Không biết người trong nhà cô gái đó biết sẽ phản ứng gì.Lý Tiểu Giang cũng là người quả quyết, biết rõ việc này giấu không được, hắn cũng không muốn gạt người ta, được hay không được nên cho một lời chắc chắn.Không được thì cũng không chậm trễ ai.Hắn quay đầu liền đến nhà đối tượng....Hoa Chiêu không biết Lý Tiểu Giang gặp rắc rối, cô cũng không phiền não gì, việc buôn bán bắp rang mấy người Lưu Tiền đã tiếp nhận rồi, về sau bọn hắn đi ra ngoài đưa hàng, tiếp nhận công việc của Lý Tiểu Giang.Chỉ là ít người một chút, phải giày vò vài chuyến.Thời gian đảo bắp rang giảm, nhưng không sao, Diệp Thâm lại tìm đến 5 người.Sau sự cố lần trước đã tạo thành rất nhiều người tàn tật, có ít người không được phân một công tác tốt, hoặc là còn chưa được phân phối công tác.Diệp Thâm chọn lấy 5 người gọi đến. Nghe nói một tháng hơn 100 tiền lương, mấy người đều thật cao hứng, lại là việc buôn bán của chị dâu, mấy người đều làm việc rất nghiêm túc.Nhà xưởng mới cũng đã tìm được.Lý gia không đáng tin cậy Hoa Chiêu sớm đã có chuẩn bị, hơn một tháng trước đã để cho Lưu Tiền tìm kiếm khắp nơi.Như loại nhà xưởng nhỏ đóng cửa này quả thực khắp nơi đều có, dù sao cơm tập thể không dễ dàng ăn như vậy, một cỗ sức mạnh đi qua, thì xong rồi.Sau một vài ngày, họ chuyển đến nhà máy vốn để sản xuất bánh quy ở một xã khác, và sau khi sửa sang lại một chút, họ đã sẵn sàng để bắt đầu sản xuất.Hiện tại người lại thêm, khu ký túc xá đều phân ra nam nữ, khu làm việc cũng chia ra, đảo bắp rang cùng làm thịt kho đều có một nhà xưởng riêng, phòng ngừa người ta nhìn loạn.Diệp Thâm tìm tới mấy người đều tin được, không dối gạt bọn hắn.Nhưng người Từ Mai tìm thì không được.Tuy đã trải qua khảo sát của cô mà lưu lại đấy, nhưng rốt cuộc là người trong xã hội, không có đức hạnh cùng tính kỷ luật cao như vậy.Trước kia có hai người đã lén lén lút lút mà muốn "giúp" cô ấy làm thịt kho, đã bị Từ Mai thay đổi.Hôm nay, lại một người bị đá ra ngoài.Huyên náo đến nỗi Từ Mai sau khi tan tầm liền đến tìm Hoa Chiêu kể khổ."Xem người tôi tìm cũng không được, vẫn là phiền toái Diệp Danh đại ca hỗ trợ tìm mấy người a, hắn biết dùng người ngược lại đều tìm được người thành thật, biết rõ tránh hiềm nghi." Từ Mai nói ra.Hoa Chiêu buông tay: "Vậy cô phải đợi một tý, anh cả đang ở ngoài tỉnh đi công tác chưa trở về đây này.""Hắn thực bận rộn ah." Từ Mai không nói gì, thiếu một hai người kỳ thật không chậm trễ lắm. Hiện dưới tay cô, mấy người kia mỗi ngày công tác mấy tiếng đồng hồ đã có thể bán xong nhiệm vụ của ngày.Muốn bán nhiều hơn cũng không được, bởi vì cô nấu không được nhiều như vậy.Hiện tại chẳng qua là mỗi người có thêm lượng thịt đi bán, bọn hắn lại càng cao hứng đây này.Nghĩ đến số tiền chính mình gần đây kiếm, Từ Mai thật hưng phấn: "Tôi cũng sắp tích lũy đủ tiền mua một căn phòng! Cô nói mua ở đâu mới tốt đây?"Cô biết rõ Hoa Chiêu thích mua nhà, cũng đã khuyến khích cô vài lần, nói cho Hoa Chiêu biết cái này khẳng định cô ấy cũng sẽ vui vẻ đấy.Cô cũng đang rất vui được không.Nghĩ đến chiếc giường nhỏ cô thường nằm ngoài ban công mà chân không thể duỗi thẳng, cô chợt muốn khóc."Muốn mua phòng à? Thật tốt quá! Nhất định phải mua nhà cấp bốn, nhà lầu không nên." Hoa Chiêu nói ra.Hiện tại chất lượng nhà lầu đều không tốt, cách bố trí lại càng không tốt, không được hơn mười năm liền bị phá bỏ và dời đi nơi khác. Mà thập niên 80 đến 90 sơ là chính sách phá bỏ và dời đi nơi khác đặc biệt không tốt, một mét vuông đền bù tổn thất chỉ hơn mười hoặc hai mươi đồng!Dọa người không?Nếu người đó không cần tiền..., muốn phòng ở, còn phải đưa thêm tiền cho nhà đầu tư! Vì cái gì? Bởi vì người ta hủy đi phòng cũ của người đó, lại đưa cho người đó phòng ở mới, ý tứ trên mặt chữ không hiểu sao? Người ta chịu thiệt rồi!Cho nên hãy mua một căn nhà cấp bốn có gốc gác rõ ràng, không bị phá đi, mà giá trị lại tăng như tên lửa."Được, đến lúc đó cô cùng tôi đi xem phòng ở, mua xong cô còn phải giúp tôi thiết kế cách lắp đặt thiết bị, không cần giống với cái nhà này của cô, đoán chừng tôi cũng không mua đến căn lớn như vậy đấy, lắp đặt như nhà dì Trương là được." Từ Mai nói ra.Cô chỉ là nói mua không đến căn nhà lớn như vậy, lại không nói gì mà mua không nổi…Lúc nói ra những lời này, chính cô cũng kích động.Mấy năm trước cô không có lấy một xu trong tay, nhưng bây giờ, mỗi tháng kiếm được bốn năm nghìn, mấy năm nữa có thể mua được một căn nhà lớn như vậy ...Nếu có một ngôi nhà lớn như vậy để bán.Thật là những ngày tháng không thể tưởng tượng được.Từ Mai lôi kéo Hoa Chiêu thảo luận mua cái dạng phòng ở nào mới tốt, cửa lớn lại bị gõ vang.Không cần mở cửa Hoa Chiêu cũng đoán được là ai.Hôm nay lại là thời gian Diệp gia phân rượu thuốc, Tề Thư Lan lại đến rồi.Nhưng là, Tề Hiếu Hiền uống vài bình rượu thuốc rồi, vậy mà còn chưa khỏe?Lần này cô phải cẩn thận hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận