Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 796 - Giới Thiệu Đối Tượng.



Chương 796 - Giới Thiệu Đối Tượng.



Chương 796: Giới Thiệu Đối Tượng."Cô ta tên là Hứa Khiết, ông nội và ông nội của cô ta năm đó cũng là chiến hữu, đã cứu mạng ông nội, cho nên anh không thể quá phận." Diệp Danh nói ra: "So với em còn phức tạp hơn chính là, thế lực nhà cô ta cũng không nhỏ, anh muốn đuổi cô ta đi, cũng không tốt."Càng quá phận chính là, Hứa Khiết da mặt dày, như loại tình huống vừa rồi, anh rõ ràng đã ám chỉ qua, thậm chí đã nói thẳng để cho cô ta trang trọng chút!Người ta lại vẻ mặt người vô tội mà nhìn anh, nói cho anh biết là anh suy nghĩ nhiều!Lần trước anh nói khá nặng lời, cô ta liền ở trong phòng khóc.Khóc đến mấy đồng nghiệp xung quanh đều sang đây xem náo nhiệt."Chuyện này thật sự là khó làm." Hoa Chiêu cũng thấy lo lắng thay anh cả rồi, anh ấy đã đụng phải lưu manh rồi, người ta không nghe, hình như còn chưa có biện pháp gì tốt."Em giúp anh một chút đi." Diệp Danh nói thẳng: "Đối phó với phụ nữ, anh thực sự không am hiểu."Trước kia anh cảm thấy mình rất am hiểu, chỉ cần anh cho thấy thái độ, bình thường những người phụ nữ kia đều muốn mặt mũi, đều rút lui.Như là Chu Nhụy, từ lần trước về sau cũng không đến tìm anh nữa rồi.Nhưng đụng phải Hứa Khiết, thật sự làm cho anh nhức đầu."Để em suy nghĩ biện pháp a." Hoa Chiêu nói ra.Cô không khuyến khích Diệp Danh nên cân nhắc Hứa Khiết, tuy Hứa Khiết nhìn rất đẹp.Xem ra cũng mới tầm 20 tuổi, tư thái xinh đẹp, lại càng thêm quyến rũ, trông hơi có chút "vạn người mê", thoạt nhìn là một người phụ nữ "không đứng đắn".Nhưng không phải đàn ông thực chất bên trong đều thích loại phụ nữ này sao?Bất quá Hoa Chiêu không thích.Đuổi theo một người đàn ông, dụ dỗ bằng thủ đoạn, sắc đẹp, cô cũng không cảm thấy quá đáng, bởi vì cô cũng đã từng làm chuyện này với Diệp Thâm ...Nhưng cô ta mở cửa làm như vậy, cũng có chút ý tứ ép buộc.“Hiện tại người trong đơn vị đang truyền miệng tin đồn về hai người sao?” Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh gật đầu, đây mới là điều làm anh thấy phiền nhất: "Ở trong miệng cô ta, bọn anh đã xác định quan hệ yêu đương, còn thiếu định chuyện kết hôn.”"Mà anh phủ nhận, là không nhận nợ."Dù rất nhiều người đã thấy bọn họ "Thân mật" như vậy rồi!Mà hắn đóng cửa gặp cô ta, lại càng không được rồi!Anh dám khẳng định, anh dám đóng cửa, Hứa Khiết liền dám nói bọn họ làm cái kia rồi!Vậy thì rất quá mức.Hoa Chiêu gật gật đầu: "Em sẽ giúp anh nghĩ biện pháp a."Cô đã đáp ứng, Diệp Danh liền thở phào."Thật sự chỉ là đến đưa hoa quả cho anh sao? Không có chuyện gì khác?" Diệp Danh hỏi.Nếu như chỉ là đưa hoa quả, hoàn toàn có thể đưa đến trong nhà anh, tự anh đưa đến đơn vị là được.Hoa Chiêu cười cười: "Là có chuyện muốn nói với anh cả, còn bất tiện nếu nói trong nhà."Bằng không thì cô cũng sẽ không chạy đến đơn vị của anh cả."Chuyện gì? Nói đi." Diệp Danh ngồi xuống, chuẩn bị rửa tai lắng nghe.Cũng không thể ở trong nhà nói. . . . Anh sợ anh đứng đấy không chịu nổi.Hoa Chiêu quay đầu lại nhìn hai vệ sỹ nói ra: "Các người nhớ phải giữ bí mật cho tôi."Hai người lập tức gật đầu: "Chúng tôi biết nên nghe ai đấy."Hai người này là chiến hữu của Diệp Thâm năm đó, Diệp Thâm trước kia đã tìm đến hỗ trợ Hoa Chiêu đấy.Theo lý bọn hắn nên nghe Diệp Thâm đấy, nhưng Diệp Thâm một năm ở nhà cũng không được vài ngày, bọn hắn đều nghe Hoa Chiêu đấy.Người Diệp gia thì chờ ở phía sau.Bất quá hiện tại bọn hắn đã hiểu, bọn hắn chỉ có thể nghe Hoa Chiêu đấy, người Diệp gia không cần cân nhắc.Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu, quay đầu nói với Diệp Danh: "Em gây thù với Chu Lệ Hoa rồi, hình như còn đắc tội với chú ba, làm sao bây giờ?"Diệp Danh lập tức nói: "Chú ba anh sẽ nói chuyện.""Anh đi cũng không có tác dụng ah, người ta đã là vợ chồng già hơn 20 năm, đầu gối tay ấm thổi gió, anh có thể làm được cái gì ah. . ." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh cười cười, đây là châm ngòi ly gián?Bất quá anh phải thừa nhận, con bé nói đúng, chú ba đã không phải là người trong tưởng tượng của bọn họ rồi, Diệp gia cùng Chu Lệ Hoa, ông ấy rõ ràng đứng về phía Chu Lệ Hoa, đã chẳng phân biệt được thị phi."Cho nên, em muốn làm gì?" Diệp Danh hỏi.Hoa Chiêu cười: "Em định giới thiệu đối tượng cho chú ba!"Diệp Danh lập tức ngạc nhiên."Ah, không đúng, kỳ thật em cũng không biết ai phù hợp, việc này vẫn phải dựa vào anh cả, giới thiệu thím ba mới cho chú ba." Hoa Chiêu cười nói.Như vậy Chu Lệ Hoa liền không còn thời gian rảnh mà trả thù cô ah?Mà Diệp Thành đã có vợ mới, có người thổi gió mới, chuyện cô bắt bạt vợ trước của ông ta, ông ta cũng sẽ dần dần quên lãng a?Rốt cuộc cũng là Diệp Thành, nếu cô cùng ông ta có xích mích..., đó mới gọi là nội đấu, đến lúc đó người thân lại trở thành kẻ thù.Cho nên, cô nghĩ đến giải quyết mâu thuẫn, để cho Diệp gia vẫn bảo trì sự đoàn kết."Em thật sự là. . ." Diệp Danh im lặng mà nhìn Hoa Chiêu, ánh mắt lại càng ngày càng sáng: "Cái chủ ý này coi như không tệ, anh lập tức đi tìm người!"Đến lúc đó cho dù Diệp Thành chướng mắt người khác, còn đối với Chu Lệ Hoa toàn tâm toàn ý, Chu Lệ Hoa cũng không rảnh mà quan tâm đến Hoa Chiêu rồi.Như vậy đối với bọn họ mới có lợi đấy.Hoa Chiêu thoả mãn mà về nhà.Diệp Thâm đã ở nhà rồi."Nhanh như vậy đã xử lý xong rồi hả?" Lúc này cô mới nhớ tới hỏi chuyện của Đỗ Hãn Lương cùng Mã Quốc Khánh."Giải quyết như thế nào?" Cô hỏi."Chuyện Mã Quốc Khánh đã có chứng cớ vô cùng xác thực, không thể cãi lại, hắn sẽ phải vào tù vài năm, mà Mã đại soái, ông nội và cha sẽ tác động." Diệp Thâm nói.Kết quả bọn họ muốn là để Mã đại soái về hưu, việc này không khó làm."Về phần Đỗ Hãn Lương, chính hắn tự mình nhận hết mọi tội lỗi."Hắn thừa nhận mướn người bắt cóc Hoa Chiêu rồi, tất cả mọi chuyện đều là do chính bản thân hắn làm, không liên quan gì đến Đỗ gia."Không đúng, hắn chỉ ra và xác nhận chủ ý này là Văn Tịnh cho hắn đấy, Văn Tịnh là đồng bọn." Diệp Thâm nói."Có tác dụng sao?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Thâm lắc đầu: "Văn Tịnh chết không thừa nhận, thật đúng là không có biện pháp để bắt cô ta."Cũng không thể Đỗ Hãn Lương nói là ai sai sử thì là người đó sai sử đấy, hắn phải có chứng cớ.Mà việc này có chứng cớ gì? Hắn lại không có bản ghi âm."Bất quá cuộc sống của Văn Tịnh sau này cũng sẽ không tốt lắm đâu." Diệp Thâm sợ Hoa Chiêu không thoải mái liền an ủi.Hoa Chiêu cười cười: "Em biết, việc này mặc dù không có chứng cớ, nhưng người Đỗ gia đương nhiên tin Đỗ Hãn Lương đấy, về sau cuộc sống của Văn Tịnh ở Đỗ gia có thể rất đặc sắc rồi."Một cô con dâu "Trong suốt" cùng một cô con dâu "có tội", cuộc sống sẽ không giống nhau đấy."Đáng tiếc, không thể vặn ngã Đỗ gia." Hoa Chiêu nói."Chuyện này không gấp, từ từ sẽ đến." Diệp Thâm nói ra: "Bất quá chuyện em muốn anh nghe ngóng, anh đã tra ra.""Chuyện gì?" Hoa Chiêu vẻ mặt mờ mịt."Kho bạc của Đỗ gia ah, không phải em muốn biết sao?"Hai mắt Hoa Chiêu sáng ngời: "Thật đúng là có?""Đương nhiên là có, tổ tiên nhà bọn hắn cũng là thương nhân lớn, nhà tư bản, bằng không ở đâu ra hơn mười vạn tiền vốn."Chỉ có quá ngây ngô mới thật sự đem tất cả gia sản đều quyên đi ra ngoài, phàm là người có chút tư tâm đều giấu một chút.Đỗ gia cũng không phải là người đại công vô tư gì."Ở nơi nào? Nhanh mang em đi!" Mắt Hoa Chiêu tràn ngập những vì sao mắt nói. Cô muốn đền bù 200 vạn tổn thất kia!



Bạn cần đăng nhập để bình luận