Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 990 - Thằng Bé Trở Về Rồi.



Chương 990 - Thằng Bé Trở Về Rồi.



Chương 990: Thằng Bé Trở Về Rồi.Dưới sự làm nũng của Hoa Chiêu, Diệp Thâm tạm thời thả cho cô một con ngựa.Nửa đêm, Hoa Chiêu cảm giác mình mới vừa ngủ, tiểu Thận đã khóc rồi.Đói tỉnh.Cho bé ăn sữa xong, Hoa Chiêu cũng không ngủ được nữa rồi, trong lòng cô còn có một chuyện khác.Cái vòng tay này đến cùng đã xảy ra chuyện gì?Cô lặng lẽ đứng dậy."Đi đâu vậy?" Diệp Thâm lập tức duỗi tay đè chặt cô.Cô luôn năm trong lòng anh."Nhà vệ sinh." Hoa Chiêu khẽ nói.Diệp Thâm lúc này mới buông tay.Hoa Chiêu trốn vào trong phòng vệ sinh nghiên cứu một hồi, cũng không nghiên cứu ra cái gì.Vòng tay đem đống tiền kia ăn hết. . . . Còn không nhổ ra.Cô lập tức có chút thất vọng, không phải không gian sao?"Có lẽ còn chưa hấp thu đủ năng lượng, chờ một chút xem." Cô an ủi chính mình."Làm sao vậy?" Diệp Thâm ở cửa hỏi: “Em đã lâu như vậy còn chưa đi ra?Hoa Chiêu lập tức bật cười!Xem ra lần này thực sự hù đến anh rồi.Cô còn phải trấn an anh thật tốt.Đối với việc cô chủ động, Diệp Thâm từ trước đến nay sẽ không cự tuyệt đấy, cũng cự tuyệt không được. . . ....Tuy rằng muốn chơi ở Hồng Kông một trận rồi trở về, nhưng hiện tại hình như đã đắc tội với nhân vật khó lường, hơn nữa ở nhà không biết đã gấp thành bộ dáng gì nữa, Diệp Thâm quyết định rút lui.Mang theo tiểu Thận đi, bọn họ không dám đi thuyền trở về, mà đi đường vòng sang quốc gia khác, bay vài ngày mới đáp xuống thủ đô.Cả nhà xuất động.Từ Diệp Chấn Quốc, đến Từ Mai, tất cả mọi người đều đến rồi.Mà ngay cả một nhà Diệp Anh cũng đến rồi.Nhìn thấy Hoa Chiêu ôm đứa nhỏ đi tới, Miêu Lan Chi nhịn không được liền khóc lên.Vừa khóc vừa chạy tới, đứng ở bên cạnh cô dùng lực mà xem đứa bé bên trong.Thấy không rõ. Đã bị nhoè nước mắt rồi.Diệp Thư cũng ôm con tới, cũng đứng ở bên cạnh cô khóc.Trương Quế Lan cùng bốn đứa em đứng ở bên kia khóc.Hình như trong nháy mắt, Hoa Chiêu liền bị một đám phụ nữ trẻ em vây quanh rồi.Mọi người khóc đến cô cũng muốn khóc."Tốt rồi tốt rồi, về nhà nói sau." Diệp Danh đứng ở bên ngoài đám người nói ra.Miêu Lan Chi cách gần đó, nhưng bà không dám bế, bà cảm giác tay mình nâng không nổi, bà sợ ôm không nổi."Đi một chút đi, về nhà, về nhà." Diệp Chấn Quốc ở phía sau thúc giục.Mọi người lúc này mới bắt đầu chuyển động, ngồi một dãy ô tô rời đi.Đến nhà Hoa Chiêu, đứa nhỏ lập tức bị Diệp Danh đoạt mất.Anh đau lòng mà nhìn đứa nhỏ, tính toán thời gian, bé cũng sắp đầy tháng rồi, nhưng ko tròn trịa như anh chị bé lúc đầy tháng.Gầy teo nho nhỏ đấy, vừa nhìn đã làm cho người ta đau lòng.Sau khi tìm được đứa nhỏ, Diệp Thâm chỉ cho Hướng Tiền chuyển đạt qua một câu bình an, về phần làm sao tìm được, trong điện thoại không nói tỉ mỉ."Cho ông cho ông." Diệp Chấn Quốc thò tay ra trước Diệp Danh.Diệp Danh cũng không buông tay: "Ông đứng như vậy cũng có thể trông thấy."Diệp Chấn Quốc tiếp tục đoạt: "Cho ông, cháu đứng như vậy cũng có thể trông thấy!"Diệp Mậu đứng cạnh hai người không nói lời nào, chỉ cúi đầu xem. Vì ông biết mình đoạt cũng vô ích, chỉ có thể đứng nhìn.Tiểu Thận vừa mới tỉnh ngủ, mắt mở to trong veo, nhìn cái này, nhìn cái kia.Khuôn mặt trắng sứ, mắt đen, miệng nhỏ hồng hồng, mái tóc xù, trông dễ thương làm sao."Tiểu gia hỏa thật xinh đẹp." Diệp Mậu cười: "Xác định là bé trai sao? Không phải bé gái chứ?"Bà đỡ đã là kẻ ác, thông tin của họ không đáng tin cậy."Là bé trai." Hoa Chiêu nói ra.Đứa bé vẫn còn trong tay Diệp Danh, Diệp Chấn Quốc không dám cứng rắn đoạt, cứ như vậy dùng tay kéo lấy: "Bé ngoan, bé ngoan, bé trai chịu tội một chút vẫn chắc nịch."Nếu là bé gái sẽ đau lòng muốn chết. . . .Đàn ông Diệp gia nha, sớm muộn cũng sẽ trải nghiệm chút ít trắc trở.Lời này rước lấy sự phản đối của mọi người.Cái gì mà bé trai bé gái, đó là một đứa bé! Ở đâu có thể chịu tội này?"Làm sao tìm được thằng bé vậy?" Trương Quế Lan hỏi.Lúc Hoa Chiêu sinh con không thông báo trước với bà ấy, sau khi sinh thì hết thảy đều bình an, nên bà ấy định đầy tháng mới về xem.Lúc ấy Trương Quế Lan đang phát triển sự nghiệp, lại mở chi nhánh, đặc biệt bận rộn không đi được.Ai biết chưa được vài ngày Trương Quế Lan đã nghe nói đứa bé bị bắt cóc, gấp đến độ cùng ngày đã ngồi xe trở về.Đợi bà ấy về đến, Hoa Chiêu đã đi Hồng Kông rồi.Đứa nhỏ làm sao tìm được, chuyện này có chút quanh co.Hoa Chiêu chậm rãi kể lại cho mọi người, tận lực nói uyển chuyển chút ít, đừng dọa đến bọn hắn.Nhưng mọi người vừa nghe nói tiểu Thận sinh bệnh sốt cao vài ngày, thiếu chút nữa thì không được, đau lòng muốn chết!!!.Miêu Lan Chi lại bắt đầu lau nước mắt.Diệp Chấn Quốc cuối cùng cũng cướp được đứa nhỏ về trong tay mình.Ông dùng lực một chút, Diệp Danh phải buông tay rồi.“Đặt cho đứa trẻ một nhũ danh may mắn.” Diệp Danh đột nhiên nói ra.Người cũng như tên.Hiện tại anh chỉ hi vọng bé bình an, khoẻ manh, vui vẻ mà lớn lên."Gọi bình an a." Diệp Danh nói ra."Không nên không nên, phải đặt tên xấu mới dễ nuôi." Diệp Chấn Quốc nói ra.Trước kia ông không tin chuyện này, cũng không cần tin chuyện này, nhưng hiện tại không được, thà rằng tin là có!Đứa nhỏ này mệnh thật là, so với bất luận kẻ nào trong nhà đều mạo hiểm hơn.Diệp Danh nhíu mày, như vầy sao?"Không nên không nên." Hoa Chiêu kiên quyết phản đối: "Cẩu Đản gì đó cũng không được! Con không đồng ý.""Vậy thì gọi Cam Lai, khổ tẫn cam lai (*thời kỳ cực khổ đã qua)." Diệp Mậu nói ra.Ngụ ý ngược lại rất tốt, nhưng lại bị Hoa Cường phản đối."Không tốt, gọi nhanh sẽ giống như cho heo ăn."Lý do này quá lớn, Diệp Mậu lập tức từ bỏ."Gọi Điềm Điềm a." Diệp Thâm đột nhiên nói ra.Hoa Chiêu sững sờ, kiên quyết phản đối, tên này vừa nghe đã thấy giống bé gái, trưởng thành cũng sẽ bị cười đấy.Nhưng tên này lại được mọi người đồng ý."Nếu không muốn đặt tên xấu, vậy thì đặt tên bé gái đi." Diệp Chấn Quốc giải quyết dứt khoát.Hoa Chiêu chỉ có thể từ bỏ."Điềm Điềm, chúng ta về nhà, bác cả mang cháu đi nhìn gian phòng của mình!" Diệp Danh kéo Diệp Chấn Quốc đi.Mấy ngày nay, mọi người ở nhà gấp đến độ khó chịu, Diệp Danh công tác đều không có cách nào làm, ngồi ở trong phòng làm việc nhưng lòng không ở đây.Cho nên mỗi ngày ngoại trừ công tác quan trọng, tan tầm anh lại tới đây, nghĩ đến làm chút gì đó cho tiểu gia hỏa.Thấy Vân Phi, Thúy Vi cùng Cẩm Văn đều có phòng của mình, anh đột nhiên liền muốn bố trí một gian cho đứa nhỏ còn chưa từng gặp mặt.Nếu như bé có thể trở về, gian phòng kia bé có thể ở cả đời.Nếu như về không được, gian phòng kia cũng giữ lại cho bé cả đời. . . .Cũng may, thằng bé trở về rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận