Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 853 - Thẩm Tra.



Chương 853 - Thẩm Tra.



Chương 853: Thẩm Tra.Trông thấy hắn, Diệp Thâm thật sự sửng sốt một chút."Sao lại là anh?"Vài ngày trước anh nhận được thông báo, sẽ có người tới thẩm tra công tác của anh.Tuy nói đến chỗ này, mọi chuyện đều tuỳ anh xử lý, nhưng thẩm tra vẫn không thể thiếu đấy.Hàng năm bên trên đều sẽ phái người đến, ở chỗ này cùng anh nói chuyện.Nhưng hàng năm đều nói chuyện mấy giờ liền xong.Năm nay thẩm tra viên sau khi thông báo anh đến lại không xuất hiện, nói là có thay đổi, để cho anh đợi một tý.Dựa theo quy định, ở đây một năm anh chỉ có thể tới một lần, đợi cũng chỉ có thể đợi ở chỗ này, không thể đi ra.Lần chờ đợi này là 4 ngày."Thấy kỳ lạ sao?" Hạ Kiến Ninh cười nói: "Tôi có thêm một phần công tác mà thôi, người có năng lực, đều phải kiêm mấy chức, không phải sao?"Diệp Thâm chỉ trừng mắt lên."Hãy bớt nói nhảm và bắt đầu đi.""Tốt." Hạ Kiến Ninh ngồi ở đối diện anh, hỏi: "Anh bây giờ có bao nhiêu tài sản?"...Lần nói chuyện này tiến hành rất lâu, so với những năm trước đều lâu hơn. Hơn nữa lại hỏi những vấn đề khác.Kẹp rất nhiều chuyện cá nhân.Nhưng Diệp Thâm chỉ trả lời những câu cần thiết đấy, không muốn trả lời những câu hỏi vô nghĩa.Không phải anh không tôn trọng quy tắc, mà là Hạ Kiến Ninh phá hủy quy tắc trước."Anh đã ngủ với Suzanna chưa?" Hạ Kiến Ninh hỏi.Ánh mắt Diệp Thâm trầm xuống, chẳng muốn trả lời vấn đề nhàm chán này."Hả?" Hạ Kiến Ninh ngược lại cười đến vui vẻ: "Tránh không trả lời, ngại trả lời? Vậy là chưa ngủ rồi, tốt, tôi đã biết."Diệp Thâm rốt cuộc cũng nổi giận: "Hạ Kiến Ninh, tôi khuyên anh nên có chừng có mực.""Ha ha, chỉ đùa một chút, đừng nóng giận."Diệp Thâm đột nhiên nhíu mày nhìn hắn, hôm nay Hạ Kiến Ninh có chút kỳ quái, hình như rất hưng phấn."Tốt rồi, hôm nay chỉ hỏi như vậy thôi, tôi cũng mệt mỏi rồi, cần nghỉ ngơi, anh cũng nghỉ sớm chút, chúng ta ngày mai lại tiếp tục." Hạ Kiến Ninh nói xong đứng dậy.Còn có ngày mai?"Anh muốn nhốt tôi ở chỗ này?" Diệp Thâm nói: "Cả đời?"Lá gan không nhỏ!Bất quá tuy ý nghĩ này rất hoang đường, nhưng nếu như là Hạ Kiến Ninh, cũng không phải làm không được."Ha ha, cả đời quá khoa trương, không đến mức, không đến mức." Hạ Kiến Ninh cười nói: "Hơn nữa anh suy nghĩ nhiều, sao tôi có thể nhốt anh? Tôi thật sự còn có vấn đề muốn hỏi. Đều là những điều bên trên nhắn là nhất định phải hỏi đấy, không tin sau khi ra ngoài anh hãy hỏi bọn hắn."Hạ Kiến Ninh nói xong cũng đi, nói chuyện cả buổi như vậy, hắn thật sự mệt mỏi. . .Sau lưng đột nhiên có cánh tay khoác lên bả vai hắn.Cả người Hạ Kiến Ninh liền cứng đờ.Diệp Thâm vỗ vỗ hắn: "Không cần chờ, hiện tại tôi sẽ đi ra ngoài hỏi."Hạ Kiến Ninh híp mắt: "Anh dám chống lại mệnh lệnh?""Mệnh lệnh? Mệnh lệnh của ai?" Diệp Thâm nhìn hắn, cười cười: "Anh biết một mình tạo mệnh lệnh giả, sẽ có hậu quả gì sao?"Hạ Kiến Ninh không sợ, hắn xác thực có rất nhiều vấn đề chưa hỏi xong, về phần những vấn đề này có phải là do bên trên phân phó không đấy, đây cũng chỉ là chuyện nhỏ.Chỉ cần hắn không tổn thương Diệp Thâm, nhốt hắn ta vài ngày, cũng là chuyện nhỏ."Tôi đi nha." Diệp Thâm lại vỗ vỗ bờ vai của hắn.Lần này cũng không phải là tùy tiện vỗ vỗ rồi, anh dùng lực.Anh dùng lực thật mạnh ấn vào trên huyệt vị của Hạ Kiến Ninh, hắn lập tức cứng đờ, cảm giác toàn thân sắp vỡ nát.Mặt hắn thoáng cái trắng bệch, lại cố gắng chống đỡ không ngã.Diệp Thâm duỗi ra một ngón tay khẽ đẩy nhẹ hắn một cái, hắn kiên cường không lập tức ngã trên đất, người cũng ngã nhẹ xuống."Cái thảm này không tệ, đủ mềm mại, anh cứ nghỉ ngơi thật tốt, nghỉ ngơi tốt rồi lại đi ra, có vấn đề gì, kiếp sau hãy hỏi lại a." Diệp Thâm lạnh lùng mà liếc hắn một cái, trèo lên thang đi ra.Anh ngược lại giống như muốn đem Hạ Kiến Ninh nhốt ở chỗ này cả đời, nhưng không thể.Hắn có thể đi vào nơi này, nói rõ hắn xác thực là thẩm tra viên năm nay.Bất quá cũng chỉ có thể là năm nay mà thôi.Diệp Thâm ra khỏi phòng, quẹo trái quẹo phải, tránh tầm mắt của mọi người, rời khỏi nhà hàng, đi thẳng đến bốt điện thoại.Anh muốn gọi điện thoại cho chị, để cho chị ấy đem báo chí giấu kỹ!Những tin tức dồn dập về anh và Suzanna, anh đã biết.Đáng tiếc anh rốt cuộc cũng chỉ là "Nhân vật mới", những phương tiện truyền thông đó đều nằm trong tay những ông trùm, tin tức về Suzanna, anh dùng tiền cũng không thể kéo xuống.Chỉ có mấy tờ báo nhỏ thu tiền không đưa tin.Nhưng không có kết quả.Tính toán thời gian, Hoa Chiêu hiện tại có lẽ đến rồi, nhưng cũng chỉ là vừa đến, hi vọng chị có thể đem hết mấy tờ báo kia thu lại, đừng cho Hoa Chiêu trông thấy.Bằng không thì. . .Bước chân của Diệp Thâm đột nhiên dừng lại, anh nhìn thấy xe của mình.Biển số xe cho thấy anh tuyệt đối không nhìn nhầm.Hơn nữa chiếc xe này anh không ay đi, là Hoa Chiêu đã từng nói qua một lần rất thích, anh mới mua đấy, sau khi mua xong "Phương tiểu thư" thỉnh thoảng tới thăm, anh mới lái xe này mang theo cô ấy đi ra ngoài hóng gió.Xe ở đây, vậy Phương tiểu thư ở đâu?Sắc trời đã dần tối, đèn đường đã bật lên.Hoa Chiêu chậm rãi từ trong bóng đêm đi ra.Diệp Thâm lập tức kinh ngạc cùng vui vẻ mà nhìn cô, lại khắc chế biểu cảm, đứng không nhúc nhích.Hạ Kiến Ninh giảo hoạt, xung quanh có thể vẫn có người của hắn?Nếu để cho Hạ Kiến Ninh phát hiện anh và Hoa Chiêu ở cùng nhau, sẽ rất phiền toái.Bên trên quy định "Diệp Thâm" cùng "Tô Hằng" không thể là một, bằng không thì chỉ có thể bỏ một người.Hoa Chiêu cũng nghĩ đến điểm này, cho nên chỉ để cho Diệp Thâm trông thấy cô, sau đó cô vẫy một chiếc xe taxi rồi đi.Diệp Thâm đi đến xe của mình, dùng một sợi dây kẽm nhanh chóng lên xe, lái xe, đuổi theo.Xe taxi dừng ở vùng ngoại thành, trước một tòa nhà.Hoa Chiêu xuống xe, ở trong hốc tối tìm được chìa khóa mở cửa vào nhà.Đây cũng là một bất động sản của cô.Thừa dịp hiện tại giá nhà ở còn rẻ, cô đã mua rất nhiều.Đây là mấy tháng trước mới vừa vào tay đấy, vừa mới lắp đặt thiết bị xong, còn chưa cho thuê.Vào phòng, Hoa Chiêu mở một cánh cửa sổ, sau đó trở về phòng ngủ.Quả nhiên là cô suy nghĩ nhiều.Sau khi vào nhà hàng, phát hiện Diệp Thâm ở tầng hầm, cô đã dò xét qua, anh ấy vẫn khoẻ mạnh mà ngồi ở chỗ kia.Không bị nhốt, lại không đi ra ngoài gọi điện thoại cho cô!Hoa Chiêu tức giận, đã suy nghĩ nhiều. . . .Anh ấy ở trong tầng hầm, để gặp ai? Tình nhân sao?Kết quả "Tình nhân" là Hạ Kiến Ninh.Hoa Chiêu bật cười."Đến đây lúc nào?" Một giọng nam trầm ấm hỏi sau lưng, giây tiếp theo Hoa Chiêu đã rơi vào một vòng tay ấm áp.Vòng tay vừa mạnh mẽ vừa ấm áp quấn chặt lấy cô, khiến trái tim cô thoáng chốc đã bình yên trở lại.Hoa Chiêu bất giác mỉm cười, nhưng một giây sau lại đột nhiên hừ lạnh một tiếng: "Hừ!"Ba bốn ngày không xuất hiện để giải thích hiểu lầm, chuyện của Suzanna còn chưa đi qua đây này!Diệp Thâm dừng lại một chút, ôm cô hỏi: "Sao lại đến chỗ kia? Vừa nhìn thấy anh lại không đi qua, mà bỏ đi?"Anh cũng cảm thấy Hoa Chiêu xuất hiện ở đó quá trùng hợp rồi.Về phần cô xoay người rời đi có thể giải thích, khẳng định cô đã nhìn thấy báo chí.Dù sao tin tức của anh và Suzanna, mấy ngày nay quả thực luôn dồn dập.Nhưng anh không xác định, muốn thăm dò một chút.Hoa Chiêu. . . . .Thiếu chút nữa đã quên, mình đối với anh ấy cũng phải giải thích.Nhưng không nhất định là phải giải thích."Em thích đi nơi nào thì đi! Ngược lại là anh, gần đây rất vui vẻ ah, nghe nói muốn kết hôn? Chúc mừng chúc mừng ah!"Quả nhiên cô ấy đã biết."Em nghe anh giải thích, trong lòng anh chỉ có em." Diệp Thâm ôm cô thật chặt, nói bên tai cô.Khoé miệng Hoa Chiêu nhếch nhẹ lên một cái, lại lập tức mím lại: "Hừ, yếu ớt, không có sức thuyết phục!"Vậy thì làm chút chuyện có lực đi!Diệp Thâm đột nhiên ôm lấy cô, đi vào phòng tắm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận