Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1086 - Diệp Phu Nhân Thật Lợi Hại.



Chương 1086 - Diệp Phu Nhân Thật Lợi Hại.



Chương 1086: Diệp Phu Nhân Thật Lợi Hại.Người Diệp gia tụ họp lại cùng một chỗ, Diệp Chấn Quốc đem chuyện này nói ra."Những vật này ta cũng đã nghe ngóng qua giá cả rồi, bức họa này 800, bức họa này 1200, giá vàng năm nay hơn 30 đồng một gram, các ngươi ai muốn có thể xuất tiền mua a." Diệp Chấn Quốc nói.Lưu Nguyệt Quế lập tức nói: "Nhà chúng con không có tiền."Có tiền cũng cho Diệp An mua nhà rồi, Diệp An mua xong rồi, còn có Diệp Đào, bà không có tiền nhàn rỗi mua những thứ vô dụng này.Đường Phương Hà cũng lắc đầu: "Con không thích những vật này."Nhưng thật ra cũng rất thích đấy, bà có chút ánh mắt thưởng thức, hiện trong tay cũng có tiền rồi, không thể nuôi mèo nuôi chó, xác thực nên mua chút đồ cổ tranh chữ gì đó tiêu tiền một chút.Nhưng sao bà phải cùng Hoa Chiêu đoạt? Bên ngoài có rất nhiều.Diệp Thành cũng có chút thích đấy, nhưng ông ta thích cũng vô dụng, ông ta không có tiền. Tiền tiêu vặt của ông ta đều do Đường Phương Hà cho.Diệp Mậu Diệp Danh tất nhiên cũng không có hứng thú, trong tay Diệp Danh đã có một đống, còn Diệp Mậu mặc dù biết đồ cổ có giá trị, nhưng ông chỉ cần có xem là được, không cần là của bản thân mình.Ngày nào đó thanh nhàn rồi, đến nhà hai đứa con trai, thoải mái xem!Diệp Anh hiện tại cũng có hơn trước rồi, chồng cô ấy kiếm được đấy, Hoa Chiêu trả tiền lương cùng chia hoa hồng rất nhiểu.Nhưng Diệp Anh một đống con cái, cô ấy phải để dành để tương lai mua nhà cho bọn trẻ, không thể tiêu loạn.Còn lại Diệp An Diệp Thần Diệp Lị, một người so với một người càng nghèo hơn, càng không có tiền mua những thứ này."Vậy cháu sẽ không khách khí." Hoa Chiêu cười hì hì nói.Sau đó lấy ra mấy vạn đưa cho lão gia tử, vàng thỏi vẫn đáng giá đấy, một gram hơn 30, một thỏi 1000 gram chính là 3 vạn.Lão gia tử lại đưa tiền cho cô. . . ."Hãy nói về việc giám sát và sử dụng số tiền này." Diệp Chấn Quốc hỏi: "Các người ai đến?"Tất cả mọi người lập tức lắc đầu.Bọn hắn cả đám đều bận rộn vô cùng.Hơn nữa, để cho bọn hắn đi ra giám sát Hoa Chiêu? Bọn hắn cũng không dám.Cũng không cần thiết.Không có ai cảm thấy Hoa Chiêu sẽ vừa ý chút tiền ấy.Diệp Chấn Quốc liền nói với Hoa Chiêu: "Vậy tự cháu nhìn xem mà tuyển người a."Hoa Chiêu cười cười, nhìn Diệp Anh cùng Diệp Lị nói: "Vậy thì mời hai người cùng em thương lượng xem sẽ quản lý số tiền này như thế nào, Diệp Lị lại phụ trách ghi chép, mỗi tháng sẽ công khai với mọi người."Diệp Lị lại càng hoảng sợ, rất kinh ngạc mà trừng mắt: "Em?"Chuyện quan trọng như vậy mà lại để cho cô ta tham dự?Hoa Chiêu gật đầu: "Chính là em."Muốn cho tất cả mọi người đoàn kết lại, vậy phải "Vặn", không thể để cho người nào rảnh rỗi ở bên ngoài xem náo nhiệt, phải để cho bọn họ cùng tham dự vào chuyện trong nhà.Tuổi của Diệp Lị cũng không nhỏ, bởi vì chuyện gia đình, cô ta cùng Diệp gia cũng có ngăn cách, cũng là tai hoạ ngầm. . . .Muốn tiêu trừ, phải đem người túm tới, "Vặn" cùng một chỗ.Diệp Lị nháy mắt mấy cái, trên mặt lập tức nổi lên ánh sáng màu đỏ.Nhưng cô ta nhỏ giọng nói: "Em sợ em làm không tốt.""Chưa làm qua thì sao biết?" Hoa Chiêu nói: "Làm sai lại sửa là được, cũng không phải việc khó gì.""Dạ." Diệp Lị nhẹ nhàng gật đầu, đè nén hưng phấn cùng kích động.Cô ta không phải thấy chút tiền ấy liền kích động, tiền này cho cô ta, một trăm lá gan cô ta cũng không dám động một phần.Nhưng chuyện này rất trọng yếu, cô ta vậy mà có thể tham gia vào chuyện trọng yếu như vậy!Cô ta đột nhiên cảm giác mình là một phần của Diệp gia rồi, hơn nữa là phần rất quan trọng.Chuyện nói xong, mấy người bắt đầu bàn bạc về việc sẽ làm gì cho đám cưới vào ngày mai.Không làm gì đấy, buổi sáng Diệp Thần mang theo Diệp Danh cùng mấy vệ sỹ, đem Tôn Diễm cùng người nhà đến đây ăn cơm là được rồi.Ăn xong đưa về nhà mới, hôn lễ đã xong.Diệp An bên kia thì càng đơn giản, hắn nói hắn sáng ngày mai sẽ cùng Cát Hồng Miên tự mình đi tới.Đường không xa, hơn nửa giờ là tới, coi như luyện công buổi sáng.Hoa Chiêu đề nghị đi đón hắn, hoặc là hắn ngồi xe lăn tới, Diệp An cự tuyệt, Hoa Chiêu cũng không khuyên nữa.Hắn khẳng định vẫn hi vọng mình có thể như người bình thường đi đường đấy."Tốt rồi đều nghỉ ngơi đi." Diệp Chấn Quốc nói một câu, người trong phòng liền giải tán.Hoa Chiêu trở về phòng.Trong phòng ngủ, Diệp Thâm đang trông đứa nhỏ.Tiểu Thận ngủ rồi, anh ấy chỉ nhìn thằng bé không rời mắt."Diệp phu nhân trở về rồi hả?" Diệp Thâm quay đầu cười khẽ với cô."Hừ, vì sao chuyện gì cũng đến tay em? Anh lại có thể hưởng thanh nhàn?" Hoa Chiêu ngã vào phía sau lưng anh làm nũng.Đến chuyện họp đại gia đình như vậy anh cũng có thể không tham gia."Hiện tại em hoàn toàn có thể đại biểu cho anh rồi." Diệp Thâm cười nói: "Diệp gia hiện tại có Diệp phu nhân làm chủ, anh đưa ra ý kiến phản đối gì, đoán chừng cũng không có tác dụng."Hoa Chiêu cười: "Chuyện này đúng."Hiện tại ngoại trừ Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu, Diệp Danh có thể thay đổi ý kiến của cô, những người khác nói chuyện, cô thấy đúng sẽ nghe, cảm thấy không đúng sẽ không nghe, đối phương cũng sẽ không có ý kiến gì."Sớm nói em đương gia, có lẽ trong nhà cũng sẽ không có nhiều phiền toái như vậy." Diệp Thâm đột nhiên nói.Hoa Chiêu lại cười lắc đầu: "Sẽ không, sớm hơn một chút, em căn bản không đảm đương nổi cái nhà này, một con nhóc nông thôn, không có năng lực không kiến thức, sao có thể phục chúng?"Không phục chúng không nói, Diệp Chấn Quốc Diệp Danh lúc ấy điên rồi mới có thể để cho cô đương gia.Hiện tại không giống với lúc trước, nhiều năm như vậy, mọi người đã nhìn ra bản chất của cô, bắt đầu tin phục cô."Diệp phu nhân thật lợi hại." Diệp Thâm quay người, bổ nhào qua. . . . .... .Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Thần liền vui sướng hớn hở mà đi ra ngoài rồi.Hôm nay đồng thời xử lý hai hôn lễ, nhưng người duy nhất cao hứng khả năng chỉ có Diệp Thần.Diệp An, một nhà Diệp Thượng đều không cao hứng nổi.Nhìn chân Diệp An, trong nhà phế đi một đứa trẻ tốt, Diệp Chấn Quốc cũng cao hứng không nổi.Cửa lớn đột nhiên bị gõ vang, bảo vệ trực tiếp cho người vào.Diệp An không biết xuất phát từ lúc nào, sáng sớm đã đến.Hắn mồ hôi nhễ nhại.Trước kia đoạn đường này, nếu là chạy, chừng mười phút thậm chí vài phút là đến, cho dù chạy cũng không ra nhiều mồ hôi như vậy.Nhưng đi đường bằng một chân, lại bệnh nặng mới khỏi, làm hắn mồ hôi rơi như mưa."Chị dâu, cho em một gian phòng, em rửa mặt một chút." Diệp An lại một chút cũng không để ý nói.Có lẽ để ý đều bị dấu ở đáy lòng."Ở đây." Hoa Chiêu dẫn đường, lại nói với Chu Lệ Hoa cũng vừa xuất hiện ở cửa ra vào: "Tới rồi, mau vào, bọn hắn đang ở chính viện."Hôm nay Diệp Thần kết hôn ở đây, dập đầu với người lớn trong nhà, cha mẹ. . . cha mẹ ruột tốt nhất đều ở đây.Mẹ ruột còn đó, lại dập đầu với mẹ kế, Diệp Thần sẽ mất hứng.Hơn nữa gần đây Chu Lệ Hoa cũng rất trung thực, còn giúp cô coi chừng Diệp Giai, không để cho cô ta xuất hiện trước mặt cô, ngày hôm qua Hoa Chiêu đã mời Chu Lệ Hoa tới."Ở chính viện sao. . . Tôi đi phòng bếp nhìn trước." Chu Lệ Hoa nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận