Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 336 - Tìm Hiểu.



Chương 336 - Tìm Hiểu.



Chương 336: Tìm Hiểu.Trương Lão Tứ quay đầu trông thấy Hoa Tiểu Ngọc, hai mắt sáng ngời: "Cô chính là Hoa Tiểu Ngọc?"Hoa Tiểu Ngọc nhìn thấy ánh mắt quỉ dị của hắn, không biết có nên gật đầu hay không. Nhưng là hắn ngăn ở cửa ra vào, cô ta cũng phải đi vào."Anh có chuyện gì?" Cô ta hỏi."Tôi, tôi tới giúp cô làm việc đấy." Hắn thông qua khe nhìn đến bên trong, trong sân đầy tuyết một chút cũng không có quét: "Trong nhà củi lửa đủ đốt sao? Mua than đá chưa?"Hiện tại than đá cũng không phải muốn mua là có thể mua mấy tấn đấy, theo như lượng cung ứng, gia đình bình thường không đủ đốt đấy, còn phải có than đá bản, hắn nghĩ đến Trương Quế Lan cùng Hoa Tiểu Ngọc đều là dân quê, đoán chừng không có than đá bản.Hoa Tiểu Ngọc cũng không biết cái gì là than đá, vẻ mặt mờ mịt. Cô ta chưa từng thấy qua cái đồ chơi kia, ở thôn Kháo Sơn mùa đông chính là đốt bằng củi gỗ, cái kia bọn hắn không thiếu.Nét mặt của cô ta đã lấy lòng Trương Lão Tứ, tự hắn đẩy cửa đi vào.Hoa Tiểu Ngọc trừng mắt nhìn bóng lưng của hắn, nhất là cái cánh tay đang treo kia, đã như vậy rồi còn giúp cô ta làm việc? Đến ăn chực a!Không nghĩ tới Trương Lão Tứ thật đúng là chịu làm. Hắn gãy xương quai xanh cùng cánh tay là một bên đấy, cánh tay bên kia vẫn còn có thể sử dụng thêm chút sức, hắn tìm được cái chổi, kẹp ở dưới cánh tay, từng chút từng chút quét lấy.Đoán chừng sân nhỏ này cũng đủ cho hắn quét tới trưa.Hắn chính là muốn cùng Hoa Tiểu Ngọc ở chung nhiều hơn một chút, thuận tiện ăn chực.Hoa Tiểu Ngọc lại không có để nói cùng hắn, cô ta tưởng rằng Trương Tiểu Ngũ nói hắn đến đấy, cô ta quay người đi vào phòng bếp, nấu cơm.Hoa Tiểu Ngọc tay nghề cũng là luyện được, lúc ở nhà, làm không thể ăn được nhưng lần lượt bị dạy dỗ ra đấy.Trương Lão Tứ nhìn động tác nhanh nhẹn của cô ta, ngửi thấy hương vị cũng không sai, trong lòng thoả mãn, là người chịu khó đấy, tay nghề so với mẹ hắn còn tốt hơn."Thím cô gần đây tại sao không đi bán bắp rang nữa hả?" Trương Lão Tứ một bên quét tuyết một bên nói.Hoa Tiểu Ngọc như liếc hắn như kẻ ngốc, cái người này đầu óc có phải bị bệnh hay không?"Các người mỗi ngày ở đằng kia trông coi, bà ấy cũng không mù, tại sao còn đi?"Trương Lão Tứ cũng không thấy kỳ quái khi cô ta biết bọn hắn ở rạp chiếu phim trông chừng, có lẽ Trương Quế Lan đã nói cho cô ta biết đấy chứ."Bà ấy bây giờ đang bán ở đâu vậy? Đến cửa ra vào của các c rạp chiếu phim khác sao?" Trương Lão Tứ còn rất quan tâm chuyện buôn bán bắp rang này đấy, bởi gì mấy ngày qua trông coi, nhìn thấy Lý Tiểu Giang buôn bán thật tốt, cái kia đều là tiền ah!Nhưng rạp chiếu phim khác hắn cũng đi tìm qua, không có.Cả nhà bọn hắn đối với việc bán bắp rang này đều rất để bụng đấy, đêm qua trở về, bà Trương lải nhải lẩm bẩm tính kế cả đêm. Nói việc buôn bán này nếu đến trong tay nhà bọn họ, sang năm bà ta có thể mua một căn nhà lớn rồi!Bà ta không sợ mất mặt, lại nhàn rỗi không có việc gì, bà ta có thể đi bán!"Tôi không biết." Giọng nói của Hoa Tiểu Ngọc lạnh xuống.Trương Lão Tứ cũng không để ý, nếu cô ta là kẻ ngu mới nói cho hắn biết đây này."Cái bắp rang kia làm như thế nào vậy? Cô đã từng làm sao?"Ngồi chổm hổm chờ thời gian dài, bọn hắn cũng phát hiện bắp rang có 2 loại, một loại bán 5 mao tiền, một loại bán 1 mao tiền. Loại mà Trương Quế Lan bán là 5 mao tiền đấy.Đây cũng là một tay nghề kiếm tiền.Về phần loại Lý Tiểu Giang bán cũng là 5 mao tiền đấy, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hắn không thể tưởng được cái gì gọi là bán sỉ, đại lý, hắn cho rằng bí phương của Trương Quế Lan bị người ta khám phá ra.Hắn thật sự là chạm vào chỗ đau của cô ta rồi, Hoa Tiểu Ngọc nếu có cái tay nghề này, cô ta cũng không phải lo lắng tương lai rồi.Nhưng là, cô ta cũng không nói chính mình không biết, mà không lên tiếng.Trương Lão Tứ liền nhìn cô ta thêm vài lần. Biết hay là không biết đây?Bữa sáng đã làm xong, cháo gạo thơm ngon, trứng vịt muối vàng óng ánh, màn thầu trắng tinh, lại thêm một phần thịt xào cải trắng.Cửa phòng bếp có một cái vạc nhỏ, bên trên đậy một cái nắp bằng gỗ, bên trên cái nắp đè nặng bằng một tảng đá. Sáng nay Hoa Tiểu Ngọc trông thấy hai mắt liền sáng, thôn Kháo Sơn bọn họ vào mùa đông, chính là bảo quản thịt như vậy đấy.Mở ra xem, bên trong quả nhiên là thịt.Thịt này ngon thơm quá.Hoa Tiểu Ngọc ăn một mình một cách rất vui vẻ.Trương Lão Tứ kéo dài mặt, hắn giúp cô ta làm việc khổ cực như vậy, cô ta cũng không nhường cho hắn một chút! Một cô gái không có ánh mắt, thiếu đánh.Hắn cũng không biết cái gì gọi là khách khí, ném đi cái chổi đang cầm, xới chén cơm ngồi xuống đối diện Hoa Tiểu Ngọc."Ai anh đang làm gì vậy? Tôi đã cho anh ăn chưa?" Hoa Tiểu Ngọc lập tức không chịu rồi.Trong lòng cô ta nổi lên một ngọn lửa vô danh, liền là thấy người Trương gia không vừa mắt!Vì cái gì mỗi người đều khi dễ cô ta? !Trương Lão Tứ cũng không phải Trương Tiểu Ngũ, sẽ không cúi đầu nhẫn nhịn, hắn hung ác trừng mắt nhìn Hoa Tiểu Ngọc.Hoa Tiểu Ngọc lập tức im miệng rồi.Về sau hai người yên tĩnh mà ăn cơm, cơm nước xong xuôi Hoa Tiểu Ngọc chén cũng không rửa đã bỏ chạy vào trong phòng. Cửa ngày hôm qua đã bị cô ta đập hư rồi, cô ta liền tìm đồ chèn bên trên.Trương Lão Tứ phi thường hài lòng với mấy món ăn này, hắn cảm giác mình rất lâu rất lâu rồi không có nếm qua đồ ăn ngon như vậy rồi, nhất là cái thịt này, hắn đem chỗ còn lại đều ăn hết.Lấy vợ thật là tốt, Hoa Tiểu Ngọc, thực tế rất tốt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận