Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 160 - Tôi Tới Nhận Tội.



Chương 160 - Tôi Tới Nhận Tội.



Chương 160: Ta Tới Nhận Tội.Nửa giờ sau, nhóm người tới trước cửa nhà họ Hạ trên một chiếc xe jeep, theo sau họ không xa là một chiếc xe tải.Trong bóng tối, 20 bóng người thoăn thoắt nhảy xuống, rồi nhanh chóng biến mất trong bóng tối.Hạ gia cũng là một cái sân rộng độc lập, hai anh em Hạ Kiến Nghiệp và Hạ kiến Vĩ đều ở chỗ này, chỉ có Hạ Kiến Ninh không thích ở đây quá ồn, chuyển ra ngoài ở.Bây giờ cửa lớn đang mở, có thể thấy bên trong đầy bóng người. Và ở ngoài cổng cũng tấp nập người xem náo nhiệt tứ phía.Thậm chí còn có người tìm Hạ gia phiền toái? Loại chuyện này mấy năm trước thường xuyên phát sinh, nhưngtừ khi thanh danh Hạ Kiến Ninh càng lúc càng lớn về sau, gần như không thấy nữa.Lần này, nghe nói Đường gia năm đó đã trở lại.Nhưng Đường gia không phải đã đổ sao? Tại sao bây giờ đột nhiên trở về? Lại trực tiếp dẫn người đến chặn trong sân Hạ gia, vẫn là loại thủ đoạn này, bốn phía loạn đào?Tất cả các dấu hiệu chỉ ra một điều ...Cho nên khi Diệp Mậu mang theo Diệp Thâm tới cửa, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào bọn họ.Sau lưng có người bước nhanh tới, Hoa Chiêu quay đầu nhìn lại, phát hiện là Diệp Danh.Diệp Danh cùng trao đổi Diệp Thâm ánh mắt, và vô hình gật đầu, sau đó đảo mắt trông thấy Hoa Chiêu, dọa anh lập tức trừng lớn mắt.“Tại sao em lại mang theo con bé tới?” Diệp Danh thấp giọng quát em trai.Hoa Chiêu chính mình nhỏ giọng nói: "Em chỉ xem một chút…"Diệp Danh tiếp tục trừng mắt em trai, dù sao đều là lỗi của hắn! Bên tai quá mềm!Nhưng bây giờ nói gì cũng đã chậm, bên trong trò chơi đã bắt đầu mở hát, bọn họ phải đi vào cổ vũ rồi.Diệp Danh quay người đi đằng sau Hoa Chiêu, một đoàn người tiến vào sân nhỏ Hạ gia.Tình cảnh trong sân rất giống với nhà họ Diệp lúc trước, hơn 20 người đàn ông với cái xẻng trên tay trông giống như đang chờ lệnh có thể hành động bất cứ lúc nào. Hai người như là chuyên gia đang nhìn xung quanh để tìm vị trí tốt nhất để hạ xẻng.Một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng giữa sân, đối diện với anh ta là ba anh em nhà họ Hạ đang đứng cùng nhau.Hai bên lặng lẽ đối mặt nhau, không khí như muốn bùng cháy tại một điểm.Cho đến khi nhà họ Diệp bước vào.Hạ Kiến Ninh ngẩng đầu, lập tức nở nụ cười.Hắn chậm rãi đi tới, lễ phép chào hỏi Diệp Mậu, sau đó đối với người đàn ông ở giữa sân nói: "Chỗ dựa của anh đến rồi, hiện tại có thể bắt đầu."Nhà họ Diệp bất động thanh sắc, họ biết không thể giấu giếm Hạ Kiến Ninh, và họ cũng không muốn giấu giếm. Nhưng trước sự chứng kiến của rất nhiều người, họ sẽ không thừa nhận điều đó.Diệp Danh từ phía sau đi tới, nhíu mày hỏi: "Cái gì chỗ dựa? Anh cùng người Đường gia ân oán liên quan gì đến chúng tôi? Chúng tôi là đến xem náo nhiệt đấy, náo nhiệt của Hạ Kiến Ninh anh, rất nhiều người đều thích xem, không được sao?"Hạ Kiến Ninh mỉm cười, vừa định nói, đã nhìn thấy Hoa Chiêu sau lưng Diệp Thâm, liền sửng sốt.Người khiêng xẻng trong sân nhận được chỉ thị lập tức hành động, quang cảnh đột nhiên sôi nổi hẳn lên.Hoa Chiêu không nhìn về phía Hạ Kiến Ninh, cô thấy người Đường gia ở gữa.Anh ta khoảng ngoài hai mươi tuổi, ăn mặc bằng vải thô, có những mảnh vá, thoạt nhìn giống một chàng trai quê mùa ở nông thôn, nhưng tấm lưng thẳng tắp và khí chất trầm tĩnh cho thấy anh ta không tầm thường.Thanh niên quay đầu nhìn về phía nhà họ Diệp.Dưới ánh đèn mờ ảo, có thể thấy rõ nét mặt của anh ta, gương mặt góc cạnh sắc bén có đôi mắt to xuyên thấu, đôi mắt này tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm bóng lưng Hạ Kiến Ninh.Hạ Kiến Ninh giống như có cảm giác, xoay người lại hướng hắn cười cười: "Cẩn Ninh, đã lâu không gặp, đã cao lớn khoẻ mạnh như vậy."Hắn vẻ mặt cảm khái, cùng Đường Cẩn Ninh nói chuyện.Thực tế, anh ta mới đến sân này không lâu.Mà Đường Cẩn Ninh sau khi dẫn người đi vào, chỉ bày ra tư thế, nhưng lại không cùng Hạ gia người nói chuyện. Ra mặt cùng thương lượng với người Hạ gia chính là người tiếp nhận chức vị của Tôn Tiền, Lỗ Cường ,chủ nhiệm Lỗ.Bây giờ anh ta có trách nhiệm tìm kiếm các vật phản động ở bất kỳ nơi nào.Những lí do thoái thác mà Lỗ Cường nói với Hạ gia vậy mà giống như đúc lời Tôn Tiền nói với Diệp gia lúc trước, một chữ cũng không thiếu.Người Hạ gia cũng biết là chuyện gì xảy ra rồi.Nhưng thái độ của bọn hắn rất cứng rắn, không để cho người của Lỗ Cường mang đến động thủ, bọn hắn phải đợi Hạ Kiến Ninh đến rồi, mới quyết định làm sao bây giờ.Lỗ Cường cũng không gấp, hắn cũng đợi người Diệp gia…Vẫn là chỗ dựa đến rồi trong nội tâm an tâm hơn một ít, hắn cũng không muốn có cùng một kết cục vói Tôn Tiền, phải đến một cái huyện thành nhỏ cách xa ngàn dặm bên ngoài bảo vệ môi trường ở đó, hiện tại đang là một tiểu chủ nhiệm.Đường Cẩn Ninh nhìn chằm chằm vào Hạ Kiến Ninh nhẹ nhẹ cười: "Anh vẫn như trước, một bộ dạng nửa chết nửa sống, sao còn chưa chết ah…" Trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối.Hạ Kiến Ninh một chút cũng không để ý hắn nguyền rủa, thậm chí cười cười, hỏi: "Người Diệp gia đi tìm anh lúc nào? Cho anh chỗ tốt gì? Để anh đi ra vu hãm tôi."Đường Cẩn Ninh ha ha cười cười: "Anh không cần dính líu người khác, tôi cũng không phải đến vu hãm anh đấy." Hắn nhe rang cười, chậm rãi nói ra: "Tôi là tới nhận tội đấy."Hạ Kiến Ninh ánh mắt cứng lại, toàn thân lập tức nổi lên một cỗ lệ khí, hắn quay người chằm chằm vào người Diệp gia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận