Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1171 - Cái Vảy Ngược.



Chương 1171 - Cái Vảy Ngược.



Chương 1171: Cái Vảy Ngược."A, khẩu khí rất lớn." Cơ Hạo Nhiên cười lạnh: "Nơi này là địa bàn của ngươi?"Đây rõ ràng là khách sạn của hắn!Diệp Thâm chỉ nhìn hắn cười: "Phải không?”Anh vừa nói xong, một ít người đi vào khách sạn.Đều là nam nhân hơn 20 tuổi, cao thấp mập gầy không đồng nhất, đều mặc đồ đen, biểu tình không tốt.Khí chất, cũng không giống người tốt gì.Những ngững người này lục tục ngo ngoe đi vào, có một nhóm ba năm người cùng nhau tiến vào, có nhóm mười người, một hai người.Nhưng chưa bao giờ gián đoạn.Nhà hàng khách sạn lớn như thế này đã được lấp đầy chỉ trong vài phút.Người còn đang lục tục tiến vào, không có chỗ ngồi, bọn họ liền đứng bên cạnh khách hàng, ôm bả vai, không có ý tốt nhìn bàn khách nhân kia.Ai không sợ?Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, xem náo nhiệt cũng không thể đem mình góp đi vào, rất nhiều khách nhân nhấc chân liền đi, nhường chỗ cho bọn hắn.Có bàn khách nhân ỷ vào thân phận không tầm thường, còn muốn lý luận."Xoát" một cái, tất cả mọi người vốn đang ngồi trên ghế đứng lên, giận dữ trừng mắt nhìn bàn khách nhân kia.Đông nghịt một đám, hai ba trăm người.Bàn khách nhân kia nhất thời cũng câm miệng rời đi.Mấy bàn còn lại vốn cũng ỷ vào thân phận còn đang kiên trì cũng không kiên trì nổi nữa, vội vàng rời đi.Được rồi, nhà hàng lớn như vậy đầy người mặc đồ đen."Ngồi xuống." Diệp Thâm nói.Thanh âm không lớn, cũng không uy nghiêm, nhưng mấy người mặc đồ đen vốn đang đứng không chút do dự, lập tức yên lặng ngồi xuống.Người quản lý cảm thấy hơi khó thở.Hắn theo chưa thấy qua loại trận chiến này.Không, hắn đã gặp qua, ở Hồng Kông, lúc những đại lão kia muốn sống mái với nhau, không sai biệt lắm cũng giống như vậy.Nhưng nơi này là đại lục ah! Không phải nói quản rất nghiêm không có bang phái sao?Bây giờ là tình huống gì vậy?Đại thiếu gia nhà hắn mang đến cũng chỉ có bảy tám người, còn tay không, đây là muốn trăn trối ở đây?Trên mặt Cơ Hạo Nhiên không có gì sợ hãi, chỉ nhìn chằm chằm Diệp Thâm thật sâu: "Diệp Thâm? Chúng ta ngày xưa không thù không oán, anh lại đốt thuyền của tôi..."Diệp Thâm ngắt lời hắn: "Vậy cũng chỉ có thể nói xin lỗi, ai bảo anh nghe lời Hoa Tiểu Ngọc, muốn xung đột vũ trang với tôi.”"Hoa Tiểu Ngọc?" Cơ Hạo Nhiên sửng sốt, liền đoán được anh đang nói đến Thái Xuân Ni, nữ nhân nhảy xuống biển kia."Cô ta nói cô ta là bạn gái cũ của anh." Cơ Hạo Nhiên đột nhiên nói.Hoa Chiêu sửng sốt, không hiểu sao lại có loại cảm giác hắn đang châm ngòi ly gián.Diệp Thâm không muốn giải thích cho một người ngoài về mối quan hệ phức tạp giữa anh và Hoa Tiểu Ngọc, anh nói: "Tôi không biết cô ta nói gì với anh, nhưng chắc chắn không có một câu nói thật.”Diệp Thâm nhìn tiểu Thận nói: "Cô ta liên hợp Lý Hùng bắt cóc con của tôi, mang đến Hồng Kông, đến lúc tổn thương nặng liền ném đi, tôi và cô ta ở hai phía đối lập, anh lại che chở cho cô ta cùng Lý Hùng, cho nên lúc đó chỉ có thể xin lỗi."Mấy câu giải thích ân oán.Cơ Hạo Nhiên tin.Diệp Thâm luôn cho người ta một loại khí chất đứng đắn.Hơn nữa hình như một chút cũng không sợ hắn, cũng không sợ thế lực của hắn, vậy cũng không cần phải nói dối.Nghĩ lại tin tức đã điều tra được, Lý Hùng sau đó cũng đã chết, chết rất thê thảm, bên kia lại không có bang phái nào nhảy ra tuyên bố là bọn họ làm.Trước đây vẫn là một vụ án bí ẩn, hiện tại rốt cuộc đã có đáp án.Biểu tình của Cơ Hạo Nhiên rốt cuộc cũng thay đổi.Tức giận!Hắn bị Lý Hùng cũng một người phụ nữ liên lụy!"Đao kiếm không có mắt, lúc ấy cũng chỉ có thể xin lỗi." Diệp Thâm cười nhìn hắn: "Bất quá có câu nói không đánh nhau thì không quen biết, Cơ tiên sinh vừa tới Bằng Thành a? Muốn ăn cái gì? Tôi làm chủ."Cơ Hạo Nhiên cắn răng nói: "Không khéo, khách sạn này chính là sản nghiệp của tôi.”Kỳ thật là liên doanh Đại Lục-Hồng Kông, bất quá Cơ gia phái người quản lý.Hắn muốn ăn cái gì, không cần người mời!"Vậy sao?" Diệp Thâm lại lộ ra nụ cười giống như lúc trước, cũng giọng điệu đó."Mặc kệ là sản nghiệp của ai, có thể kiếm tiền ở Bằng Thành hay không, tôi định đoạt." Diệp Thâm nói.Cơ Hạo Nhiên nhìn lướt qua phòng đông nghịt người, biết rõ anh không phải đang nói xạo.Mặc kệ những người này là ai, cho dù là lưu manh côn đồ, muốn cho một khách sạn năm sao kinh doanh không nổi, cũng rất đơn giản.Có đám người này, đừng nói ngồi vào phòng ăn, cho dù ngồi ở cửa, cũng không ai dám tiến vào!"Chúng tôi được mời tới đầu tư đấy, Diệp tiên sinh làm như vậy, tôi không tin không có người quản. . ."Cơ Hạo Nhiên vừa dứt lời, liền nhìn thấy một đám người khác đi vào phòng ăn.Lần này là mấy người đàn ông mặc đồng phục.Công thương, thuế vụ, thanh tra, vệ sinh, đường phố, quản lý đô thị ...Cơ hồ dính chút gì với khách sạn, những người có thể quản lý chút chuyện đều tới.Người đi đầu quen biết quản lý khách sạn, gặp mặt liền nói: "Chúng ta đến kiểm tra định kỳ.”Nhưng nhìn khuôn mặt nghiêm túc của hắn, ai cũng biết lần kiểm tra này chắc chắn không tốt.Được rồi, đen trắng đấy, khách sạn này của bọn họ muốn an an ổn ổn kinh doanh, khá khó khăn.Đại thiếu gia..... Quản lý im lặng nhìn Cơ Hạo Nhiên.Cơ Hạo Nhiên nói: "Anh đi phối hợp với bọn họ kiểm tra, thuận tiện gọi điện thoại cho Hạ tiên sinh, hỏi hắn một chút, hứa hẹn lúc trước của hắn còn tính không?”Người quản lý hiểu và ngay lập tức đưa mọi người đi.Hoa Chiêu đột nhiên cùng Diệp Thâm liếc nhau một cái, Hạ tiên sinh?Cô đột nhiên nhớ tới Hạ Kiến Ninh, hắn quả thật làm việc ở Bằng Thành.Hơn nữa phía Hạ Kiến Ninh này, là Diệp Danh phụ trách đấy, không thuộc về nội vụ Diệp gia, cô không quan tâm.Cho nên cô cũng không biết Hạ Kiến Ninh ở Bằng Thành cụ thể làm gì, mấy lần đến Bằng Thành cũng không gặp.Bất quá, Hạ Kiến Ninh và Cơ Hạo Nhiên quen biết? Vậy hắn ở trong chuyện Tiểu Thận bị bắt cóc....Ánh mắt hai người đều sâu sắc hơn một chút.Cơ Hạo Nhiên còn tưởng rằng bọn họ bị chấn động rồi, gọi nhân viên phục vụ đang sợ tới mức không biết đứng chỗ nào, gọi đồ ăn.Hiện tại phòng bếp đều nhàn rỗi, đồ ăn của Cơ Hạo Nhiên đi lên rất nhanh, chỉ hơn mười phút thức ăn đã đủ.Hạ Kiến Ninh cũng xuất hiện ở cửa.Cơ Hạo Nhiên ném đũa đứng lên, Hạ Kiến Ninh là người phía trên xuống, tổng quản lý kêu gọi đầu tư, hắn muốn đem bất mãn của hắn truyền lên trên, nói cho bọn họ biết."Hai người tới đây lúc nào? Cũng không nói với tôi một tiếng, tôi sẽ tận tình làm chủ nhà! "Hạ Kiến Ninh nhìn thấy Diệp Thâm và Hoa Chiêu, nhiệt tình mở miệng.Thái độ kia tốt đến mức phảng phất như là bạn tốt chí giao.Mặt Cơ Hạo Nhiên nhất thời trầm xuống.Hoa Chiêu ôm tiểu Thận, nghĩ đến những lần ngáng chân cô của Hạ Kiến Ninh, đối với hắn cũng không hoà nhã."Vai trò chủ nhà này, có lẽ là chúng tôi làm mới tốt, Bằng Thành quá nhỏ, chứa không nổi người có năng lực như Hạ tiên sinh, có lẽ anh nên trở lại thủ đô rồi, hoặc là, cứ đi đại chỗ nào đi." Hoa Chiêu nói.Hạ Kiến Ninh hai mắt chớp chớp, Hoa Chiêu còn chưa từng tức giận như vậy với hắn. . . . Có thể làm cho cô tức giận chỉ có chuyện con cái.Hắn đoán được cái gì, lập tức kêu oan: "Các người đừng có hiểu lầm, tôi là lúc kêu gọi đầu tư mới quen biết hắn, chỉ hai tháng này mới gặp qua mấy lần, tôi cùng chuyện của Tiểu Điềm Điềm không có bất cứ quan hệ nào!"Hắn nhìn Hoa Chiêu, ánh mắt nghiêm túc: "Tôi biết đứa nhỏ chính là cái vảy ngược của cô, tôi còn chưa muốn chết, sẽ không đi đụng vào.”Hắn biết đứa bé đối với mẹ mà nói có ý nghĩa gì, cho nên từ trước đến nay hắn chỉ dùng sức với Diệp Thâm, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới sẽ ra tay với mấy đứa nhỏ.Mặc dù điều đó rất đơn giản.Cơ Hạo Nhiên nhìn Hạ Kiến Ninh, lại nhìn Hoa Chiêu, mặt già dài ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận