Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 987 - Tự Mình Đi.



Chương 987 - Tự Mình Đi.



Chương 987: Tự Mình Đi.Diệp Thâm tất nhiên không muốn cô đi mạo hiểm, nhưng sáng ngày thứ hai, anh bị sai xuống lầu lấy bữa sáng, khi trở về Hoa Chiêu đã không thấy đâu rồi.Chu Binh run rẩy mà đem tiểu Thận nhét vào trong lòng anh."Chị dâu nói tôi giúp mình ôm, cô ấy nói đi đón anh. . . ." Thấy biểu lộ này của Diệp Thâm đã biết rõ Hoa Chiêu căn bản không đi tìm hắn.Hơn nữa ngay lúc trước khi Diệp Thâm trở lại, hắn đã thấy được tờ giấy trên mặt bàn.Hắn bị mù ah! Bị mù rồi!Cái tờ giấy sáng loáng ở đó, hắn vừa rồi vì sao lại không phát hiện? Nếu như sớm nhìn thấy đã ngăn chị dâu lại rồi!Hiện tại cũng không cần bị Diệp Thâm dùng ánh mắt lăng trì.Đều do tiểu Thận quá đáng yêu. . . Hắn vừa rồi chỉ tập trung vào thằng bé."Đại ca, anh trong thằng bé, chúng tôi đi tìm chị dâu, cam đoan mang chị ấy về không tổn thương một sợi tóc nào!"Chu Binh nói xong, đợi hai giây, thấy Diệp Thâm không lên tiếng, hắn giống như bị lửa cháy đến mông nhảy lên đi ra ngoài.Diệp Thâm ôm đứa nhỏ, tức giận mà không biết làm sao..., chờ cô ấy trở lại! Xem anh xử lý cô thế nào!Nhưng hiện tại, ôm tiểu Thận đi, anh cũng không dám đi.Sao anh có thể ôm thằng bé đi chém chém giết giết? Anh càng không yên lòng đem thằng bé giao cho ai ngoại trừ Hoa Chiêu, bất luận là người nào.Hoa Chiêu cũng nghĩ như vậy, đem con giao cho Diệp Thâm cô mới yên tâm.Mà xử lý Lý Hùng, cô càng có lòng tin.Người khác cho rằng cô chỉ có sức lực, chính cô lại biết mình rốt cuộc có thể làm được chuyện gì.Đêm qua náo nhiệt trên thuyền không phải cô, bằng không thì thuyền kia đã sớm chìm rồi!Nó sẽ bị hải tảo khổng lồ cuốn lấy, sau đó kéo vào biển sâu.Thu thập Lý Hùng nha, nghe nói hắn ở trong một cái biệt thự ở chân núi? Phong cảnh xung quanh hợp lòng người, thực vật sum xuê?Vậy thật sự quá tốt.Hoa Chiêu rất nhanh đã đến đó, phát hiện xung quanh đúng như trong tưởng tượng.Cô tìm một cây đại thụ bò lên, lặng yên nhìn tình huống trong biệt thự.Vượt quá dự đoán của cô chính là, biệt thự to như vậy chỉ có Lý Hùng cùng một người đàn ông.Cũng không có người hầu cùng vệ sỹ, bọn hắn không ở trong biệt thự, mà đang ở trong hai toà nhà phía trước và sau của biệt thự.Hoa Chiêu cười cười, như vậy dễ dàng cho cô làm việc hơn nhiều.Thực sự phát sinh chuyện kỳ lạ ma quái gì, cũng không có người trông thấy.Lý Hùng đang phàn nàn với một người đàn ông hơn 50 tuổi."Đại sự, không phải ông nói Hoa Tiểu Ngọc là phúc tinh của tôi sao? Nhưng ông nhìn hiện tại xem, tôi thiếu chút nữa bị cô ta hại chết!" Lý Hùng rất buồn rầu."Đây không phải là không chết sao?" Người đàn ông ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vẻ mặt khó lường nói: "Nếu không phải cô ta thay anh ngăn cản tử kiếp, đêm qua người chết sẽ là anh rồi."Nói đến chuyện này, Lý Hùng càng tức giận."Cô ta đâu ngăn cản tử kiếp cho tôi chỗ nào? Rõ ràng là cô ta đưa tử kiếp đến cho tôi! Gái điếm thúi lại dám lừa tôi! Nói là bắt cóc con của một gia đình bình thường? Kết quả là một tên sát tinh đấy!"Trong mắt hắn tràn ra tia sáng độc ác: “Cuối cùng cô ta còn đem chuyện đổ lên đầu tôi, muốn kéo tôi làm đệm lưng cho cô ta! Nếu ngày hôm qua cô ta không chết, hôm nay tôi cũng sẽ giết cô ta!”Nói như vậy, đại sư cũng không thể biện hộ nổi nữa."Khục, vậy có thể cô ta đã đưa ngày sinh tháng đẻ giả, ngay từ đầu đã lừa chúng ta."Chuyện này ngược lại có khả năng.Lý Hùng lập tức gọi điện thoại cho vệ sỹ bên ngoài: "Thái Xuân Ni đã đưa tới chưa?"Vệ sỹ đi ra ngoài làm việc vừa trở về, đang lo lắng không biết nói thế nào với ông chủ, đến lúc đó khẳng định bị giận chó đánh mèo, bị đánh.Hiện tại tốt rồi, nói trong điện thoại sẽ đánh không đến rồi."Thái Xuân Ni đã chạy! Đến hầu gái trong nhà cũng chạy, tất cả thứ đáng giá cũng không còn, đến bức màn cũng bị mất, người đi nhà trống!" Vệ sỹ nói ra.Lý Hùng sững sờ, một giây sau hung hăng ném điện thoại."Hai con điếm thúi! Từ đầu tới đuôi đều lừa gạt tôi!" Hắn còn tưởng rằng Thái Xuân Ni đối với hắn có một chút thật tình, dù sao cô ta cũng nhìn hắn đưa tình như vậy. . . .Mặt già của Lý Hùng đỏ rần, không biết là tức giận hay là ...Một hồi sau mới bình phục, hắn lại hỏi: "Đại sư, làm sao bây giờ? Tai họa của tôi đã qua chưa?"Đại sư lắc đầu: "Chưa, tử kiếp của anh còn chưa kết thúc.""Vậy làm sao bây giờ?" Vừa nghe nói là tử kiếp, còn chưa qua, Lý Hùng cũng sợ rồi.Nào có ai không sợ chết? Hắn sợ chết rồi."Tôi cần báu vật của trời đất để bày trận." Đại sư nói.Đó thực sự là báu vật của trời đất, có dược liệu quý, ngọc quý, kim loại quý khác nhau, là vật dụng của các bậc đế vương.Những vật này giá trị cộng lại không thấp, Lý Hùng phải tốn rất nhiều tiền, có chút đau lòng.Nhưng dù là đau lòng cũng phải mua ah, đó chính là dùng tiền mua mạng của mình.Đại sư thấy hắn đã đáp ứng, đáy mắt nhịn không được mừng thầm.Lý Hùng không đáng tin cậy nữa, hắn phải đổi một cây đại thụ khác để dựa vào rồi, nhưng trước khi đi, hắn cũng không thể "Bảo vệ" Lý Hùng không công nhiều năm như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận