Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 715 - Bà Chủ Tương Lai.



Chương 715 - Bà Chủ Tương Lai.



Chương 715: Bà Chủ Tương Lai.Quản gia tự mình dẫn người đến khách sạn Windsor, kết quả sau khi nghe ngóng, Hoa Chiêu đã đi ra.Quản gia cười nhẹ, chỉ cần các cô không ra khỏi thành phố này, là hắn có thể tìm được!Quả nhiên, 3 giờ sau, Hoa Chiêu bị tìm được.Lúc này đêm đã khuya, quản gia mang theo cảnh sát, tìm được quản lý khách sạn, mật đàm 10 phút đồng hồ.10 phút sau, một đống người thô bạo mà trực tiếp xông vào phòng của Hoa Chiêu.Nhờ có Hoa Chiêu giấc ngủ nông, lúc ngoài cửa vang lên rất nhiều tiếng bước chân cô đã tỉnh."Kiểm tra! Đem hộ chiếu đều lấy ra!" Một cái cảnh sát sắc mặt bất thiện mà nói với Hoa Chiêu cùng Diệp Thư.Hai người ở chung một phòng.Nghe thấy động tĩnh bên đây, vệ sĩ ở phòng bên cạnh vội vàng chạy tới ngay lập tức.Nhìn thấy bọn họ còn có vệ sĩ, lại còn nhiều như vậy, khí thế của cảnh sát điều tra bị sững lại.Bọn họ đã đắc tội phải người không nên đắc tội? Bất quá ngẫm lại chỗ tốt trong túi quần, bọn hắn vẫn kiên trì tiếp tục.Hoa Chiêu trước tiên đem bọn nhỏ bị bừng tỉnh trấn an tốt, sau đó cùng bọn hắn thương lượng.Sau vài câu nói, cô hiểu ra, những người này đến đây để tìm lỗi, không phải để kiểm tra chính thức gì cả.Nếu níu kéo thêm nữa cũng vô ích, bây giờ không phải là thời đại mà cái gì cũng phân rõ phải trái. Dù là vài thập niên về sau, đối phương cố ý bới móc, những người từ bên ngoài như bọn họ cũng không có chỗ để phân rõ phải trái."Chúng ta đi." Hoa Chiêu nói ra.Mục đích bới móc của đối phương cũng bại lộ, là đuổi bọn họ rời đi, mà không phải đem bọn họ bắt lại.Hoa Chiêu thở phào, hiện tại cô cũng không phải là một luật sư nổi danh gì, ở đây cũng không có chỗ phân rõ phải trái, thực sự vào tù sau lưng cũng không có chỗ dựa.Diệp Thâm còn chưa trở lại!Hơn nữa cô tuyệt đối không thể vào tù, như vậy sẽ phải cùng bọn nhỏ tách ra!Cô nhanh chóng thu thập hành lý, thừa dịp đối phương chưa đổi ý, tranh thủ thời gian rời khách sạn.Ra cửa, Lưu Minh ngoắc tay, muốn gọi mấy xe taxi tới, dẫn bọn họ đi khách sạn khác.Bị Hoa Chiêu ngăn cản."Ai biết xe taxi sẽ đem chúng ta chở đi nơi nào? Những cảnh sát kia cũng không phải là vô duyên vô cớ tới tìm chúng ta bới móc, dù sao cũng phải có người sai sử. Sau khi đem chúng ta đuổi đi thì sao? Bọn hắn muốn làm cái gì?"Hoa Chiêu vừa nói, một bên nhìn bốn phía.Lý Thế An cũng không phải chỉ muốn giày vò cô một chút.Tuy cô còn không biết Lý Thế An đã làm nên trò gì, nhưng nhìn biểu cảm của Diêu Lâm đã biết rõ, nhất định là những chuyện làm cho người ta không thể dễ dàng tha thứ.Quả nhiên, cô phát hiện mấy chiếc ô tô bất thường.Xe đứng cách bọn hắn không xa, trong xe ngồi đầy người, lại tắt máy đậu ở chỗ đó, im lặng, giống như không người.Vì bọn họ mà chuẩn bị hay sao?Diệp Thư cùng vệ sĩ cũng cảnh giác mà nhìn xung quanh."Vậy làm sao bây giờ?" Diệp Thư ôm Vân Phi hỏi.Không có biện pháp khác. . . . Hoa Chiêu đi vào buồng điện thoại sau lưng cách đó không xa, gọi điện thoại cho mấy người vệ sĩ Diệp Thâm lưu lại.Tô Hằng về nước thăm người thân, ở đây hết thảy đều không thay đổi, người và nhà vẫn ở đây."Tôi ở dưới sảnh khách sạn Windsor, tất cả mọi người tới đón tôi." Hoa Chiêu nói ra: "Đưa thêm mấy chiếc xe, bên tôi có 8 người."Vệ sĩ của Diệp Thâm hầu hết đều là người Hoa, anh ngay từ đầu tiếng anh cũng không tốt. . . Người Hoa giao tiếp tốt, hơn nữa lý niệm giống nhau, dễ phục tùng.Là về sau, mới thu thêm mấy người nước ngoài.Nghe máy chính là Viên Ngũ, chính là người vệ sĩ trước kia cùng Hoa Chiêu phối hợp.Hắn nghe ra giọng Hoa Chiêu, cái gì cũng chưa nói, lập tức nghe theo.Ông chủ trước khi đi đã thông báo, nếu như Phương tiểu thư gọi điện thoại tới, nói bọn hắn làm cái gì thì làm liền cái đó, muốn họ đối xử với cô Phương như với anh.Nếu như anh nhất thời không về được, ở đây hết thảy đều do Phương tiểu thư làm chủ!Hắn nghe hiểu rồi, người này là bà chủ tương lai ah!"Tốt, chúng tôi rất nhanh sẽ đến!" Viên Ngũ cúp điện thoại, đem tất cả mọi người kêu lên, đi đón Hoa Chiêu.Những người khác nghe bà chủ tương lai muốn tới, không nói hai lời lập tức đi.Hoa Chiêu đi ra buồng điện thoại, Diệp Thư lập tức hỏi: "Em gọi điện thoại cho ai?"Trừ bọn họ ra, cô còn có người có thể sai sử sao?"Trong chốc lát chị sẽ biết." Hoa Chiêu nói.Về Diệp Thâm, càng ít người biết càng tốt."Chúng ta đi đến quán cà phê đối diện chờ một chút." Hoa Chiêu nói xong ôm Cẩm Văn liền đi.Hiện tại là tháng Giêng và mùa đông ở đây cũng khá lạnh!Hơn nửa đêm mà đem các bảo bảo của cô giày vò đi ra, Lý Thế An. . . Cô nhớ kỹ!Vào năm 1979, không dễ để tìm một quán cà phê mở cửa vào ban đêm, may mắn thay, đây cũng là một con phố nhộn nhịp, và cũng có một số quán mở cửa 24/24.Họ không bắt taxi mà rời đi ngay lập tức để tìm một khách sạn mới, điều này khiến người quản gia đang đợi trên xe rất ngạc nhiên.Nhưng không sao, có lẽ họ chỉ khát và muốn uống nước một chút? Trong chốc lát cũng phải rời đi đấy, dù sao một đoàn người ở bên trong còn mang theo 3 đứa bé, cần nghỉ ngơi.Nhưng đợi nửa giờ, cũng không thấy Hoa Chiêu từ bên trong đi ra.Quản gia đè nặng kiên nhẫn tiếp tục chờ, dù sao cách hừng đông còn sớm.Chỉ cần bọn họ đi ra, chỉ cần bọn họ lên xe taxi, đi đến một nơi yên tĩnh, bọn hắn có thể động thủ.Tiếng gầm của xe ô tô chợt vang lên giữa phố phường vắng lặng.Chẳng mấy chốc, một dãy sáu chiếc ô tô đỗ ở tầng dưới của khách sạn.Hoa Chiêu lập tức đi ra ngoài, hướng bọn hắn vẫy tay.Chiếc xe tăng tốc và dừng lại trước mặt cô.Hơn chục người đàn ông mạnh mẽ mặc đồ đen mở cửa xe bước ra ngoài, cảnh giác nhìn xung quanh.Phương tiểu thư đã trễ thế như vậy còn gọi tất cả mọi người đi đón, nhất định là gặp phiền toái!"Đối phương ở đâu?" Viên Ngũ hỏi.Hoa Chiêu lắc đầu, nói với người mình: "Lên xe."Cô còn mang theo bọn nhỏ, có chuyện gì, đợi cô đem bọn nhỏ xếp tốt rồi nói sau.Mấy người Diệp Thư tuy đều rất mờ mịt, nhưng lời Hoa Chiêu nói..., bọn hắn cũng nghe theo vô điều kiện đấy.Ô tô lại là một hồi nổ vang, biến mất ở trên đường phố.“Làm sao bây giờ?” Người lái xe bên cạnh quản gia hỏi.Họ chỉ mang theo 6 người.Quản gia cũng nhíu mày, tư liệu tra đươc đến cùng cũng có hạn, hắn chỉ tra được tên của Hoa Chiêu, còn có Diệp Thư ở chung phòng, mang theo 2 người đàn ông nghi là vệ sĩ.Đối phó với mấy người như vậy, bọn hắn 6 người đã đủ rồi.Ai nghĩ đến Hoa Chiêu mang không phải 2 mà là 4 người vệ sĩ, hiện tại ở đây còn thêm hơn mười người!Nhìn tư thế của đối phương, cũng là nghiêm chỉnh huấn luyện đấy.Như vậy bọn hắn 6 người không đủ rồi."Trước cứ đi theo xem." Quản gia nói ra. Đây có lẽ là cơ hội để điều tra rõ chi tiết về Hoa Chiêu."Phương tiểu thư, đằng sau có xe đi theo chúng ta." Viên Ngũ nói ra."Cẩn thận một chút, đối phương không có ý tốt, khả năng có súng." Hoa Chiêu nói.Viên Ngũ lập tức đem những lời này thông qua bộ đàm truyền cho mấy chiếc xe khác.Điện thoại di động vẫn chỉ là sản phẩm thử nghiệm, nặng vài kg, chưa gia nhập thị trường.Nhưng máy bộ đàm ra đời từ những năm 1920, đến năm 1979 thì rất nhỏ, gọi cự ly ngắn thì không có vấn đề gì.Hai đoàn xe đua trên đường, nhưng rất tiếc trên đường hầu như không có xe khác và không có chướng ngại vật nên không thể thoát khỏi."Về nhà a." Hoa Chiêu nói ra.Khu vực Diệp Thâm sinh sống là một khu giàu có, xe từ bên ngoài căn bản không vào được. Đến bên ngoài khu nhà, bọn hắn chỉ có thể dừng lại.Và cô vừa để ý rằng những chiếc xe cô đang đi đều có biển số, và họ không che chắn trước khi đi ra ngoài.Như nếu như đối phương thông minh một chút, có thể căn cứ biển số xe tra được "Tô Hằng".Khi đó việc cắt đuôi bọn chúng đi cũng vô ích, tốt hơn hết là về sớm một chút mà sắp xếp cho bọn nhỏ.Đua xe cũng rất nguy hiểm, và cô sợ làm tổn thương các bảo bảo."Tốt." Viên Ngũ khả năng cũng phát hiện điểm ấy, có chút chột dạ, là hắn cân nhắc không chu toàn rồi.Xe đi vào khu nhà của Diệp Thâm, bị quản gia chặn lại.Hắn nhìn xung quanh, nhận ra nó ở đâu, nhìn biển số xe trên tay rồi dứt khoát rời đi.. . .Tiến vào trang viên, Hoa Chiêu an bài mấy người đi nghỉ ngơi, mình cũng cùng Diệp Thư ôm bọn nhỏ lên lầu.Các vệ sĩ nhìn thấy đứa trẻ trên tay thì không có biểu cảm gì, họ đều cho rằng đứa trẻ là của Diệp Thư, mà Phương tiểu thư có thể là em gái của Diệp Thư.Thẳng đến khi Thúy Vi mở miệng: "Mẹ, đây là nơi nào? Mẹ mới mua nhà mới sao?"Mấy người vệ sĩ đứng ở cửa đột nhiên há hốc mồm, nhìn Hoa Chiêu cũng không nói nên lời.Nhìn nhìn lại Thúy Vi, lớn lên quả nhiên giống như Hoa Chiêu, không giống Diệp Thư.Chuyện này. . . . Ông chủ biết không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận