Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 735 - Chồng Cũ.



Chương 735 - Chồng Cũ.



Chương 735: Chồng Cũ."Sao vậy? Anh có ý kiến?" Hoa Chiêu thò tay vuốt lên mi tâm của anh hỏi."Hắn năm nay hình như mới 25." Diệp Thâm nói.So với Diệp Thư nhỏ hơn 8 tuổi!"Kẻ ngốc này còn chưa biết sao?" Diệp Thâm hỏi.Vốn trong mắt anh, Diêu Khôn ít nhất cũng là một người bình thường.Nhưng giờ này khắc này, Diêu Khôn chính là một kẻ ngốc rồi, về sau cũng vậy!Hoa Chiêu vừa cười: "Đây là thù địch tự nhiên của em trai đối với anh rể sao?""Cái gì mà anh rể?" Diệp Thâm nghiêng qua liếc cô.Ánh mắt kia, lập tức hút lấy Hoa Chiêu rồi.Vừa mới ăn cơm trưa xong, bây giờ là lúc nghỉ trưa rồi, cô có hai giờ. . . ."Tới tới tới, Hằng ca ca, em có việc tìm anh nói chuyện! ~" Hoa Chiêu nắm lấy cà vạt của anh đem anh kéo vào trong phòng.Khoé mắt đuôi lông mày của Diệp Thâm đều nhịn không được ôn nhu vui vẻ.Diêu Khôn nhìn lướt qua trông thấy, đột nhiên nhớ tới, mục đích lần trước hắn đến thật ra là muốn hỏi Hoa Chiêu xem có phải là bị bắt buộc phải ở cùng người đàn ông đáng sợ như Tô Hằng hay không.Kết quả bị chuyện sủi cảo quấy rầy một cái, đã quên.Nhưng hiện tại hắn phát hiện, hắn cũng không cần hỏi rồi.Giống như ánh mắt vừa rồi của Tô Hằng, ngọt đến độ sắp chảy ra mật rồi.Hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Thư đang xem TV, nếu hắn nhìn cô ấy như vậy xem, cô ấy có thể hiểu được không?Không biết thấy cái gì, Diệp Thư ha ha cười.Nụ cười kia, sạch sẽ lại thuần khiết, như một đứa trẻ.Ah, cô ấy chắc chắn sẽ không hiểu! Diêu Khôn đành chịu rồi.Cũng không biết đến lúc nào, Diệp Thư mới có thể nhìn hắn giống như Hoa Chiêu nhìn Tô Hằng vậy."Anh không xem tivi nhìn tôi làm gì?" Diệp Thư đột nhiên quay đầu, thuận miệng nói ra."Ah ah, tôi đang suy nghĩ một số chuyện." Diêu Khôn lập tức nói."Vậy anh cứ từ từ suy nghĩ a, tôi đi ngủ đây." Diệp Thư ném đi lõi táo trong tay, tiêu sái mà thẳng bước đi.Nhưng trong nháy mắt đóng cửa phòng lại, cô lại dựa vào cửa đỡ trán.Nếu như nói ngay từ đầu không nghĩ tới phương diện kia, không phát hiện là bình thường.Nhưng hiện tại Diêu Khôn cũng đã ở bên người cô lung lay một tháng rồi, hơn nữa biểu hiện càng ngày càng rõ ràng.Nếu cô nhìn không ra thì chính là người ngu rồi.Cô là ai? Người theo đuổi cô rất nhiều đấy!Cô cũng từng diễn qua cảnh yêu đương, sao có thể không hiểu chuyện này."Nghiệp chướng ah." Diệp Thư thở dài, muốn đi tìm Hoa Chiêu tâm sự.Đột nhiên nhớ tới, lúc này đi không thích hợp, vừa rồi cô cũng không chuyên tâm xem tivi, lông tơ đều đã dựng thẳng lên nhìn chằm chằm vào xung quanh đây này.Diệp Thâm phát hiện Diêu Khôn lạ thường cô cũng nghe được rồi.Hơn nữa hình như không thích cho lắm.Cô cũng thấy không ổn, cô còn lớn hơn hắn tám tuổi đấy, kẻ ngu này còn thật sự không biết.Không được, hiện tại nên đi nói với hắn.Diệp Thư lại không ngủ được rồi, nhanh chóng đi xuống dưới tầng.Diêu Khôn vẫn ngồi ở trên ghế sô pha xem tivi, bất quá nhìn kỹ sẽ phát hiện ánh mắt hắn vốn không tập trung, thực tế là đang ngẩn người."Đang nghĩ cái gì vậy?" Diệp Thư đột nhiên lên tiếng, dọa Diêu Khôn nhảy dựng.Bất quá thấy cô xuống, Diêu Khôn tất nhiên kinh ngạc cùng vui mừng rồi."Nghĩ đến. . . Chuyện ở nhà xưởng." Diêu Khôn nói."Ah, vậy anh đợi lát nữa hãy nghĩ, hiện tại tranh thủ thời gian ngẫm lại xem tháng sau tặng cho tôi quà gì đi." Diệp Thư nói ra.Chủ động muốn quà tặng? Tình huống gì vậy? Diêu Khôn chờ mong mà nhìn cô."Tháng sau là sinh nhật tôi! sinh nhật 33 tuổi! Kinh ngạc không? Nói để anh chuẩn bị trước." Diệp Thư cười nói.Diêu Khôn rất sững sờ: "Bao nhiêu tuổi? 33? Nói đùa sao? Cô thoạt nhìn giống như 23!"33 tuổi, ở trong ấn tượng của hắn, hẳn là sắp thành mấy bác gái rồi.Tha thứ hắn ở chỗ này lớn lên, mỹ nữ tóc vàng xinh đẹp nhất chỉ tầm 13 đến 18 tuổi, 28 tuổi hay qua 30, thực khó mà nói rồi.Mà Diệp Thư thật sự quá trẻ tuổi.Diệp Thư kỳ thật luôn nhìn vào hai mắt của Diêu Khôn, phát hiện đáy mắt hắn chỉ có kinh ngạc, cũng không có gì là thất vọng hay ghét bỏ.Cô cũng sửng sờ, bất quá đáy lòng không hiểu sao mà thở phào, tâm tình cũng bay bổng lên."Thực sự 33 rồi, không tin anh xem bằng lái xe của tôi." Diệp Thư đem bằng lái xe đưa cho hắn.Diêu Khôn nhìn nhìn, quả nhiên không lừa gạt hắn."Vậy cô cũng thật quá lợi hại rồi, bảo dưỡng tốt như vậy. Dùng mỹ phẩm gì để dưỡng da vậy? Trước kia cô đều ở trong nước, dùng nhãn hiệu trong nước? Cái này có lẽ cũng là một cọc buôn bán lớn. . ." Diêu Khôn vậy mà nói.Diệp Thư nháy mắt mấy cái, đây là mạch suy nghĩ gì vậy?“Không phải anh dốc lòng muốn gây dựng một đế chế ẩm thực sao? Lại muốn kinh doanh đồ dưỡng da rồi hả?”"Không, nhưng tôi có một người bạn chuyên môn làm về cái này đấy, tôi sẽ giới thiệu cho hắn, chia lợi nhuận.” Diêu Khôn nói.Diệp Thư, được rồi, cô không còn lời nào để nói."Đầu óc anh xoay chuyển rất nhanh, chuyện gì cũng có thể nghĩ ra được cách kiếm tiền. Không giống chồng cũ của tôi, chỉ muốn dùng tiền." Diệp Thư lại nói.Diêu Khôn lúc này mới kinh ngạc: "Chồng cũ?""Đúng vậy a, tôi đã ly hôn." Diệp Thư tự nhiên nói: "Ba năm rồi."Diêu Khôn sững sờ một lúc, nhưng sau đó lại thở phào nhẹ nhõm.Cũng may, là ly hôn, không phải kết hôn.Cũng may, là chồng cũ, không phải chồng.Hù chết hắn rồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận