Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1163 - Ly Hôn.



Chương 1163 - Ly Hôn.



Chương 1163: Ly Hôn.Miêu gia sụp đổ rồi, Miêu Bân cũng làm tan nát trái tim cô ta, Diệp Giai muốn ly hôn."Bất quá hiện tại ngược lại là Miêu Bân sống chết không đồng ý cùng Diệp Giai ly hôn, ở trong tù còn viết thư tình cho Diệp Giai." Hoa Chiêu nói."A." Diệp Danh cười lạnh: "Ly hôn! Hắn nói không tính.”Hoa Chiêu gật đầu, dừng một chút lại nói: "Ngũ Lạc đến nói với em hiện tại trạng thái tinh thần của cô ta có chút không đúng, có chút kích động.”"Chu Lệ Hoa cũng tới nói với anh, Diệp Giai hiện tại mỗi ngày đều náo loạn phải về Diệp gia, nói cô ta ly hôn rồi, nên quay trở lại Diệp gia, nếu như chúng ta không đồng ý, cô ta sẽ đi ra ngoài làm loạn."Diệp Danh lập tức ấn mi tâm, có một thành viên trong gia đình không bớt lo thực sự rất khó chịu.Cái gì trục xuất khỏi gia tộc, kỳ thật đều là chuyện nội bộ gia tộc bọn họ.Người ngoài mặc kệ đấy.Không có hiệu lực pháp lý.Nếu Diệp Giai ở bên ngoài gây họa gì, người ta tìm gia trưởng, khẳng định vẫn phải tìm người nhà họ Diệp, bọn họ phải gánh vác.Hoa Chiêu cũng sợ lại kích thích Diệp Giai, sẽ làm cô ta bị bệnh tâm thần.Vậy Diệp gia bọn họ chính là chuyện cười.Bất quá thuận theo Diệp Giai để cho cô ta trở về?Tới tới lui lui lại trở về?Bọn họ còn cần uy tín nữa không hả?Diệp Danh đau đầu mà tựa lưng vào ghế ngồi.Hoa Chiêu phát hiện sắc mặt anh cả có chút tái nhợt, lộ ra có chút tiều tụy, khóe mắt thế nhưng có một chút nếp nhăn.Trong lòng nhất thời run lên, không được a!Anh cả cũng mới ba mươi tuổi đầu, cũng không thể sớm già!Mỹ nhân tuổi xế chiều là chuyện làm người ta khổ sở cỡ nào?"Anh cả, gần đây có phải không nghỉ ngơi tốt hay không? Công việc không bao giờ kết thúc, không nên quá liều lĩnh, phải lao động kết hợp, để tiếp tục đóng góp cho đất nước!”Diệp Danh ngẩng đầu, nhìn thấy cô khẩn trương thì buồn cười: "Gần đây vì chuyện bận nhà họ Miêu nên nghỉ ngơi không tốt, bất quá hiện tại bận rộn xong, ngược lại có thể nghỉ ngơi rồi. Chuyện của Diệp Giai, em có đề nghị gì tốt?”"Mắt không thấy tâm không phiền." Hoa Chiêu nói thẳng ra tính toán của mình: "Cũng cho cô ta xuất ngoại a, không đi nước Mỹ, đi một nước không có thế lực của chúng ta, để cho cô ta trải nghiệm cái gì gọi là sinh tồn."Muốn cô nói, Diệp Giai làm như vậy, chính vì không bị cuộc sống đánh đập.Nếu cô ta xuất thân từ một gia đình bình thường, mỗi ngày sẽ thành thật làm người, làm việc chăm chỉ, kiếm tiền thật tốt.Nào có sức mạnh làm trời làm đất?Hiện tại cứ ném cô ta đến một nơi nào đó để cho cô ta sống mình đi thôi."Em làm chủ a, anh mặc kệ." Diệp Danh nói.Anh có chút kỳ quái nhìn thoáng qua Hoa Chiêu.Ở trong mắt anh, xuất ngoại cũng không phải là trừng phạt gì, giống phần thưởng hơn.Không thể không nói, hiện tại trong nước rất nghèo, ngoại trừ Châu Phi, tìm không ra mấy nơi nghèo hơn trong nước.Hoa Chiêu đây là cảm thấy Diệp Giai đáng thương? Tha thứ cho cô ta?Làm sao có thể!Hoa Chiêu lại không cảm thấy nước ngoài là thiên đường.Diệp Danh chưa từng ra nước ngoài nên không hiểu lắm.Hiện tại có khổ chịu, tương lai có hối hận, Hoa Chiêu cảm thấy tâm nhãn của cô ta quá nhỏ.Được rồi, trước tiên hỏi ý kiến của Diệp Giai a.Hoa Chiêu tự mình đi tìm Diệp Giai.Miêu gia quả nhiên không có lòng tốt, tìm cho Diệp Giai một gian phòng trong một nhà ngang đã cũ, rách nát.Bên này căn nhà là một hành lang hẹp chỉ rộng hai người, bên kia là một gian đơn, phòng đơn cũng không lớn, giống như một ký túc xá độc thân.Nhưng Hoa Chiêu một đường đi tới liền phát hiện đây mặc dù là ký túc xá, nhưng không phải chuẩn bị cho người độc thân.Mấy đứa trẻ quả thực coi hành lang là khu vui chơi, hô bằng gọi bạn, chạy nhảy, vừa vướng vừa nguy hiểm.Có con thì có gia đình, nhưng với tình hình xã hội hiện nay, mỗi gia đình đều có 3-4 đứa con.Chờ hai năm nữa kế hoạch hóa gia đình chính thức bắt đầu thắt chặt, sau này đứa nhỏ sẽ ít đi.Hiện tại, đã sinh ra còn có thể nhét trở về?Hơn nữa phòng ở nhỏ, không có phòng bếp cùng nhà vệ sinh.Một tầng được chia thành hai đầu, một đầu có nhà vệ sinh công cộng, một đầu có một nhà bếp chung.Phòng của Diệp Giai nằm cạnh nhà vệ sinh.Còn chưa đi gần, Hoa Chiêu đã muốn quay đầu về nhà.Mùi này ah, quá nặng rồi.Đây vẫn là đầu xuân, nếu là mùa hè, không chừng sẽ trúng độc?Nhưng cô vẫn kiên trì đi qua.Chu Lệ Hoa biết Hoa Chiêu sắp tới, đang chờ ở cửa.Bà ta không mở cửa chờ, mà ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy Hoa Chiêu tới lập tức mở cửa kéo người vào, sau đó lại đóng cửa lại, thở dài.Vừa mở cửa, chính bà ta cũng chịu không nổi.Tuy đã cùng Diệp Giai có ngăn cách, nhưng nhìn thấy cô ta hiện tại chịu tội này trong lòng vẫn khó chịu."Tới rồi, nhanh ngồi! Ăn trái cây!" Chu Lệ Hoa nhiệt tình mà chiêu đãi Hoa Chiêu.Trên mặt bàn có hai quả táo, cùng mấy quả quýt, còn có một đĩa mận bắc, xem như hoa quả rồi."Cảm ơn." Hoa Chiêu lễ phép nói cảm tạ, cầm lấy một quả quýt bóc ra.Quýt được bảo quản rất tốt, còn có chút nước, vị chua ngọt.Cô lễ phép mà nếm.Chu Lệ Hoa nhìn Hoa Chiêu ánh mắt phức tạp, nhà Hoa Chiêu có những hoa quả gì? So với mấy quả bà ta lấy ra còn tốt gấp một vạn lần!Bà ta vừa rồi chỉ khách khí một chút, bày hoa quả không phải là vì cho Hoa Chiêu ăn, chỉ là vì chứng minh bà ta coi trọng khách nhân.Mà Hoa Chiêu thực sự ăn, đây là cho bà ta mặt mũi.Gần đây cùng Hoa Chiêu qua lại nhiều hơn, bà ta càng thêm hối hận chính mình năm đó... Sử dụng sai phương pháp.Lúc trước nếu không phải làm "phu nhân" lâu ngày tính tình nóng nảy, mà giống như bây giờ hảo hảo cùng Hoa Chiêu ở chung, nào đến mức hôm nay...Quên đi không nghĩ nữa, vừa nghĩ liền muốn nhảy lầu.Hoa Chiêu vừa ăn quýt vừa nhìn Diệp Giai đang ngồi trên giường, âm trầm không nói lời nào.Căn phòng này quá nhỏ, chỉ có một gian, hơn 20 mét vuông.Vị trí cửa sổ có một chiếc giường, là phòng ngủ.Bên cạnh đặt một chiếc ghế sofa và bàn trà, đó là phòng khách.Thấy Hoa Chiêu nhìn, Diệp Giai cũng nhìn lại cô, âm trầm nói: "Tôi muốn về nhà.”"Nơi này chính là nhà của cô a." Hoa Chiêu nói.Da mặt Diệp Giai run lên, người sắp nhảy dựng lên, bị Chu Lệ Hoa gắt gao đè lại!"Người ta nói sai câu nào? Phải không? Đừng nói những thứ khác, chỉ nói nữ nhân gả ra ngoài là bát nước hắt đi! Con đã kết hôn tất nhiên có gia đình nhỏ của riêng mình! Chồng ở đâu thì nhà ở đó!”"Tôi không cần! Miêu Bân hiện đang ngồi tù! Tôi sẽ ly hôn anh ta! "Câu cuối cùng, cô ta nhìn chằm chằm Hoa Chiêu nói.Hoa Chiêu rất muốn hỏi bức thư tình của Miêu Bân không gây ấn tượng với cô sao?Cô cũng xem qua rồi, viết đến tình thâm ý thiết...Cô không muốn xem đấy, nhưng Ngũ Lạc cũng đã chép ra rồi, cô liền tùy tiện liếc mắt nhìn.Nhưng nhìn nét mặt Diệp Giai bây giờ, cũng đừng kích thích cô ta."Ly hôn, có thể." Cô nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận