Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 754 - Bị Đoạt Đồ.



Chương 754 - Bị Đoạt Đồ.



Chương 754: Bị Đoạt Đồ."Làm thế nào, làm thế nào?" Từ Mai hưng phấn mà hỏi.Hai năm qua, cô ấy thật sự đã xem đủ sắc mặt của Triệu Thúy Thúy rồi, thực sự muốn thấy cô ta gặp chuyện không may."Năm 80, chúng ta có thể đăng ký thương hiệu của riêng mình và chúng ta có thể bán mọi thứ một cách công khai rồi.” Hoa Chiêu nói ra.Tuy có chút bất mãn Hoa Chiêu đột nhiên thay đổi chủ đề, nhưng Từ Mai vẫn có chút kinh ngạc cùng vui vẻ: "Thật sự?"Cô ấy đã nhìn thấy một số thương hiệu tư nhân nhỏ rải rác trên thị trường, nên thực sự có ý tưởng này trong đầu.Tuy nhiên, những ông chủ của doanh nghiệp tư nhân kỳ thật trong lòng cũng không nắm chắc, mỗi ngày sống trong nơm nớp lo sợ, chỉ sợ ngày nào đó hướng gió đột nhiên thay đổi, bọn hắn lại nhớ tới thời kỳ trước giải phóng.Mất cả chì lẫn chài không nói, còn phải vào tù.Chuyện này cũng không phải là không có khả năng xảy ra, nghe nói có ai đó đã bị vào tù!Cho nên Từ Mai kỳ thật có chút sợ.Hoa Chiêu cũng nhớ là thời điểm này có rất nhiều quy củ, một trong số đó là các ông chủ tư nhân không được thuê quá 8 người.Cụ thể cái chính sách này áp dụng lúc nào cô cũng không nhớ rõ, cô định ngày mai sẽ hỏi Diệp Danh một chút.Nhưng hướng chung sẽ không thay đổi, xây dựng thương hiệu riêng và thành lập nhà máy sản xuất thực phẩm lớn, tất cả thực phẩm sẽ không bán lẻ nữa mà sẽ được đóng gói để bán buôn.Từ mấy câu nói của bọn họ lúc nãy đã có thể đoán được, người Triệu gia vừa tham lại ác, khẳng định sẽ không nhịn được mà giả mạo một lần nữa, đến lúc đó nợ mới nợ cũ có thể cùng tính một lượt rồi!Hoa Chiêu nói làm liền làm, ngày hôm sau đã tìm Diệp Danh, nói mình có ý định xây nhà xưởng."Xây nhà xưởng? Bước chân có phải có chút quá lớn không?" Diệp Danh thận trọng nói.Dù sao vừa mới mở cửa hơn một năm, đường đi vẫn còn mù mờ, đối với nhà xưởng tư nhân có thể thuê bao nhiêu người, quy mô lớn bao nhiêu, chuyện này bên trên còn chưa xác định tốt, chính sách có chút trùng lặp và thất thường."Việc kinh tế cá thể được phép tồn tại sẽ không thay đổi chứ? Điểm gây tranh cãi duy nhất là quy mô của doanh nghiệp" Hoa Chiêu nói ra."Đúng." Diệp Danh gật đầu, những lời này tổng kết vô cùng đúng chỗ, câu này tóm tắt lại rất tốt, xem ra mấy ngày sau trở về, con bé đã hiểu rõ tình hình trong nước.Anh lại muốn đem người kéo về dưới trướng rồi. . . .“Anh nghe nói em từ chối công tác được trường phân phối?” Anh hỏi."Dạ." Hoa Chiêu tùy ý mà gật đầu một cái, tiếp tục nói tới đề tài đang nói: "Nhà xưởng của em quy mô cũng không lớn, em chỉ thuê 7 người."Cô nói ra: "Nhưng bảy người này đều là những người cũng tự kinh doanh, mỗi người bọn họ cũng thuê thêm 7 người khác dưới quyền, sau đó 7 người đó lại thuê thêm 7 người khác nữa…”Cô muốn xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ, phát triển ngoại tuyến. . . Tương đương với trong tay cô sẽ có 7 người quản lý, 7 người quản lý này có 49 người tổ trưởng, dưới 49 người tổ trưởng này có thể có 343 người.“Như vậy cũng có chút nhiều rồi,"Cái này đều hơi nhiều rồi, 49 ông chủ tư nhân này chỉ thuê ba hoặc hai người dưới quyền của mỗi người là tốt rồi." Hoa Chiêu nói.Trước mắt, xây dựng một nhà máy nhỏ với 180 người, là được rồi.Mà trên nguyên tắc, chỉ thuê tầm hai ba người, cái này hoàn toàn là quy mô nhỏ, phải không?"Chỉ có điều để cho tiện quản lý, em sẽ thuê địa điểm lớn và tập hợp mọi người lại với nhau, mà trùng hợp chính là, bọn em đều kinh doanh giống nhau.” Hoa Chiêu nháy nháy mắt nói.Diệp Danh nghe đến ngây người, như vậy cũng có thể?Bất quá hình như, thật đúng là không có vấn đề gì.Cái đầu này rốt cuộc sao mà lớn lên được vậy?"Được a, em cứ thả tay mà làm, chuyện khác cứ giao cho anh." Anh cười nói."Cám ơn anh cả!" Hoa Chiêu vui vẻ nói, lại nghĩ tới một chuyện khác: "Đúng rồi, em ở nước Mỹ mua một ít máy móc mấy ngày nay có lẽ là đã đến, anh hãy cử người đưa em đến chỗ hải quan lấy hàng."Cô từ lâu đã muốn kinh doanh một nhà máy thực phẩm, và trong nước là một thị trường rộng lớn nên cô không thể bỏ lỡ.Vì vậy, trước khi trở về nước, cô đã mua vài chiếc máy rồi mang về, đi đường biển mất vài tháng, mới đến nơi.Cô thật sự định mang theo Lý Tiểu Giang làm giàu đấy, đáng tiếc hắn không có cái mệnh kia."Không có vấn đề." Diệp Danh nói ra.Ngày hôm sau anh không rảnh, nên đã phái một người trong văn phòng mang Hoa Chiêu đến hải quan nhận hàng.Việc lấy hàng tại hải quan rất phiền phức và thủ tục sẽ rất chậmKết quả có người đi cùng cũng không dùng được, bọn hắn không đưa hàng ra.Không có hàng."Cái gì gọi là không có hàng? Mất? Mất dưới biển rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi nhân viên công tác đang phớt lờ bọn họ: "Một thuyền hàng đều đến rồi, hàng của tôi lại rơi xuống biển rồi hả?"Nhân viên công tác ngẩng đầu nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh Hoa Chiêu, hắn đã xem qua chứng minh công tác của người này rồi, cũng không phải là người có thể tùy tiện nói qua loa.Vậy hắn liền nói một câu: "Hàng đã bị người ta lấy đi nha."Trong lòng Hoa Chiêu rơi lộp bộp, cô nói Diệp Danh gọi người đến, kỳ thật không phải là sợ thủ tục phiền toái, phiền toái cô cũng có thể đợi, cô sợ đúng là chuyện này, bị người ta cướp mất hàng.Hiện tại đồ nhập khẩu, đều là đồ tốt, đặc biệt là khi các máy sản xuất đang bị thiếu hụt ở trong nước.Mỗi máy móc đều tồn tại giống như máy in tiền vậy! Phàm là bị người thật tinh mắt, có tâm tư, có năng lực trông thấy, sẽ xảy ra vấn đề.Quả nhiên."Bị ai lấy đi rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận